Chương 189
Lúc này, Phạm Ninh thấy một gã sĩ tử dáng người khôi ngô cao lớn từ trong huyện học đi ra, hắn không khỏi hoảng sợ, Lý Đại Thọ lại là người thứ ba nộp bài thi.
Lý Đại Thọ viết chữ nhanh nhất trong sáu người, làm xong bài thi đầu tiên cũng hợp tình hợp lý, nhưng bây giờ cách thời gian kết thúc kì thi còn những nửa canh giờ, Phạm Ninh vẫn có chút lo lắng.
Hắn vội vàng chạy đi lên:
- Đại Thọ, sao đệ đã nộp bài thi rồi?
Lý Đại Thọ vẻ mặt kích động, tiến lên quỳ một gối, ôm quyền nói:
- Cảm tạ sư huynh dạy bảo, Đại Thọ suốt đời khó quên!
Phạm Ninh vội vàng nâng y lên:
- Mau đứng lên, để cho người khác nhìn thấy sẽ chê cười!
Trong lòng của hắn bỗng nhiên vừa động, nhỏ giọng hỏi:
- Chẳng lẽ đề mục thật sự trúng?
Lý Đại Thọ kích động, liên tục gật đầu:
- Ba đề đều ôn trúng.
Phạm Ninh vui mừng quá đỗi, liền vội vàng hỏi:
- Đề thi nghị luận là gì thế?
Đề làm thơ là Đoan Ngọ, cái này Phạm Ninh có chắc nhất, đề mặc kinh hắn cảm thấy sẽ thi "Lễ Ký", thiên đầu tiên – Nho Hành, nhưng Phạm Ninh không đoán được chính xác là đề nghị luận.
Hắn suy đoán sẽ thi vào hai thiên trong "Mạnh Tử", thiên thứ nhất là "Thế nào gọi là tính tình cương trực", thiên còn lại là "Luận về Mạnh Tử dùng cự tâm can gián Tề vương".
Không biết đã đoán trúng thiên nào?
Lý Đại Thọ không kìm nổi cười đến nở hoa, thấp giọng nói:
- Đề thi chính là – "Lấy cự tâm can gián Tề vương".
Phạm Ninh tay tung một quyền, trong lòng hắn cảm thấy may mắn giống như trúng thưởng lớn vậy, Trương Nhược Anh ra đề quả nhiên có quy luật, cái quy luật này lại bị chính hắn bắt được.
Lý Đại Thọ tiếp tục nói:
- Đề thi thơ là "Đoan Ngọ", đề mặc kinh có hai thiên, một thiên là "Công Tôn Sửu chương hai tiết thứ tư, một thiên khác là đoạn thứ hai của "Nho Hành", đệ tử toàn bộ đều làm được.
- Vậy có kiểm tra lại hay không?
- Đệ tử kiểm tra hai lần, đệ tử một chữ cũng không viết sai, toàn bộ bài thi, đệ tử một chữ cũng không có sửa đổi.
- Tốt! tốt!
Phạm Ninh nói liên tục hai chữ tốt, cười nói:
- Tới đây ngồi một lát, chờ bọn họ đi ra, ta dẫn các đệ đi ăn cơm.
Phạm Ninh dẫn theo Lý Đại Thọ đến quán trà ngồi xuống, tuy nhiên hắn lại không nghĩ tới, Lý Đại Thọ vừa mới ngồi xuống, một nhóm lớn các vị phụ huynh liền vây lấy y chật như nêm, mồm năm miệng mười hỏi đề thi hôm nay.
Các vị phụ huynh đều nghị luận, không ít người nhà phẫn nộ nói:
- Đề thi nghị luận quá lệch!
- Kỳ thật đề thi không coi là lệch!
Rốt cuộc có người nói mấy lời công đạo:
- Dẫu sao đều nội dung yêu cầu bắt buộc của các trường tiểu học tư thục, lại nói tới thiên văn chương được chọn làm đề thi mặc kinh đặc biệt để nhắc nhở thí sinh, cho thấy đề thi mà huyện học đưa ra cũng coi như phúc hậu.
Kỳ thật Phạm Ninh cũng hiểu được đề thi không khó, "Luận Ngữ" và "Mạnh Tử" đều là nền móng cơ bản, nếu ngay cả như vậy cũng làm không xong, còn thi huyện học cái gì?
Mấu chốt vấn đề là làm tốt hay không, trước đó đặt ra đề mục chính xác, đám sĩ tử liền có thể sửa đổi lặp đi lặp lại, thậm chí được thầy giáo chỉ điểm, chất lượng văn chương liền rất cao.
Phạm Ninh cảm thấy chỉ cần sáu người đều phát huy như thường ngày, hẳn cũng thi không tệ.
Lúc này, Chu Bội kéo Phạm Ninh qua một bên nhỏ giọng cười nói:
- Lần này nếu như sáu người bọn họ cùng thi đậu huyện học, danh tiếng lớp luyện thi Tam Nguyên lập tức vang dội, A Ngốc, ta cảm thấy ngươi thật sự có khả năng mở lớp luyện thi đó.
Chuyện lớp luyện thi Phạm Ninh không phải chưa nghĩ qua, chỉ là hắn không nghĩ tới lớp luyện thi huyện học, mà là làm lớp luyện thi khoa cử, tiếp tục dẫn dắt sáu đệ tử của mình, trợ giúp bọn họ thi đậu kì thi Giải.
Nói không chừng hắn còn có thể mở một học đường, bồi dưỡng thành đệ tử ưu tú.
Bất quá bây giờ cân nhắc chuyện học đường, tựa hồ còn quá sớm.
Tiếp tục duy trì lớp luyện thi Tam Nguyên mới là chuyện trước mắt phải suy nghĩ.
Nghĩ tới đây, Phạm Ninh cười nói:
- Chuyện lớp luyện thi sau này hẵng nói đi! Trước hết chúng ta xem tình hình yết bảng*.
* Yết bảng: Bảng công bố danh sách thi đậu
Sau khi kết thúc cuộc thi, chấm bài thi cho điểm khẩn trương bắt đầu rồi. Toàn bộ gần một nghìn bài thi được các giáo thụ của Huyện học huy động lại.
Ngoài ra còn nhờ mười mấy vị giáo thụ từ bốn học đường lớn tham gia chấm thi.
Bài thi áp dụng dán danh chế, sau khi điểm số hoàn thành mới công khai tên trên tờ giấy. Như vậy, có thể đề phòng ngăn cản tình cảm riêng, bảo đảm tuyển chọn công bằng.
Vào ban đêm, trong lầu chính của Huyện học đèn được thắp sáng rực rỡ. Hàng chục vị giáo thụ đang tiến hành chấm điểm, thẩm tra đối chiếu một cách khẩn trương. Giáo thụ Trương Nhược Anh liên tục đi qua đi lại ở tiền sảnh, cùng giáo thụ chấm bài tiến hành trao đổi qua quýt.
- Giáo thụ, ngài xem bên này!
Một vị giáo thụ cầm một bài thi nói với Trương Nhược Anh nói:
- Góc bên trái trên bài thi này đã vẽ một hình ngũ giác, giống như là một ký hiệu. Đây đã là bài thi thứ 6 ta nhìn thấy rồi.
- Ta bên này cũng có!
Một vị giáo thụ khác rút ra vài bài thi.
- Bên ta có vài bài thi góc trái cũng có hình ngũ giác.
Trương Nhược Anh tiếp nhận lấy bài thi nhìn qua lại hỏi:
- Mấy bài thi này trả lời như thế nào?
- Rất giống nhau, đầu tiên mặc kinh không đầy đủ, thơ thì được ghép lại với nhau, bài thi này cần phải bị loại bỏ.
Trương Nhược Anh nhíu mày lại, ông có kinh nghiệm đánh giá phong phú. Trước đây, tình huống đánh dấu trên bài thi đã từng gặp qua. Ký hiệu vô cùng quái lạ đều có, thông thường là một loại ám chỉ của thí sinh thi để lại cho giáo thụ chấm bài.
Ngẫu nhiên trên một bài thi làm ký hiệu rất bình thường. Nhưng như hôm nay 8 bài thi liên tục xuất hiện loại ký hiệu giống nhau, như này có chút kỳ lạ rồi.
Ông liền cao giọng nói với giáo thụ chấm bài:
- Trước tiên, mọi người xin dừng một chút!
Các giáo thụ rối rít dừng chấm bài, quay đầu nhìn về hướng Trương Nhược Anh.
Trương Nhược Anh giơ bài thi lên nói:
- Mọi người xem kỹ, hễ góc trái trang đầu tiên của bài thi có ký hiệu hình ngũ giác thì tất cả giao hết cho ta, để ta chấm điểm.
Rất nhanh có trợ giáo đi thu thập bài thi, không bao lâu, trên bàn của Trương Nhược Anh xuất hiện một chồng bài thi dày.
Chất lượng câu trả lời của xấp bài thi này gần như không giống nhau, nhưng điểm giống nhau đều là trên góc trái tờ đầu tiên của bài thi được ký hiệu một hình ngũ giác.
Hình ngũ giác không phải tùy tay có thể vẽ ra, mà phải vẽ một cách tỉ mỉ mới được.
- Giáo thụ, tổng cộng có 15 bài! - Một vị trợ giáo kiểm tra lại một lần nữa.
Trương Nhược Anh nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, trong lòng hầu hết đã hiểu được.
Cuộc thi bổ sung lần này hầu như đều là thí sinh báo danh rải rác, mà học đường báo danh thông thường đều là trong cuộc thi chính thức đầu năm.
Xuất hiện tình huống đoàn thể báo danh chỉ có lớp luyện thi, lớp luyện thi lớn nhỏ bên ngoài có mười mấy lớp. Nhưng quy mô 50 người trở lên chỉ có một lớp, đó chính là lớp luyện thi của Lưu đại nho.