Chương 417: Trận thuật nghịch thiên(1)
Đem hết thảy giải quyết, Trác Phàm để Lệ Kinh Thiên mở ra dây thừng cùng cấm chế bốn người, khôi phục tu vi thực lực của bọn hắn.
Mà bốn người vừa mới một lần nữa có lại được tự do, liền tập hợp lại một chỗ, bày ra cái tạo hình có chút nhị bức kia, lớn tiếng kêu gào nói: “Hừ, hai tên các ngươi thật lớn mật, lại dám trói chúng ta, còn bắt chúng ta ăn côn trùng, đây quả thực là đang nhục nhã chúng ta. Lần này thì coi như các ngươi có thúc thủ chịu trói, chúng ta cũng sẽ không tha cho cái mạng chó của các ngươi!”
“Đúng, tuyệt đối không tha cho cái mạng chó của các ngươi!” Theo lão đại Quỷ Hung Sát hét lớn một tiếng, còn lại ba quỷ cũng theo ồn ào kêu lên. Thế nhưng Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên lại chỉ liếc nhìn nhau, phát ra từng trận cười lạnh khinh thường.
Nhướng mày, tứ quỷ nhìn nhau, một mặt mê hoặc.
Chuyện gì xảy ra, hai người kia làm sao không có vẻ gì là sợ bọn hắn một chút nào?
Thế nhưng còn không đợi bọn hắn tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân, huyết ấn trên đầu đột nhiên chớp động, đầu bọn hắn đau đớn khó nhịn như muốn nổ tung lên vậy.
Chỉ một thoáng, tứ quỷ mới vừa rồi còn uy phong lẫm liệt, nhất thời liền ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, nhãn cầu đỏ ngầu lồi lên, tựa như sắp bắn cả ra ngoài.
Trác Phàm nhàn nhã đi đi bộ trước mặt bọn hắn, khinh miệt liếc nhìn bọn hắn một chút, cười lạnh thành tiếng. Tiếp theo liền đem chuyện huyết tằm giảng giải cho bọn hắn một lần. Đến tận lúc này, bọn hắn mới hiểu được, nguyên lai bọn hắn đã sớm bị người trẻ tuổi trước mặt này khống chế ở trong tay.
“Nếu như không muốn chết, chỉ cần các ngươi nghe lời...”
“Chúng ta nhất định nghe lời ngươi, mau dừng lại a, đầu ta sắp nổ tung rồi a!”
“Đúng vậy a, về sau ngươi chính là lão đại của chúng ta, để lão đại Quỷ Hung Sát trước kia đi gặp quỷ đi thôi!”
“Con bà nó chứ, các ngươi thật không có nghĩa khí, còn nói là đồng bào cùng một mẹ. Lão cha, ngài thân là lão cha của ta, nhanh thu thập những tên hỗn đãn không có nghĩa khí này, một mình ta sẽ dưỡng lão, lo tang sự cho ngài, bọn hắn không đáng tin cậy...”
Khuôn mặt Trác Phàm nhịn không được mà run rẩy, Lệ Kinh Thiên càng là tức tối đến xạm mặt lại.
Bốn tên quỷ lùn này thật sự là quá vô sỉ, hoàn toàn có thể nói bọn chúng là cao thủ Thần Chiếu cảnh không tiết tháo nhất mà hắn từng gặp qua. Trác Phàm cũng có chút hoài nghi, đem bốn cái đồ chơi không tiết tháo như thế thu vào dưới trướng, về sau có hối hận hay không?
Thế mà con mẹ nó, ngay cả lão cha đều có thể kêu ra…. Ai, hi vọng sự kiện này, không phải là quyết định bình sinh khiến lão tử hối hận nhất đi!
Trác Phàm trong lòng ai thán một tiếng, ấn quyết trong tay biến đổi, đầu của tứ quỷ lập tức không còn đau nữa. Sau đó tứ quỷ đúng là cùng nhau bổ nhào vè phía Trác Phàm, ôm lấy hắn chân hét lớn: “Lão cha, về sau ta sẽ theo ngươi lăn lộn, ngươi tuyệt đối đừng để cái con tiểu trùng trong bụng hài nhi kia quấy rối a!”
Lông mày Trác Phàm mãnh liệt run run, một chân đem bọn hắn đá văng ra, mắng: “Thật mẹ nó, không có cốt khí!”
“Cái gì, lão cha muốn chúng ta biểu hiện có cốt khí?”
Ánh mắt bất giác sáng lên, bốn người liếc nhìn nhau, lập tức tập hợp lại một chỗ, bày ra cái tạo hình nhị bức kia, quát to: “Chúng ta là ma đạo anh kiệt, yêu ma quỷ quái, Ma Sách Tứ Quỷ! Chúng ta lão cha chính là... Ách, lão cha, xin hỏi quý danh của người là gì?”
Ba một tiếng, Trác Phàm vỗ trán một cái, kém chút phun ra một ngụm lão huyết. Lệ Kinh Thiên càng là cười đến nghiêng nghiêng ngửa ngửa, đau đến sốc hông.
Thật là khiến người ta khó mà tin được, bốn cái kỳ hoa này thế mà chính là Ma Sách Tứ Quỷ mới vừa rồi khiến hắn ngay cả chân tay đều luống cuống, thật sự là mất hết mặt mũi a!
Trác Phàm âm ngoan nhìn về phía bốn người, tức giận nói: “Bốn người các ngươi, về sau không cho phép tiếp tục kêu lão tử lão cha, nếu không lão tử nhất định khiến côn trùng bên trong thân thể các ngươi phiên giang đảo hải, để cho các ngươi sống không bằng chết!”
“Vâng, lão nương!” Tứ quỷ ưỡn ngực một cái, lập tức làm theo ý Trác Phàm, đổi xưng hô.
Trác Phàm lảo đảo, kém chút nữa thì té ngã trên đất, hung hăng trừng bọn hắn liếc một chút, xưng hô thế này, con mẹ nó còn không bằng cái xưng hô lúc trước, đây chính là ngay cả giới tính đều đổi a!
“Gọi ta là Trác quản gia!” Trác Phàm cắn răng nghiến lợi nói to từng chữ.
Tứ quỷ lại quay qua nhìn lẫn nhau sau đó mới ưỡn ngực một cái, lớn tiếng nói: “Đúng, Trác quản gia!”
Lần này, Trác Phàm mới thở dài ra một hơi, cảm giác trên thân nhẹ nhõm không ít. Khó trách bốn người này được xưng là yêu ma quỷ quái, Ma Sách Tứ Quỷ. Quả thật là Diêm Vương hiếu chiến, tiểu quỷ khó chơi a!
Hiện tại hắn rốt cuộc cũng biết vì sao người của Ma Sách Tông sáu mươi năm nay không buồn để ý tới đám nhị bức này, ở cùng một chỗ với bốn tên này, thật sự là có thể đem ngươi tức chết.
Bất quá, thực lực bọn hắn nhưng lại xác thực là không có gì đáng trách.
Hiện tại chính là thời điểm Lạc gia quật khởi, cực kỳ cần thu nạp dạng cao thủ như thế này. Đợi đến ngày Lạc gia phát triển đến mức nhất định, lão tử tuyệt đối sẽ đặc biệt giải quyết bốn cái kỳ hoa này đầu tiên.
Trác Phàm trong lòng thầm nghĩ, nhìn về phía bọn hắn nói: “Hiện tại các ngươi đã là người của ta, đem trận thuật hợp kích của các ngươi nói cho ta biết đi.”
“Ách, cái này...” Quỷ Hung Sát khẽ giật mình, nhìn qua ba huynh đệ còn lại của hắn, bất giác tỏ vẻ có chút khó khăn: “Cái trận thuật hợp kích này là bí pháp của Ma Sách Tông, chúng ta không thể tùy tiện lộ ra ngoài.”
Trác Phàm khẽ gật đầu, câu này nghe còn giống tiếng người, xem ra bọn hắn còn không đến nỗi nào, chí ít cũng khá trung thành. Cho dù Ma Sách Tông nhốt bọn hắn sáu mươi năm, bọn hắn y nguyên nguyện vì Ma Sách Tông bảo thủ bí mật.
Thế nhưng câu nói tiếp theo của bọn hắn lại nhất thời khiến Trác Phàm có một loại cảm giác muốn đem bọn hắn bóp chết.
“Ừm, mấu chốt là, cái bí pháp này chỉ có chúng ta bốn người có thể luyện, thuộc về bí mật của chúng ta. Nếu như tiết lộ, chúng ta chẳng phải là rất dễ dàng bị đánh bại, như thế chúng ta sẽ rất nguy hiểm. Hay là chúng ta đem trận thức đồ hộ sơn đại trận của Ma Sách Tông vẽ lại cho ngươi, còn có vị trí tông môn cất giữ điển tịch, sương phòng tông chủ ...”
Trác Phàm vội vã khoát khoát tay, nắm chặt nắm đấm, đôi môi mím chặt không ngừng phát ra tiếng răng hàm mãnh liệt ma sát.