Chương 149: Vận rủi
Công Dã Nghênh cố nén giận, nói với Công Dã Yên Nhi bằng giọng căm hận: "Ngươi có biết Huyền Thiên Tông là thánh địa đệ nhất Đông Hoang!"
Công Dã Yên Nhi ủy khuất nói: "Dù Huyền Thiên Tông là thánh địa đệ nhất Đông Hoang, vậy cũng không thể cường đoạt bảo vật trấn tộc của Công Dã nhất tộc chúng ta, đó là Thất Sắc Thiên Lôi Viêm, không có Thất Sắc Thiên Lôi Viêm, sau này đệ
tử Công Dã nhất tộc ta tu luyện Thất Sắc Chưởng Tâm Lôi thế nào?"
Công Dã Nghênh gầm thét: "Đây chính là Huyền Thiên Tông, đừng nói là Thất Sắc Thiên Lôi Viêm, dù muốn tất cả tài nguyên của Công Dã nhất tộc ta, Công Dã nhất tộc ta cũng phải hai tay dâng lên!"
Công Dã Yên Nhi sợ ngây người, nàng thật sự không ngờ Huyền Thiên Tông lại có uy thế như thế!
Nàng lẩm bẩm: "Chẳng lẽ Công Dã nhất tộc không phải là thế gia đại tộc tiếng tăm lừng lẫy Đông Hoang ư. . ."
Lúc này, Tống Trung Ba vẫn luôn trầm mặc bên cạnh không nhịn được mà nói ra:
"Đại tiểu thư, Công Dã nhất tộc ta là thế gia đại tộc tiếng tăm lừng lẫy Đông Hoang là không sai, nhưng cũng phải là so với ai."
"Hiện giờ Huyền Thiên Tông là tồn tại một tay che trời tại Đông Hoang, đại tiểu thư cự tuyệt Huyền Thiên Tông, Huyền Thiên Tông nhất định sẽ không bỏ qua, Công Dã nhất tộc ta sẽ lâm vào trong nguy cục gặp họa diệt tộc!"
Khuôn mặt Công Dã Nghênh trầm như nước, trong lòng không nhịn được mà phát lạnh.
Vạn sự có hại cũng có lợi, Huyền Thiên Thánh Tử coi trọng Thất Sắc Thiên Lôi Viêm, hiến cho Huyền Thiên Thánh Tử thì thế nào?
Mặc dù Thất Sắc Thiên Lôi Viêm là bảo vật trấn tộc của Công Dã nhất tộc, mất đi Thất Sắc Thiên Lôi Viêm, Công Dã nhất tộc đúng là sẽ tổn thất nặng nề.
Nhưng Công Dã nhất tộc cũng có thể coi đó là thời cơ để bám vào Huyền Thiên Thánh Tử này!
So với việc có quan hệ với Huyền Thiên Thánh Tử, Thất Sắc Thiên Lôi Viêm tính là cái gì?
Sau khi Huyền Thiên Tông chiếm đoạt Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung, đã là thế
lực một tay che trời Đông Hoang!
Bám vào Huyền Thiên Thánh Tử, Công Dã nhất tộc hắn liền có thể thu hoạch được cơ
hội phát triển ngàn năm một thuở, nâng cao một bước!
Thế nhưng một cơ hội tốt đẹp như vậy lại bị nữ nhi hắn làm hỏng!
Không chỉ thế, còn kết thành tử thù!
Nghĩ đến đây, Công Dã Nghênh liền hận không thể dùng một chưởng đánh chết đứa
con ngu ngốc này!
Nhưng dù sao Công Dã Yên Nhi cũng là nữ nhi của hắn, cuối cùng vẫn không xuống tay được.
Công Dã Yên Nhi thật sự luống cuống, nàng không ngờ mình nhất thời tùy hứng lại rước lấy hoạ lớn ngập trời cho gia tộc!
Giờ khắc này, nàng thật sự hi vọng tất cả chỉ là một cơn ác mộng, chuyện này chưa từng xảy ra.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ đến một vị bằng hữu mình mới quen, vị đệ tử chân truyền Tinh Nguyệt Giáo, Cố Trung Tiêu.
Nàng nhớ Cố Trung Tiêu đã từng nói, dù xảy ra chuyện gì cũng đều có thể đi tìm hắn.
Nàng như nắm được một cọng cỏ cứu mạng, hô lên: "Ta biết đệ tử chân truyền Tinh Nguyệt Giáo, Cố Trung Tiêu, hắn nói hắn có thể giúp ta!"
Thần sắc Công Dã Nghênh khẽ động, “Cố Trung Tiêu?” Hắn hỏi: "Là đệ tử quan môn của chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo, Cố Trung Tiêu?"
Công Dã Yên Nhi vội vàng gật đầu nói: "Không sai, chính là đệ tử quan môn của chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo, hắn nói dù xảy ra chuyện gì, ta đều có thể đi tìm hắn. Nếu nhờ chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo giúp, Huyền Thiên Thánh Tử nhất định sẽ nể mặt chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo?"
Tống Trung Ba cũng lên tiếng: "Gia chủ, nếu chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo ra mặt, vậy hẳn là có cơ hội sửa sai, Công Dã nhất tộc ta dângThất Sắc Thiên Lôi Viêm lên, lại thêm Chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo ra mặt điều giải, hẳn là có thể khiến Huyền Thiên Thánh Tử hết giận."
Công Dã Nghênh tinh tế suy tư, cảm giác cũng có mấy phần đạo lý.
Dù sao chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo cũng là chưởng giáo một thánh địa, theo lý thuyết địa vị còn cao hơn Huyền Thiên Thánh Tử, hơn nữa Công Dã nhất tộc dâng Thất Sắc Thiên Lôi Viêm lên.
Có chưởng giáo Tinh Nguyệt Giáo nói giúp, cho Huyền Thiên Thánh Tử mặt mũi, hẳn
là có thể lắng lại lửa giận của hắn đi. . .
Ánh mắt Công Dã Nghênh nhàn nhạt nhìn Công Dã Yên Nhi, lên tiếng: "Còn không mau phái người đi? Không, ngươi tự mình đi đi!"
Lúc này Công Dã Yên Nhi mới vội vàng gật đầu, hốc mắt đỏ bừng, chạy ra đại điện, bay về hướng Tinh Nguyệt Giáo.
Công Dã Nghênh ai một tiếng, vội vàng tiến về tổ địa, tìm kiếm lão tổ Công Dã nhất tộc, Công Dã Đông Lạc.
Đại sự liên quan đến sinh tử tồn vong của cả gia tộc, nhất định phải thương thảo cách đối phó cùng với cường giả Thần Cung Cảnh, định hải thần châm của Công Dã nhất tộc,!
. . .
Mấy ngày nay, các tộc nhân Công Dã nhất tộc đều cảm nhận được bầu không khí không tầm thường.
Lão tổ tông Công Dã Đông Lạc bế quan trong tổ địa trên trăm năm bỗng nhiên xuất quan, sau đó mời triệu bằng hữu.
Cho đến bây giờ, đã có ba vị cường giả Thần Cung Cảnh đi vào tổ địa của Công Dã nhất tộc, thương nghị gì đó cùng với lão tổ tông Công Dã Đông Lạc.
Thế nhưng chưa được mấy ngày, ba vị Cường giả Thần Cung Cảnh này liền vội vã rời đi, một khắc cũng không chịu ở lại thêm.
Giống như chỉ cần ở lại Công Dã nhất tộc thêm một khắc, liền sẽ dính vào vận rủi vậy!
Tộc nhân Công Dã nhất tộc muốn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng nhìn thấy sắc mặt cực kỳ khó coi của lão tổ Công Dã Đông Lạc, đều im lặng như ve mùa đông, không dám hỏi nhiều.
Mà lúc này Huyền Thiên Tông, bên trong một đại điện hùng vĩ.
Sắc mặt Lý trưởng lão cổ quái nghe Chu trưởng lão hồi báo.
Sau khi nghe xong, Lý trưởng lão nhẹ nhàng thở ra một hơi, khẽ lắc đầu. Nói khẽ:
"Lại có người thích chết như thế ư. . ."