Chương 266: Độc kế
"Đinh, nhiệm vụ chính tuyến thứ tư mở ra, cướp đoạt giá trị khí vận của khí vận chi tử!"
"Nhiệm vụ trước mặt: Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Hiểu rõ cặn kẻ
tin tức về khí vận chi tử Liễu Nguyên Hạo ở Trung Châu. Hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng giá trị nhân vật phản diện:10000 điểm."
Lông mày Tần Đình hơi nhíu.
Liễu Nguyên Hạo sao. . .
Tần Đình nghĩ nghĩ, thản nhiên nói với Nhiếp U: "Hiện tại ta có một việc muốn giao cho ngươi."
Nhiếp U đột nhiên đứng dậy, thần sắc nghiêm nghị, trầm giọng nói: "Mời công tử
phân phó!"
Trong lòng hắn hạ quyết tâm nhất định phải làm tốt việc này, không thể lại để
cho công tử thất vọng!
Tần Đình mỉm cười, thản nhiên nói: "Ngươi đi tra rõ tư liệu về một người tên là Liễu Nguyên Hạo ở Trung Châu, tất cả tư liệu về hắn ta đều muốn biết."
Nhiếp U gật đầu, thần sắc thận trọng.
Đột nhiên cảm giác được cái tên này có chút quen tai, nghi ngờ nói: "Liễu Nguyên Hạo?" Sau đó liền nghĩ tới cái gì, cười nói: "Công tử, Liễu Nguyên Hạo này thật ra ta cũng có mấy phần hiểu rõ."
Lông mày Tần Đình hơi nhíu, "Ồ?"
Nhiếp U cung kính nói: "Liễu Nguyên Hạo người này ở Trung Châu cũng có mấy phần danh khí, vài phần sắc thái truyền kỳ."
"Người này vốn không phải họ Liễu, mà là họ Chúc, xuất thân từ Chúc thị nhất tộc ở Trung Châu!"
Tần Đình nhíu hai mắt lại, Chúc thị nhất tộc . . .
Ngày đó Thượng Nhạc Vi giảng giải cho hắn tất cả đại thế lực ở Trung Châu, cũng đã nói đến Chúc thị nhất tộc này.
Chúc thị nhất tộc ở Trung Châu cũng là một thế gia cổ lão tiếng tăm lừng lẫy, truyền thừa mấy chục vạn năm, là một thế lực nhất lưu ở Trung Châu.
Lão tổ của Chúc thị nhất tộc là Chúc Dung Thiên, chính là siêu cấp cường giả
cảnh giới Hư Thần hậu kỳ!
Mà cao thủ của Chúc thị nhất tộc từ trên xuống dưới nhiều như mây, cường giả
Thần Cung cũng có bảy vị, là một đại thế lực.
Tần Đình khẽ gật đầu, ra hiệu Nhiếp U tiếp tục.
Nhiếp U tiếp tục nói: "Vị Liễu Nguyên Hạo này xuất thân từ Chúc thị nhất tộc, cũng là dòng chính của Chúc thị, còn nhỏ đã được phát hiện là người mang Vô Thượng Viêm Cốt."
"Lúc ấy liền được lão tổ của Chúc thị nhất tộc, Chúc Dung Thiên chỉ định là gia chủ Chúc thị đời tiếp theo, chờ sau khi Liễu Nguyên Hạo thành niên liền lên ngôi vị thiếu chủ."
"Bất quá khi Liễu Nguyên Hạo còn bé đã gặp phải một trận đại biến!"
Nói đến cái này, Nhiếp U cũng có mấy phần cảm thán, tiếp tục nói: "Đường huynh của hắn là Chúc Nguyên Long cũng là một thiên tài, xưa nay vẫn luôn nhòm ngó chức vị thiếu chủ Chúc thị."
"Về sau phụ mẫu của Chúc Nguyên Long, cũng chính là bá phụ bá mẫu của Liễu Nguyên Hạo, thừa dịp nhất mạch của Liễu Nguyên Hạo chưa kịp tra ra liền cưỡng ép lấy ra Vô Thượng Viêm Cốt trong cơ thể Liễu Nguyên Hạo, chuyển vào trong người Chúc Nguyên Long."
"Sau đó, nhất mạch của Liễu Nguyên Hạo kia cũng bị đồ sát hầu như không còn!"
"Chuyện này đã chấn kinh toàn bộ Chúc thị nhất tộc, Chúc Dung Thiên tức giận đến mức phải xuất quan, nhưng lúc ấy Vô Thượng Viêm Cốt của Liễu Nguyên Hạo cũng đã bị tước đoạt, trở thành một tên phế nhân, mà Chúc Nguyên Long thì lại đạt được Vô Thượng Viêm Cốt, trở thành đỉnh cấp thiên kiêu.
"Cho nên, Chúc Dung Thiên cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể để Chúc Nguyên Long lên làm thiếu chủ Chúc thị, trục xuất Liễu Nguyên Hạo ra khỏi Chúc thị nhất tộc để hắn tự sinh tự diệt."
Nghe đến đó, khuôn mặt Tần Đình hơi có chút cổ quái.
Kịch bản này quả là quen thuộc.
Nhiếp U tiếp tục nói: "Nhưng ai cũng không thể nghĩ tới, Liễu Nguyên Hạo lại không đến tuyệt lộ, hắn được một gia tộc ở Trung Châu là Ngô gia thu dưỡng, còn bộc lộ thiên tư hơn người!"
Lông mày Tần Đình nhíu lại : "Ngô gia Trung Châu?"
Nhiếp U khom người nói: "Ngô gia chính là một cổ tu thế gia, có cường giả Thần Cung tọa trấn, thực lực vẫn có thể chống đỡ."
Tần Đình khẽ gật đầu, một tiểu gia tộc mà thôi, không phải để trong lòng.
Nhiếp U tiếp tục nói: "Cái mà Liễu Nguyên Hạo có thực chất chính là Viêm Vân Linh Thể, Vô Thượng Viêm Cốt kia cũng chỉ là một thứ xen lẫn vào trong Viêm Vân Linh Thể mà thôi! Bây giờ Liễu Nguyên Hạo mới hai mươi mấy tuổi, đã là cường giả
Thần Đài, ở Trung Châu cũng có danh khí!"
Viêm Vân Linh Thể chính là một loại linh thể, mặc dù không phải thần thể, nhưng cũng là một loại thể chất huyền diệu.
Tần Đình hỏi: "Liễu Nguyên Hạo là người như thế nào?"
Nhiếp U nói: "Tính cách của Liễu Nguyên Hạo không tệ, làm người cực kì coi trọng ân tình, tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo, danh tiếng ở Trung Châu cũng không tồi."
Tần Đình khẽ gật đầu, thản nhiên nói: “Liễu Nguyên Hạo này cũng có tư cách trở
thành nô bộc của ta."
Nhiếp U gật đầu, lập tức chần chờ nói: "Trở thành nô bộc của công tử, đương nhiên là vô thượng vinh quang, nhưng vị Liễu Nguyên Hạo này tính cách kiên nghị, chỉ sợ sẽ không dễ dàng thần phục như vậy."
Tần Đình cười nhạt một tiếng, nói khẽ: "Loại người này coi trọng nhất là ân tình, cho hắn ân tình thì liền có thể."
Nhiếp U nghi ngờ nói: "Cho hắn ân tình?"
Tần Đình khẽ cười một tiếng, nói: "Giúp hắn báo thù diệt môn, ân tình này, đủ để
hắn thần phục ta."
Nhiếp U tựa hồ có chút hiểu được ý tứ của Tần Đình, nói: "Báo thù diệt môn, nhưng thế cục của Ngô gia vẫn đang khá an ổn."
Tần Đình mỉm cười, đứng dậy đi tới trước cửa sổ, đứng chắp tay. Thản nhiên nói:
"Vậy thì diệt Ngô gia, Liễu Nguyên Hạo chẳng phải coi nơi đó như nhà của mình sao?"