Chương 230: Đế đô chấn động
Nam Nguyệt Cốc, Tần Đình nhìn Thiên Ngọc Kiếm Hỏa kiếm khí tung hoành trước mắt.
Hắn rất hài lòng. Có đạo dị hỏa này, thực lực của hắn sẽ có thể nâng cao một bước.
Phía sau hắn là Sở Kiếm Thanh đã bị tra tấn không thành hình người.
Sở Kiếm Thanh luyện hóa Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, ngày đêm dùng Thần Đài ôn dưỡng.
Thiên Ngọc Kiếm Hỏa đã hòa thành một với Thần Đài trong cơ thể Sở Kiếm Thanh.
Muốn hoàn mỹ lấy ra Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, nhất định phải nhân lúc Sở Kiếm Thanh còn sống, trực tiếp tách Thiên Ngọc Kiếm Hỏa ra khỏi Thần Đài.
Hậu quả của việc này chính là Sở Kiếm Thanh sẽ phải gánh chịu thống khổ và tra tấn khó mà tưởng tượng nổi.
Nhưng Tần Đình không thèm để ý.
Hắn chỉ để ý đến kết quả.
Tần Đình quay người, nhìn Sở Kiếm Thanh đã bị tra tấn không thành hình người, hắn thở dài, nói khẽ: "Sở huynh, ta tiễn ngươi lên đường." Rồi hắn chỉ một ngón tay, thân thể Sở Kiếm Thanh run lên, giữa mi tâm xuất hiện một lỗ máu.
Sau khi trải qua vô số thống khổ và tra tấn, rốt cuộc hắn đã được giải thoát.
Một đời thiên kiêu Trung Châu, chết trong Nam Nguyệt Cốc hoang vắng.
Sở Kiếm Thanh cũng là nhân vật thiên tài hiếm thấy tại Trung Châu, rất có thiên phú trên con đường kiếm tu.
Con đường kiếm tu này coi trọng việc lĩnh ngộ kiếm ý, Sở Kiếm Thanh có được Thiên Ngọc Kiếm Hỏa, có thể không ngừng hấp thụ linh quang từ trong Thiên Ngọc Kiếm Hỏa.
Chỉ cần có thời gian, có lẽ sẽ có thể sánh vai cùng tuyệt thế thiên kiêu như
Ngọc Tuyết Thánh Tử, Thiên Phủ Đại công tử.
Chỉ tiếc Thiên Ngọc Kiếm Hỏa bị Tần Đình coi trọng, vậy nên hắn mới rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Tần Đình thản nhiên nhìn thoáng qua thi thể Sở Kiếm Thanh, rồi quay người rời đi.
Mấy ngày sau đó, đế đô gió êm sóng lặng.
Nhưng bởi vì thời gian Dao Trì thịnh hội mở ra càng ngày càng gần, không ít thiên kiêu đã đi đến đế đô.
Thượng Nhạc Vi cũng đến mời Tần Đình mấy lần, nhưng đều bị Tần Đình lấy bế quan làm lý do cự tuyệt.
Thượng Nhạc Vi là người không chịu ngồi yên, không mời được Tần Đình thì lại đi mời bằng hữu mình quen biết.
Trong đó đương nhiên cũng có Sở Kiếm Thanh.
Nhưng kỳ quái là, Sở Kiếm Thanh không ở trong Thái Vân Cung, hỏi thăm người hầu của Sở Kiếm Thanh thì đều nói rằng không biết. Mặc dù Thượng Nhạc Vi cảm thấy kỳ
quái, nhưng cũng không để trong lòng. Đế đô chính là trung tâm thiên hạ, xưa nay yên ổn, hơn nữa Sở Kiếm Thanh có thực lực bất phàm, dù gặp phải cường giả thế hệ
trước cũng có thể toàn thân trở ra.
Hơn nữa, là thiên kiêu, ai mà không có chút bí mật.
Không từ mà biệt là chuyện rất bình thường.
Thượng Nhạc Vi để lại lời nhắn cho đám người hầu của Sở Kiếm Thanh, bảo khi nào Sở Kiếm Thanh trở về thì tụ họp cùng bọn họ, sau đó liền rời đi. Mấy ngày sau, toàn bộ đế đô, không, toàn bộ Trung Châu đã bị một tin tức làm chấn động!
Thủ tịch đệ tử của Ngọc Thanh kiếm phái, Sở Kiếm Thanh, bị phát hiện là đã chết ở Nam Nguyệt Cốc!
Mà thi thể hắn vô cùng thê thảm, hiển nhiên trước khi chết đã bị tra tấn dã man!
Mà quan trọng hơn là, Thiên Ngọc Kiếm Hỏa có thể đã mất tích!
Chuyện này lập tức khiến toàn bộ Trung Châu chấn kinh!
Ngọc Thanh kiếm phái chính là một đại phái tại Trung Châu, thực lực có thể xếp trong hạng đầu.
Hơn nữa còn là môn phái kiếm tu, đệ tử đều có chiến lực phi phàm, Sở Kiếm Thanh còn là thiên tài kiếm đạo ngàn năm khó gặp.
Là nhân vật thiên kiêu nổi danh toàn bộ Trung Châu!
Cái chết của hắn không thể nghi ngờ là tin tức chấn kinh đối với toàn bộ Trung Châu!
Chưởng giáo Ngọc Thanh kiếm phái vô cùng tức giận, tự mình dẫn theo Ngọc Thanh kiếm phái chạy đến Trung Châu, thề muốn tìm ra hung thủ!
Khâu chân nhân chính là Hư Thần đại năng, hơn nữa còn là kiếm tu Hư Thần, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Đại nhân vật như vậy tức giận, toàn bộ Trung Châu cũng phải run lên một hồi.
Đế đô, Vân Ninh Đảo.
Sau khi Vân Ninh Đảo bị đoàn người Tần Đình cải tạo, đã trở nên xa hoa hơn trước, vô số đại điện xuất hiện ở trên đảo.
Thị vệ thị nữ có tổng cộng mấy ngàn người, đều là cao thủ cảnh giới Thần Thông, Thần Luân, lại thêm sáu vị cường giả Thần Cung Cảnh tọa trấn.
Hiện giờ, thực lực Vân Ninh Đảo đã có thể so với một đại phái!
Hai mắt Thượng Nhạc Vi đỏ bừng, vội vã đuổi tới Vân Ninh Đảo.
Mặc dù bình thường nàng cực kì ưa thích cảnh sắc Vân Ninh Đảo, nhưng hiện giờ
lại không có lòng dạ nào mà thưởng thức.
Sau khi thông báo với thị nữ, Thượng Nhạc Vi đi tới bên trong điện.
Nàng nhìn thấy Tần Đình, Thượng Nhạc Vi vội la lên: "Tần sư huynh, không xong rồi!"
Sau khi nàng trở nên quen thuộc với Tần Đình, liền xưng Tần Đình là Tần sư
huynh, không còn xưng hô xa lạ là Huyền Thiên Thánh Tử nữa.
Vẻ mặt Tần Đình vô cùng nghi hoặc, nói khẽ: "Sao vậy?"
Hai mắt Thượng Nhạc Vi đỏ bừng, buồn bã nói: "Sở sư huynh, Sở sư huynh gặp nạn!"
Ánh mắt Tần Đình ngưng lại, có vẻ chấn kinh, trầm giọng nói: "Chuyện gì đã xảy
ra!"
Thượng Nhạc Vi khổ sở nói: "Tại Nam Nguyệt Cốc cách ngàn dặm đế đô về phía nam, có người phát hiện ra thi thể của Sở sư huynh. "
Nàng quen biết Sở Kiếm Thanh, Sở Kiếm Thanh chết rồi, đương nhiên nàng cực kì thương tâm.
Khoảng thời gian này mấy người bọn họ thường xuyên gặp nhau luận đạo, Thượng Nhạc Vi tâm tư đơn thuần, cho rằng Tần Đình đã trở thành hảo bằng hữu với bọn họ.
Đương nhiên là phải đến thông tri với Tần Đình một tiếng.
Nhưng Thượng Nhạc Vi không thể nào ngờ được, hung thủ giết chết Sở Kiếm Thanh chính là vị hảo bằng hữu trước mắt nàng.