Chương 259: Thiên Ý Cổ Chung
Tần Đình nhìn lại, trông thấy ở phía trên Linh Phong có một chỗ linh khí vờn quanh, ở đó có một tôn cổ chung cực kì to lớn.
Tôn cổ chung này cao mấy vạn trượng, vô cùng hùng vĩ, tạo hóa thế giới, tư thế
tựa như đặt thế giới vào bên trong!
Quanh thân trải rộng vết tích thời gian, lại có vô số đạo văn vờn quanh, thôn phệ linh khí thiên địa cùng tinh hoa nhật nguyệt.
Đạo văn diễn hóa thành từng dị tượng, làm núi đá tạo thành từng tòa cung điện.
Sơn hình đạo văn rơi xuống, đại địa lập tức ầm ầm rú lên, xuất hiện từng ngọn núi.
Đạo văn rơi xuống như nước biển, lũ lụt tuôn ra, hình thành hạo hãn uông dương.
Một vài đạo văn bay lên không trung, hóa thành sao trời, sáng chói chói mắt, một vòng nắng gắt bay lên không trung, treo ở giữa bầu trời, còn có một vầng minh
nguyệt.
Hình ảnh này phảng phất như đang diễn hóa một thế giới, vô cùng đại tráng, không thể tưởng tượng!
Hình ảnh này bao la hùng vĩ vô cùng, đến cả Tần Đình cũng không nhịn được có chút động dung.
Đây chính là Thiên Ý Cổ Chung!
Bảo vật thần linh lưu lại, thần linh chí bảo!
Tần Đình bay đến bên cạnh Thiên Ý Cổ Chung, tinh tế quan sát đạo văn quanh thân.
Vách chuông thì khắc nhật nguyệt tinh thần, núi non sông ngòi, cùng đủ loại dị
thú, thần quang vờn quanh, cực kì bất phàm.
Mà những đạo văn này, cũng ẩn chứa công pháp cực kì cao minh!
Đạo văn quanh thân lưu động, thần bí tĩnh mịch, thiên địa nhất thể, vạn vật sinh trưởng.
Tùy tiện truy đuổi một bông hoa, một cọng cỏ, một cành cây là có thể lĩnh ngộ
công pháp tích chứa trong đó.
Tần Đình đơn giản nhìn qua, phát hiện trong đạo văn ẩn chứa đều là công pháp cực kì cao minh, kém cỏi nhất cũng là tâm pháp Thần Đài!
Chỉ dựa vào tâm pháp ẩn chứa trong đạo văn Thiên Ý Cổ Chung, Lâm Lang Tiên Cảnh đã có thể không ngừng chế tạo ra các cường giả!
Nội tình dường này kinh khủng biết bao!
Thiên Ý Cổ Chung quả không hổ là chí bảo Thần Linh lưu lại, thậm chí cũng khiến trong lòng Tần Đình hiện lên một tia tham niệm!
Có điều tia tham niệm kia cũng chỉ là chợt lóe lên trong lòng Tần Đình. Dù sao Lâm Lang Tiên Cảnh cũng có thần linh che chở, lại thêm tông môn có vô số cao thủ, thực lực còn mạnh hơn Huyền Thiên Tông một bậc.
Thiên Ý Cổ Chung đương nhiên không phải thứ hắn có thể thăm dò.
Chí ít, không phải bây giờ . . .
Trong mắt Tần Đình lóe lên dị sắc, rồi lập tức lại khôi phục như thường, quay người nhìn Ngọc Hoàng Chân Nhân: "Thiên Ý Cổ Chung quả là danh bất hư truyền!"
Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, Thiên Ý Cổ Chung chính là bảo vật trấn áp của Lâm Lang Tiên Cảnh, trấn áp khí vận Lâm Lang Tiên Cảnh đã mấy trăm vạn năm.
Là đồ vật để Lâm Lang Tiên Cảnh lấy làm kiêu ngạo!
Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, nói: " Đạo văn Thiên Ý Cổ Chung dù huyền diệu, nhưng đại tạo hóa chân chính ẩn chứa trong Thiên Ý Cổ Chung. Huyền Thiên Thánh Tử, ta đưa ngươi vào."
Nếu là các thiên kiêu khác, vẻn vẹn chỉ được lĩnh hội đạo văn chung thân thôi, dù sao đạo văn chung thân đã ẩn chứa đủ loại thần thông tâm pháp cực kì cao minh rồi.
Đối với thiên kiêu bình thường mà nói, đã được tính là một trận đại tạo hóa.
Nhưng vị Huyền Thiên Thánh Tử này chính là cự đầu Thần Giới tương lai, Lâm Lang lão tổ đã nhắc nhở là muốn giao hảo với vị Huyền Thiên Thánh Tử này, cho nên liền phá lệ để hắn tiến vào trong Thiên Ý Cổ Chung.
Nghe được lời nói của Ngọc Hoàng Chân Nhân, lông mày Tần Đình hơi nhíu.
Hắn đến Trung Châu đã nhiều ngày, đương nhiên cũng đã nghe nói qua một chút tin đồn về Thiên Ý Cổ Chung.
Trong Thiên Ý Cổ Chung chính là vị trí huyền diệu nhất, đệ tử hạch tâm cũng không thể tiến vào.
Nghe đồn, vị thánh nữ cực kỳ thần bí của Lâm Lang Tiên Cảnh cũng đang ở trong Thiên Ý Cổ Chung tu luyện.
Không nghĩ tới Lâm Lang Tiên Cảnh lại nguyện ý cho hắn tiến vào Thiên Ý Cổ Chung lĩnh hội.
Tần Đình có chút thi lễ, nói khẽ: "Đa tạ Ngọc Hoàng Chân Nhân."
Nhìn Huyền Thiên Thánh Tử lĩnh hội hảo ý của Lâm Lang Tiên Cảnh, Ngọc Hoàng Chân Nhân mỉm cười, vô cùng hài lòng.
Hắn cười nói: "Ta giúp ngươi một tay."
Dứt lời, vung tay lên một cái, bầu trời hào quang vạn trượng, một vệt thần quang đem Tần Đình bao khỏa, mang hắn đến bên trong Thiên Ý Cổ Chung.
Thần quang tán đi, Tần Đình chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi, cả người bay lơ lửng phía trên tinh hà!
Tinh không mênh mông cuồn cuộn, tinh quang sáng chói, dưới chân Tần Đình chính là ngàn vạn sao trời.
Ở xa còn có vô số nhật nguyệt luân hồi, hình ảnh này mênh mông đãng đãng, rung động lòng người.
Mà linh khí quanh thân cực kì nồng đậm, mỗi một lần Tần Đình hô hấp, đều chỉ cảm thấy tu vi của mình không ngừng tăng trưởng, hướng về Thần Cung phóng đi!
Linh khí nơi này, đã không thuộc về phạm vi của linh khí!
Trong hư không, hiện ra đủ loại hoa văn kỳ dị, huyền chi lại huyền, ẩn chứa hỗn tạp tri thức cực kì to lớn, hiển nhiên là mỗi loại mảnh vỡ thiên đạo.
Mảnh vỡ thiên đạo?
Tần Đình thu lấy một khối mảnh vỡ thiên đạo, tinh tế cảm ngộ, phát hiện trình độ
của mình tiến thêm một bước, dần đến gần thiên đạo, trong lòng có chút hãi nhiên.
Thiên đạo rất khó lĩnh hội, mà ở trong đó có rất nhiều mảnh vỡ thiên đạo, cảm ngộ những mảnh vỡ đó chính là con đường tắt để lĩnh hội thiên đạo!
Thế nhưng nơi này tại sao lại có thể có những mảnh vỡ thiên đạo.
Nghe đồn, mảnh vỡ thiên đạo chỉ tồn tại ở Thần Giới.
Chẳng lẽ.
Nơi này là Thần Giới? !
Nghĩ đến thế, trong mắt Tần Đình cũng không nhịn được hiện ra vẻ hoảng sợ!