Chương 265: Để khí vận chi tử làm nô bộc
Trung Châu, Thiên Phủ.
Xưa nay Thiên Phủ luôn cực kỳ thần bí, thậm chí rất nhiều tu sĩ Trung Châu cũng không biết rõ Thiên Phủ nằm ở chỗ nào.
Đó là bởi vì Thiên Phủ tồn tại ở trong một tiểu thế giới.
Trong Thiên Phủ, có vô số tòa đảo, linh khí có chút nồng đậm.
Mà bên ngoài Linh đảo, không có biển lớn thực sự, mà chính là linh dịch hóa thành biển lớn!
Linh dịch là do linh khí ngưng kết mà thành, cực kì trân quý, thủ bút cỡ này, không hổ là đỉnh cấp thánh địa Trung Châu.
Một tòa cung điện như là tiên cảnh trên một đảo nhỏ, một vị lão giả áo gai đang ở ngay bên cạnh tòa cung điện ngó nghiêng, dáo dác nhìn nhìn.
Ai có thể nghĩ rằng, cái người thần sắc lén lén lút lút này lại chính là chưởng giáo Thiên Phủ, đại tu sĩ Hóa Thần, Ti Hàn Chân Nhân!
Ti Hàn Chân Nhân đang chuẩn bị đi vào cung điện thì bỗng nhiên cửa điện mở ra, Đại công tử Thiên Phủ từ trong cung điện bước ra.
Nhìn thấy Đại công tử Thiên Phủ một mực buồn bực ở trong phòng cuối cùng cũng đi ra, sắc mặt Ti Hàn Chân Nhân xuất hiện vẻ vui mừng.
Hắng giọng một cái, Ti Hàn Chân Nhân dạy bảo nói: "Mộng Điệp này, thắng bại là chuyện thường tình. . ."
Lão còn chưa nói hết lại nhìn thấy Đại công tử Thiên Phủ một thân hành trang tựa như muốn đi xa, hồ nghi nói: "Ngươi, ngươi muốn ra ngoài?"
Đại công tử Thiên Phủ thản nhiên nói: "Con bị Huyền Thiên Thánh Tử đánh bại, đạo tâm bất ổn, đương nhiên phải đi ra ngoài lịch luyện, tìm về đạo tâm."
Dứt lời, lại hướng Ti Hàn Chân Nhân hỏi: "Sư tôn, người muốn nói gì với con ư?"
Ti Hàn Chân Nhân mặt mo cứng đờ, ngượng ngùng cười nói: "Không, không có gì, ngươi đi đường cẩn thận."
Quay người hậm hực rời đi.
Đại công tử Thiên Phủ nhìn sư tôn xưa nay vốn không đứng đắn, lắc đầu, lập tức trong mắt hiện ra vẻ kiên nghị.
Thời gian trước, hắn luôn trầm mê trong thứ danh xưng được tu sĩ Trung Châu ca tụng, cho rằng chỉ cần Ngọc Tiêu Thánh Tử còn có thể cùng hắn sóng vai là được.
Nhưng một chưởng kia của Huyền Thiên Thánh Tử khiến hắn biết rõ cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Đại công tử Thiên Phủ thiên tư hơn người, lần thất bại này cũng đã khơi dậy lòng háo thắng của hắn.
Xem như không thắng được Huyền Thiên Thánh Tử cũng không thể để hắn bỏ lại quá xa!
Đế đô, Vân Ninh Đảo.
Lúc Tần Đình trở lại Vân Ninh Đảo, toàn bộ người trong Vân Ninh Đảo cũng đã ở
trong sân rộng chờ hắn.
Nhìn thấy Tần Đình xuất hiện, cầm đầu mấy vị cường giả Thần Cung, đông đảo thị
vệ thị nữ cùng một chỗ bái nói:
"Chúc mừng công tử đạt được ngôi vị thủ tịch của Dao Trì thịnh hội, uy chấn thiên hạ!"
Tần Đình cười nhạt một tiếng, nói khẽ: "Không cần đa lễ."
Mọi người tán đi, Nhiếp U tiến lên cười nói: "Bây giờ công tử đã uy chấn thiên hạ, hiện tại tất cả mọi người đều công nhận công tử là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ trong thiên hạ!"
Liễu trưởng lão cũng cười nói: "Đúng vậy, đã có không ít thánh địa đại phái muốn bày yến tân tiếp đãi công tử."
Tần Đình mỉm cười, thản nhiên nói: "Từ chối đi."
Liễu trưởng lão gật đầu, không có dị nghị.
Lấy thân phận và địa vị của Tần Đình, thoái thác những lời mời của các đại phái kia thì họ cũng không dám có gì bất mãn.
Dao Trì thịnh hội đã kết thúc một đoạn thời gian, Mộ Thanh Di đương nhiên cũng đã về tới Vân Ninh Đảo, nhưng bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện.
Nhiếp U tựa hồ biết rõ suy nghĩ của Tần Đình, cười nói: "Mộ tiểu thư tựa hồ lúc tham gia Dao Trì thịnh hội đã có thu hoạch, trở về liền bế quan."
Tần Đình gật đầu, thiên tư của Mộ Thanh Di cực kì bất phàm, lúc tham gia Dao Trì cùng các thiên kiêu khác luận đạo, có thu hoạch cũng cực kì bình thường.
Xem ra, chờ Mộ Thanh Di xuất quan thì nàng cũng đã tu thành Thần Đài rồi.
Đến bên trong đại điện, Tần Đình ra lệnh cho những người khác lui ra, chỉ để lại Nhiếp U.
Tần Đình ngồi ở trên tòa, thản nhiên nói: "Có tin tức gì?"
Trên mặt Nhiếp U hiện lên vẻ xấu hổ, nói: "Thuộc hạ vô năng, tạm thời còn chưa phát hiện tin tức gì về Dị Hỏa."
Trước khi tham gia Dao Trì thịnh hội, Tần Đình liền phân phó Nhiếp U lưu ý tin tức về Dị Hỏa.
Nhưng bây giờ, Nhiếp U vẫn không thu hoạch được gì.
Bất quá Tần Đình cũng có thể hiểu, bởi vì Dị Hỏa cực kì thưa thớt và trân quý, đến cả địa vị của Tần Đình ở Đông Hoang, cũng không tìm được một cái Dị Hỏa nào khác.
Lại thêm việc Nhiếp U dù sao cũng không phải người của Trung Châu, không hiểu nhiều lắm về Trung Châu, cũng là chuyện bình thường.
Bất quá, điều này cũng nhắc nhở Tần Đình là cần phải thu phục một người Trung Châu, dù sao, Tần Đình vẫn muốn ở lại Trung Châu nghỉ ngơi một thời gian.
Nếu có một người Trung Châu trong tay thì hiệu lực sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Lấy địa vị của Tần Đình bây giờ, chỉ cần vẩy tay một cái là không biết sẽ có bao nhiêu tu sĩ Trung Châu muốn phục vụ.
Nhưng Tần Đình lại không định làm như vậy, ai mà biết sẽ có bao nhiêu thế lực khác đến đây do thám.
Lại nói, muốn đi theo Tần Đình, ít nhất cũng phải là thiên kiêu thì mới có tư
cách.
Nhưng nhân vật như vậy, vốn là người tâm cao khí ngạo, sẽ không tùy ý thần phục người khác.
Ngay lúc Tần Đình tinh tế suy tư, bỗng nhiên trong đầu truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh, nhiệm vụ chính tuyến thứ tư mở ra, cướp đoạt giá trị khí vận của khí vận chi tử!"
Nghe được lời nhắc nhở này, lông mày Tần Đình nhướn lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Khí vận chi tử, không phải là đối tượng thích hợp làm nô bộc sao?