Chương 144: Bạch Linh hóa hình
Đóa kiếp vân này còn đang trong quá trình hình thành, còn chưa có lôi kiếp rơi xuống, nhưng làm người ta kinh ngạc chính là khí tức đạo này kiếp vân càng ngày càng nồng đậm, có thể tưởng tượng được, uy lực cũng sẽ càng ngày càng là cường đại.
Mà đông đảo cường giả tại Huyền Thiên Tông đều phát hiện đóa kiếp vân này. Từ
các tòa Linh Sơn Linh Phong có rất nhiều cao thủ phóng lên, từ xa nhìn xem đóa kiếp vân này.
Một vị trưởng lão nghi hoặc, nói: "Có ai tu thành Thần Đài ư? Đóa kiếp vân này khủng bố như thế, là ai có tu vi hùng hậu như thế?"
Một vị trưởng lão khác nghi ngờ nói: "Không sai, kiếp vân khủng bố như thế, rõ ràng là người có tu vi cực kì thâm hậu đang đột phá cảnh giới, thế nhưng Thánh Tử đã tu thành Thần Đài, rốt cuộc là người nào?" Lúc này, một vị trưởng lão kinh hô: "Mau nhìn xem!"
Đám người đồng loạt nhìn về phía kiếp vân, họ thấy một Long Ảnh bay múa trong kiếp vân, mơ hồ có tiếng long ngâm truyền đến.
Chân Long!
Đám trưởng lão đều khiếp sợ liếc nhau một cái.
Thánh Tử có được một thần thú Chân Long, chuyện này tất cả mọi người đều biết.
Thế nhưng con rồng kia chỉ là một ấu long, cách đây không lâu vẫn là cảnh giới Thần Luân.
Hiện giờ mới qua bao lâu lại đã bước vào cảnh giới Thần Đài rồi?
Đám người liếc nhau, đều tiến về Thái Hư Phong tìm tòi hư thực.
Cuối cùng, một tiếng ầm vang.
Lôi kiếp bắt đầu điên cuồng trút xuống, từng đạo thiểm điện không ngừng đánh xuống, vô cùng chuẩn xác rơi vào trên thân Bạch Linh.
Bạch Linh gầm thét không ngừng, đánh từng đạo kiếp lôi xơ xác, nhưng vẫn có rất nhiều kiếp lôi rơi vào trên thân Bạch Linh.
Răng rắc! Răng rắc!
Lôi kiếp không ngừng, trong chớp mắt Bạch Linh đã bị thiên lôi đánh đến cháy đen, từng đạo lôi đình rơi xuống như là lợi kiếm, xé rách da thịt nó, lộ ra xương cốt!
Xương cốt Bạch Linh lít nha lít nhít, cho dù là Tần Đình cũng chưa từng gặp qua xương cốt phức tạp như vậy.
Mà trong xương cốt và huyết nhục lại có hỏa diễm và dòng nước khuấy động, giống như luyện ngục, không ngừng dày vò nhục thân!
Con mắt Tần Đình nheo lại, Bạch Linh đang dùng lôi kiếp rèn luyện nhục thân của mình!
Hắn có chút cảm thán, không hổ là thần thú, nhục thân vô cùng cường hoành, nếu là người khác, chỉ sợ đã bị kiếp lôi đánh cho hôi phi yên diệt!
Lực lượng Lôi đình không ngừng rót vào xương cốt Bạch Linh, không ngừng rèn luyện, cùng lúc đó huyết nhục cũng đang không ngừng sinh trưởng, bù lại phần thân thể bị tổn thương, thay thế bị da thịt đánh đến cháy đen lở loét.
Thời gian dần trôi qua, Tần Đình và những người khác nhìn thấy vết thương mà lôi đình gây ra cho Bạch Linh càng ngày càng nhỏ, tốc độ vết thương khép lại phi thường nhanh chóng.
Đồng nghĩa với việc nhục thân đang không ngừng mạnh lên, việc rèn luyện đã gần hoàn tất!
Tranh tranh tranh!
Thiên lôi trút xuống, nhưng đã không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với thân thể Bạch Linh! Chỉ lóa ra từng tia lửa và điện quang.
Trong mắt Tần Đình chợt lóe dị sắc, cường độ nhục thân bực này, thậm chí còn mạnh hơn nhục thân của hắn một hai phần!
Đây cũng là sự cường đại của thần thú, nhục thân vô cùng cường hoành, còn có thể
dùng lôi kiếp rèn luyện giúp cường độ nhục thân nâng cao một bước!
Cuối cùng, lôi kiếp đến hồi cuối, lôi kiếp dần dần thưa thớt, mà kiếp vân cũng dần dần tán đi.
Bạch Linh vượt qua lôi kiếp, thân thể bị lôi kiếp rèn luyện sáng lập loè, không ngừng bay múa trên không trung, long ngâm vang bốn phía.
Một tia long uy nhàn nhạt hiển hiện giữa thiên địa, tràn ngập toàn bộ địa vực Huyền Thiên Tông.
Rất nhiều linh thú do Huyền Thiên Tông chăn nuôi cảm nhận được đạo long uy này, đều bất an gào thét, trong tiếng gào thét tràn đầy sự e ngại và thần phục.
Đây chính là thần thú Chân Long, vương của vạn thú!
Bạch Linh bay múa trên không trung cuối cùng cũng hạ xuống Thái Hư Phong, bỗng nhiên một trận bạch quang cực kì chói mắt phát ra từ thân thể Bạch Linh.
Đạo bạch quang quá loá mắt, đến cả Tần Đình cũng không nhịn được mà hơi híp mắt lại.
Bạch quang tán đi, không thấy Bạch Long trên Thái Hư Phong đâu nữa, thay vào đó là một tiểu nữ hài.
Nàng mặc một bộ cung trang bạch sắc, có vẻ quý khí bức người. Đôi tay nhỏ da sáng như ngọc, tỏa ra ánh sáng xanh, tóc đen nhánh tựa như trong suốt, buộc búi tóc công chúa.
Nhưng trên trán có hai cái sừng rồng nhỏ không bị mất đi, cũng tăng thêm mấy phần đáng yêu.
Thần sắc Tần Đình hơi động, hóa hình rồi!
Thần thú hóa hình!
Trong truyền thuyết, sau khi thần thú vượt qua lôi kiếp liền có thể sinh ra linh trí, hóa thành hình người, xem ra đúng là như thế.
Ngày đó đại yêu cực viêm giao Thần Cung Cảnh, lấy tu vi Thần Cung Cảnh cũng không hóa hình, cho nên vẫn muốn dùng Huyền Dương Long Quả để thức tỉnh huyết mạch, hóa giao thành rồng.
Bằng không, loại đại yêu này chỉ có thể tu thành Hư Thần mới có khả năng hóa hình.
Ánh mắt Bạch Linh nhàn nhạt nhìn chung quanh, như là một thần linh trên cửu thiên, ánh mắt nhìn thị nữ thị vệ cũng như đang nhìn sâu kiến, tràn đầy vẻ coi khinh.
Đây chính là kiêu ngạo của thần thú Chân Long, đối với nàng mà nói, nhân loại chẳng qua chỉ là sâu kiến mà thôi.
Ánh mắt Bạch Linh vô cùng uy nghiêm nhìn về phía Tần Đình, Tần Đình cũng mặt không biểu tình, ánh mắt không hề bận tâm, đối mắt với Bạch Linh.
Đám trưởng lão Huyền Thiên Tông đều lo lắng, chân long đã sinh ra linh trí, còn có thể nhận Thánh Tử làm chủ sao?
Trong lúc nhất thời, không khí phảng phất như ngưng kết lại.
Bỗng nhiên, ánh mắt uy nghiêm của Bạch Linh dần dần biến mất, thay vào đó là thân cận và ỷ lại.
Còn có thần phục!
Khuôn mặt Bạch Linh lộ vẻ tươi cười, reo hò một tiếng, lao đến, đầu đụng vào trong ngực Tần Đình, ôm Tần Đình thật chặt!.