Chương 226: Sát cơ ngầm sinh
Sở Kiếm Thanh nhìn Huyền Thiên Thánh Tử vốn lãnh đạm, sau khi biết hắn luyện hóa dị hỏa lại có chút hứng thú, hắn lập tức cảm thấy mặt mũi sáng sủa, ngạo nghễ
nói: "Dị hỏa mà ta luyện hóa là Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, xếp hạng thứ bảy trên Bảng Dị Hỏa!"
Nghe vậy, hai mắt Tần Đình khẽ híp lại.
Dị hỏa xếp hạng thứ bảy trên Bảng Dị Hỏa. . .
Cái này còn cao cấp hơn Địa Hoàng Huyền Hỏa và Thất Sắc thiên lôi viêm hắn đã dung hợp!
Thiên Ngọc Kiếm Hỏa à. . .
Tần Đình nhìn Sở Kiếm Thanh thật sâu, rồi gật đầu mỉm cười, quay người rời đi.
Như là chỉ hờ hững hỏi một câu mà thôi, sau khi biết là Thiên Ngọc Kiếm Hỏa liền mất đi hứng thú.
Đám người không hề để ý, chuyện này rất bình thường.
Mặc dù dị hỏa cực kì trân quý.
Nhưng Thiên Ngọc Kiếm Hỏa lại tương đối đặc thù. . .
Thiên Ngọc Kiếm Hỏa là một đạo hỏa diễm cực kì khủng bố, trong ngọn lửa tràn đầy kiếm khí lăng lệ.
Mặc dù đối với kiếm tu mà nói, Thiên Ngọc Kiếm Hỏa là chí bảo vô thượng.
Nhưng đối với người khác mà nói, Thiên Ngọc Kiếm Hỏa lại là vô dụng.
Kiếm khí trong ngọn lửa cực kì cuồng bạo, người bình thường không thể trấn áp được.
Dù có thể trấn áp, thành công luyện hóa Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, kiếm khí lăng lệ
bên trong Thiên Ngọc Kiếm Hỏa cũng sẽ khiến đan điền trong cơ thể chịu vết thương chồng chất.
Khiến chủ nhân nguyên khí đại thương.
Ngoại trừ kiếm tu có thể luyện hóa những kiếm khí này cho chính mình sử dụng, những người khác đều sẽ bị kiếm khí gây thương tích.
Cho nên, mặc dù Thiên Ngọc Kiếm Hỏa trân quý, nhưng lại không có mấy người cảm thấy hứng thú với nó.
Huyền Thiên Thánh Tử phản ứng như thế cũng là bình thường.
Thượng Nhạc Vi lại giới thiệu mấy người còn lại cho Tần Đình.
Những người này đều là đệ tử cực kì xuất sắc của các đại phái Trung Châu, thực lực bất phàm, tại Trung Châu cũng được tính là nhân vật thiên kiêu số một.
Tần Đình mỉm cười đáp lại đám người, chuyện trò vui vẻ.
Làm mỗi người đều có cảm giác như gió xuân ấm áp, đều sinh ra hảo cảm với Huyền Thiên Thánh Tử.
Ngay sau đó vô số thị nữ tiến lên, rượu ngon món ngon tốt nhất, sáo trúc đàn dây vang lên, lấy tiên âm đệm nhạc.
Đám người ngồi xuống, Tần Đình đương nhiên là việc nhân đức không nhường ai, hắn ngồi ở thượng tòa.
Trong tiệc rượu, đám người trò chuyện với Tần Đình, rồi đều nổi lòng tôn kính với vị Huyền Thiên Thánh Tử này.
Huyền Thiên Thánh Tử này quá mức bác học!
Cho dù là chủng loại thần thông gì, Huyền Thiên Thánh Tử đều cực kì tinh thông.
Bao quát pháp lực thần thông, tốc độ thần thông, đạo âm thần thông, thần thức thần thông, phòng ngự thần thông, trận pháp thần thông. Vô số tuyệt học!
Ngay cả Sở Kiếm Thanh cũng không nhịn được mà thỉnh giáo Tần Đình một môn kiếm tu thần thông.
Thế nhưng Tần Đình chỉ suy tư một lát đã cho hắn một phương án cải tiến.
Sở Kiếm Thanh thôi diễn trong lòng một phen, liền biết rõ sau khi được Huyền Thiên Thánh Tử cải tiến, đạo kiếm tu thần thông này đã trở nên càng thêm tinh diệu, uy lực lớn hơn lúc trước!
Hắn không chỉ hoảng sợ nhìn Tần Đình, trong lòng cũng cực kì bội phục.
Tu sĩ phổ thông chỉ tinh thông một loại thần thông cũng đã có thành tựu không tầm thường, mà vị Huyền Thiên Thánh Tử này lại gần như tinh thông tất cả các chủng loại thần thông!
Huống chi kiếm tu thần thông cực kì khó giải, ngoại trừ kiếm tu, có rất ít người đi nghiên cứu kiếm tu thần thông.
Mà Huyền Thiên Thánh Tử lại tinh thông như thế!
Đúng là chưa từng nghe thấy!
Đan Hà Thánh Nữ cũng hơi khiếp sợ nhìn Tần Đình, trong lòng trào dâng sóng to gió lớn.
Nàng vỗ tay thở dài: "Quả nhiên Thịnh trưởng lão nói không sai, Huyền Thiên Thánh Tử quả là thiếu niên Tông Sư."
Đám người đều gật đầu nói phải.
Sau khi Thịnh trưởng lão trở lại Trung Châu từ Lâm Lang Tiên Cảnh, liền cực kì tôn sùng vị Huyền Thiên Thánh Tử này.
Tuyên bố vị Huyền Thiên Thánh Tử này đã là thiếu niên Tông Sư.
Đối với lời này, Trung Châu cũng chỉ giữ thái độ bàng quan.
Dù sao, mỗi nhân vật cấp bậc Tông Sư, không ai mà không phải là cường giả thế hệ
trước thành danh đã lâu.
Đều trải qua bao nhiêu năm kinh nghiệm mới khiến cho bọn họ trở thành nhân vật cấp bậc Tông Sư.
Mà Huyền Thiên Thánh Tử mới bao nhiêu tuổi, lại đã là tông sư ư?
Cho nên, không mấy người coi chuyện này là thật.
Đan Hà Thánh Nữ cũng là một trong số đó.
Nhưng hiện tại, sự thật đang hiển hiện ngay trước mắt, Đan Hà Thánh Nữ tận mắt nhìn thấy, cuối cùng đã tin tưởng.
. . . . .
Trên thế gian này, có vài người không thể dùng lẽ thường để suy đoán. . .
Mà đám người cũng đều không tiếc sở học, đem thần thông đạo pháp mình đắc ý nhất ra để giao lưu.
Như vậy cũng rất có ích với Tần Đình.
Thần thông đạo pháp Trung Châu quả thực huyền diệu hơn nhiều.
Cùng một cấp bậc, thần thông của Trung Châu càng thêm biến hóa đa đoan, uy lực cũng càng cường đại hơn.
Hiện giờ Sở Kiếm Thanh có hảo cảm rất lớn đối với vị Huyền Thiên Thánh Tử này, hắn cảm thấy, Huyền Thiên Thánh Tử có vẻ đặc biệt chú ý tới hắn.
Không ít vấn đề của hắn được Huyền Thiên Thánh Tử giải đáp kỹ càng.
Mà vị Huyền Thiên Thánh Tử này cũng thường lơ đãng nhìn về phía hắn, thái độ vô cùng tốt.
Nhưng Sở Kiếm Thanh khẽ lắc đầu, Huyền Thiên Thánh Tử đối xử với ai cũng rất ôn hòa, như là công tử ôn nhuận như ngọc.
Có lẽ đó là ảo giác của mình mà thôi. . .
Sở Kiếm Thanh thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng, hắn không biết, quả thật Tần Đình đang âm thầm chú ý đến người sở hữu Thiên Ngọc Kiếm Hỏa này.
Nhưng không phải với ánh mắt hiền lành ôn hòa.
Mà là ánh mắt nhìn một người chết. . .