Chương 227: Vào tròng
Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, Tần Đình bắt buộc phải lấy được.
Dị hỏa cực kì thưa thớt, mặc dù Tần Đình là Huyền Thiên Thánh Tử cao quý, toàn bộ Đông Hoang đều vì hắn sở dụng, nhưng hắn vẫn không tìm được tin tức dị hỏa.
Ngay cả trong trí nhớ của Dịch Thủy Hàn cũng không có dị hỏa tồn tại. Nhưng
không ngờ, vị thủ tịch đệ tử của Ngọc Thanh kiếm phái, Sở Kiếm Thanh này lại có được một đạo dị hỏa. Hơn nữa còn là dị hỏa xếp thứ thứ bảy, cực kì cường đại.
Mặc dù đặc tính sắc bén, trong ngọn lửa tràn đầy kiếm khí lăng lệ, không phải kiếm tu thì khó mà áp chế được.
Nhưng Tần Đình tu tập Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh, hắn có thể luyện hóa tất cả dị
hỏa mà không chịu áp lực nào.
Đương nhiên Thiên Ngọc Kiếm Hỏa cũng vậy.
Một khi thu phục được Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, tu vi Tần Đình chắc chắn sẽ nâng cao một bước!
Nghĩ vậy, Tần Đình mỉm cười gật đầu với Sở Kiếm Thanh, nâng chén mời.
Sở Kiếm Thanh có chút thụ sủng nhược kinh hoàn lễ, trong lòng vui thích, cảm thấy mặt mũi sáng sủa!
Nhìn thấy không?
Ngay cả Huyền Thiên Thánh Tử cũng nhìn ta với con mắt khác!
Cảm thấy Huyền Thiên Thánh Tử coi trọng mình như thế, Sở Kiếm Thanh cũng rất có hảo cảm với Huyền Thiên Thánh Tử, thậm chí còn muốn coi Huyền Thiên Thánh Tử này là tri kỷ!
Nhưng đầu óc hắn vẫn tỉnh táo, không nói ra tâm tư trong lòng.
Nếu không chắc chắn sẽ bị truyền thành trò cười.
Muốn trở thành tri kỷ với Huyền Thiên Thánh Tử ư, vị thủ tịch đệ tử của Ngọc Thanh kiếm phái này có vẻ vẫn còn chưa đủ tư cách. Tiệc rượu tan, đám người đều cáo từ rời khỏi.
Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, ngồi trên địa vị cao trong môn phái chính mình, đương nhiên cũng có không ít chuyện cần bận rộn.
Mà Dao Trì thịnh hội sắp mở ra, bọn họ đều được mời tham gia.
Đương nhiên phải chuẩn bị trước, không thể lúc nào cũng ăn chơi đàng điếm. Trước khi đi, Tần Đình như vô tình hỏi: "Sở đạo huynh, không biết ngươi đang ở tại nơi nào?"
Sở Kiếm Thanh tưởng rằng Huyền Thiên Thánh Tử muốn hẹn ngày luận đạo với hắn, trong lòng có chút hưng phấn.
Hắn mỉm cười nói: "Tại hạ nghỉ tại Thái Vân Cung của Thiên Đạo Lâu, nếu Thánh Tử
muốn nghỉ lại, tại hạ nhất định sẽ quét dọn giường chiếu chào đón!"
Thái Vân Cung, Thiên Đạo Lâu. . .
Tần Đình mỉm cười, nhìn Sở Kiếm Thanh chăm chú, sau đó gật đầu rời đi. Đám người chia ra, Tần Đình có chỗ ở, đương nhiên là trở về Vân Ninh Đảo. Mà những người khác, ngoại trừ Đan Hà Thánh Nữ có biệt viện của mình tại đế đô, những người còn lại chọn một tòa cung điện trong Thiên Đạo Lâu để nghỉ tạm.
Mấy ngày sau, Thiên Đạo Lâu, Thái Vân Cung.
Bên trong Thiên Đạo Lâu ẩn chứa một tiểu thế giới, cung điện nhiều vô số, trong đó Thái Vân Cung chính là một tòa cung điện cấp bậc tương đối cao.
Mà Sở Kiếm Thanh là thủ tịch đệ tử của đại phái Ngọc Thanh kiếm phái tại Trung Châu, đương nhiên là có tư cách ở toà Thái Vân Cung này.
Bên trong một tòa đại điện cực kì hoa mỹ của Thái Vân Cung.
Sở Kiếm Thanh ngồi trên mặt đất, ở trước mặt hắn là một ngọn lửa tung hoành kiếm khí đang bốc cháy.
Đó chính là dị hỏa xếp hạng thứ bảy trên bảng Dị Hỏa, Thiên Ngọc Kiếm Hỏa!
Thiên Ngọc Kiếm Hỏa không ngừng tản ra kiếm khí cực kì lăng lệ, thậm chí mỗi đạo kiếm khí đều chém rách hư không.
Mà Sở Kiếm Thanh thì đang không ngừng hấp thu những kiếm khí này, đối với người ngoài những kiếm khí này là đòn tấn công trí mạng.
Với kiếm tu như hắn thì lại là món ngon mĩ vị nhất.
Thật lâu sau, Sở Kiếm Thanh mở hai mắt, ánh mắt lộ vẻ vui mừng.
Mặc dù luyện hóa Thiên Ngọc Kiếm Hỏa đã lâu, nhưng mỗi lần hấp thu kiếm khí của Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, hắn đều kích động
Bởi vì Thiên Ngọc Kiếm Hỏa có tác dụng rất lớn đối với hắn.
Sở Kiếm Thanh tin tưởng, dựa vào Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, một ngày nào đó, hắn cũng sẽ như Huyền Thiên Thánh Tử, Ngọc Tiêu Thánh Tử, đứng sừng sững trên đỉnh Trung Châu!
Bỗng nhiên, một đạo ngọc phù bay tới.
Đôi mắt Sở Kiếm Thanh ngưng lại, hai ngón kẹp lấy ngọc phù.
Phía trên ngọc phù hiện lên mấy chữ.
"Gặp mặt tại Nam Nguyệt Cốc!
Sở Kiếm Thanh nhắm mắt lại, đạo ngọc phù này có thể lặng yên không tiếng động bay đến Thái Vân Cung, có thể thấy được người gửi ngọc phù có thực lực bất phàm.
Nam Nguyệt Cốc chính là một tòa sơn cốc trải dài ở phía Nam đế đô, ít người lui tới.
Người này mời hắn đến Nam Nguyệt Cốc gặp mặt, không biết có ý đồ ra sao.
Nếu như là người khác, rất có khả năng sẽ không đáp ứng lời mời không rõ ràng này.
Nhưng Sở Kiếm Thanh thì khác, hắn là kiếm tu, thứ kiếm tu coi trọng chính là khí khái một đi không trở lại, thà gãy chứ không chịu cong!
Dù nhận được lời mời quỷ dị, Sở Kiếm Thanh cũng phải đi. Bằng không, nếu như
không đi, tâm cảnh sẽ vô tình hạ xuống, cực kì bất lợi đối với con đường tu hành sau này. Tại thời điểm đột phá cảnh giới, chỉ sợ sẽ có tâm ma xuất hiện, đối với Sở Kiếm Thanh tâm cao khí ngạo mà nói, đó là chuyện không thể chấp nhận được.
Mà Sở Kiếm Thanh cũng cực kì tự tin, hắn chính là một trong những nhân vật đứng đầu thế hệ tuổi trẻ của Trung Châu, rất tự tin vào thực lực bản thân.
Hắn là kiếm tu, thần thông có uy lực cực kì khủng bố, chiến lực mạnh hơn cường giả bình thường.
Hơn nữa trước đó đã được Huyền Thiên Thánh Tử chỉ điểm, lý giải đối với kiếm tu thần thông của hắn đã sâu hơn mấy phần.
Kẻ tài cao gan cũng lớn, hắn muốn xem xem, người mời hắn đến Nam Nguyệt Cốc gặp mặt này, đến cùng là ai!