Chương 258: Lâm Lang Tiên Cảnh
Mặc dù Tần Đình và Ngọc Hoàng Chân Nhân cùng nhau đi tới Lâm Lang Tiên Cảnh để
lĩnh hội Thiên Ý Cổ Chung trong truyền thuyết.
Nhưng Dao Trì vẫn tiếp tục cử hành, dù sao, thịnh hội ngàn năm mới gặp, đông đảo thiên kiêu đương nhiên là không nguyện ý từ bỏ cơ hội này.
Bọn họ tiếp tục luận đạo, khiêu chiến, giao lưu sở học lẫn nhau.
Sau khi Ngọc Hoàng Chân Nhân và Tần Đình rời đi, một vị đại tu sĩ Hóa Thần khác của Lâm Lang Tiên Cảnh Trường Phong Đạo Tổ liền xuất hiện trước mặt mọi người,
tiếp tục chủ trì Dao Trì thịnh hội.
Chỉ là từ lúc Huyền Thiên Thánh Tử rời đi, Dao Trì thịnh hội cũng ảm đạm không ít.
Trung Châu, Lâm Lang Tiên Cảnh.
Lâm Lang Tiên Cảnh là đệ nhất thánh địa Trung Châu, lại thêm xưa nay cực kỳ thần bí, môn hạ đệ tử không bao giờ đi ra ngoài đi lại.
Bên cạnh Lâm Lang Tiên Cảnh, phương viên mười vạn dặm núi, một mảnh tường hòa yên tĩnh. Linh khí quanh quẩn, hội tụ thành biển, như là cảnh sắc tiên gia, không phụ tiên cảnh chi danh.
Không ngừng có đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh từ không trung bay qua, nhìn thấy Ngọc Hoàng Chân Nhân và Tần Đình, cung kính dừng lại thi lễ.
Những đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh này khí tức cũng cực kì thâm hậu, hiện tại đã tu hành công pháp cực kì cao minh, căn cơ cũng cực kì củng cố.
Đều là nhân kiệt nhất thời!
Mà trong Lâm Lang Tiên Cảnh, từng dị tượng bay lên, Tần Đình phóng tầm mắt nhìn tới, lại có một vài cường giả Lâm Lang Tiên Cảnh đang khai đàn dạy học!
Không ít đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh nhao nhao vây quanh pháp đàn, nghe đạo học pháp.
Tần Đình nghe xong, liền phát hiện thần thông Lâm Lang Tiên Cảnh truyền thụ đều cực kì cao minh cường đại.
Phải biết rõ, những thần thông cực kì cao minh như vậy, xưa nay là cực kì trân quý.
Tu sĩ ngoại giới, không phải đệ tử thân truyền sẽ không truyền thụ.
Nhưng ở trong Lâm Lang Tiên Cảnh, những cường giả này lại truyền thụ sở học, đối xử với những đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh như nhau, truyền thụ kinh nghiệm của mình.
Ngọc Hoàng Chân Nhân nhìn thấy Tần Đình có chút kinh ngạc, cười nhạt một tiếng.
Hắn nhẹ giọng cười nói: "Các trưởng lão Lâm Lang Tiên Cảnh thường xuyên mở đàn cách nói, các đệ tử đều có thể lựa chọn những thứ phù hợp với mình để đi nghe giảng."
Tần Đình khen: "Lâm Lang Tiên Cảnh, quả nhiên bất phàm."
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên một đạo cửa ra vào cao mấy vạn trượng xuất hiện trước mắt Tần Đình.
Cánh cửa to lớn này có đạo văn hiện lên, trong cửa ra vào hiển nhiên chính là một cái tiểu thế giới khác.
Ngọc Hoàng Chân Nhân cười nói: "Nơi này là Thái Huyền Huyễn Cảnh do Lâm Lang lão tổ lưu lại, bên trong cũng có vô số cơ duyên bảo vật, chính là chỗ để đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh lịch luyện."
Nghe được lời này, đến cả Tần Đình cũng không nhịn được có chút động dung. Thái Huyền Huyễn Cảnh này, thực chất chính là Tiên Vực của Trung Châu! Đông Hoang Huyền Đô Tiên Vực chính là nơi đông đảo thánh địa chia cắt danh ngạch, cùng nhau tiến vào dò xét.
Nhưng Thái Huyền Huyễn Cảnh, lại do một mình Lâm Lang Tiên Cảnh độc hưởng!
Thủ bút thật lớn!
Trách không được đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh không ra bên ngoài ngao du, xem ra đều tiến thủ vào Thái Huyền Huyễn Cảnh lịch luyện.
Mà nếu Thái Huyền Huyễn Cảnh là tiểu thế giới do Lâm Lang lão tổ lưu lại, thì đệ
tử Lâm Lang Tiên Cảnh đi vào lịch luyện đương nhiên không cần lo lắng an nguy Cho nên đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh vừa lấy được lịch luyện, đồng thời cũng bảo đảm an toàn.
Không hổ là thánh địa Thần Linh che chở, quả nhiên bất phàm!
Tần Đình nhìn các đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh lui tới, trên mặt đều hiện lên vẻ
bình tĩnh tường hòa, tiếu dung.
Lâm Lang Tiên Cảnh bởi vì có Thần Linh che chở, trăm vạn năm qua chưa từng xảy ra chiến tranh.
Cho nên, những đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh này đã sớm quen thuộc sinh hoạt hòa bình.
Tần Đình âm thầm so sánh Huyền Thiên Tông với Lâm Lang Tiên Cảnh.
Mặc dù cùng là bá chủ, các đệ tử Huyền Thiên Tông lúc nào cũng tràn đầy tính công kích, hoặc là sói tính.
Nhưng đệ tử Lâm Lang Tiên Cảnh nhìn càng giống những người từ trong hậu thế, vô ưu vô lự.
Chênh lệch như vậy, Tần Đình cũng không biết là tốt hay là xấu, dù sao Lâm Lang Tiên Cảnh có Thần Linh phù hộ, không có ngoại hoạn.
Nhưng nếu có một ngày, Lâm Lang Tiên Cảnh mất đi Thần Linh phù hộ.
Như vậy vô số tài nguyên của Lâm Lang Tiên Cảnh nhất định sẽ trở thành mục tiêu công kích!
Không nói những cái khác, chỉ riêng Thái Huyền Huyễn Cảnh là có thể khiến các thánh địa đại phái khác của Trung Châu cùng nhau công chi!
Dù sao, Lâm Lang lão tổ cũng đã phi thăng trăm vạn năm, còn có thể che chở Lâm Lang Tiên Cảnh bao lâu thì ai cũng không nói được chính xác.
Có điều, những thứ này cũng chỉ ở trong đầu Tần Đình nghĩ qua một lần mà thôi.
Dù sao Thần Linh có tuổi thọ cực kì lâu đời, mà thực lực của Lâm Lang Tiên Cảnh cũng thâm bất khả trắc, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Hơn nữa, thái độ của Ngọc Hoàng Chân Nhân cũng làm cho Tần Đình hơi nghi hoặc một chút.
Mặc dù hắn là Huyền Thiên Thánh Tử cao quý, còn là dòng dõi đại tu sĩ Hóa Thần.
Nhưng Ngọc Hoàng Chân Nhân đối với Tần Đình tựa hồ quá nhiệt tình, phải biết rõ, vị Ngọc Hoàng Chân Nhân này chính là đại tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong, cường giả
gần thần nhất!
Bất quá, Tần Đình cũng có thể cảm giác ra được Ngọc Hoàng Chân Nhân đối với mình tựa hồ cũng không có ác ý, liền buông việc này xuống.
Bỗng nhiên, Ngọc Hoàng Chân Nhân quay người cười nói: "Huyền Thiên Thánh Tử, nơi đó chính là Thiên Ý Cổ Chung!"