Đại Tống Siêu Cấp Học Bá

Chương 220

Chương 220


Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói:
- Nếu huynh thực sự không có thời gian, vậy có thể lui một bước, sao chép một phần điều tra khuyến nông ở Ngân huyện của Đổng Khôn bọn họ, về xem kỹ một chút, như vậy cũng miễn cưỡng có thể.
Đoàn Du thể chất yếu kém, làm sao cho phép gã xâm nhập vùng quê đi điều tra, biện pháp này của Phạm Ninh quả không tệ, gã vui vẻ cười nói:
- Ta về liền đi tìm Đổng Khôn xin tư liệu.
Buổi chiều, Phạm Ninh được mời đến quan phòng của Triệu Tu Văn ở thư viện Lộc Minh, hắn vừa mới đến cửa, liền nghe thấy tiếng Triệu Tu Văn từ trong phòng truyền ra.
- Các trò đi trước đi! Xử lý như thế nào, Huyện học sau khi nghiên cứu sẽ quyết định.
Một lát, cửa cọt kẹt một tiếng rồi mở ra, Minh Nhân và Minh Lễ vẻ mặt thất vọng đi ra.
Bọn họ liếc mắt nhìn Phạm Ninh, cùng lúc lắc đầu, buồn bã mà bước đi.
Phạm Ninh biết hai người bọn họ gặp phiền phức lớn rồi, các giáo thụ Huyện học cũng không phải là đồ ngu, biểu hiện thường ngày của bọn họ tệ như vậy, thoáng cái biểu hiện vượt trội, Huyện học làm sao có thể không nghi ngờ.
Phạm Ninh đi vào phòng, chỉ thấy Triệu Tu Văn ngồi ở trước bàn nhìn hai bài thi, hắn vội vàng tiến lên khom mình hành lễ:
- Học sinh tham kiến giáo thụ!
Triệu Tu Văn nhìn hắn một cái, lắc đầu nói:
- Phạm Ninh, ta thật không ngờ rằng xảy ra chuyện kiểu này, làm cho ta rất khó xử lý!
Câu nói cuối cùng của Triệu Tu Văn khiến Phạm Ninh chợt thấy một tia hy vọng, chẳng lẽ còn có đường lui?
Hắn không nhiều lời, tiếp tục nghe Triệu Tu Văn nói tiếp.
Triệu Tu Văn đặt bài thi lên trên bàn:
- Giáo thị phê duyệt bài thi có chút nhầm lẫn, không cân nhắc đến tình hình thường ngày của hai người này, liền phê luôn bài của bọn chúng điểm tốt, duyệt lại cũng không có nói ra điểm khác thường.
- Mãi đến sau khi công bố thi Huyện, có học sinh khiếu nại điểm thi hai người bọn chúng khác thường, mới khiến cho Huyện học để ý, Huyện học hiện giờ rất bị động, liền trực tiếp giao chuyện này cho ta, để cho ta xử lý, ta có thể làm thế nào?
- Giáo thụ cho rằng bọn họ đang gian lận sao?
Triệu Tu Văn gật đầu:
- Chuyện rất rõ ràng, cho dù bọn chúng có bao nhiêu lý do, với sự hiểu biết của ta về bọn chúng, ta cảm thấy bọn chúng hẳn là đã biết trước đề thi, lại tìm người giúp đáp đề, cho nên rõ ràng nhìn ra được, đáp án của hai người đều là do một người làm ra.
- Nhưng không có bằng chứng đúng không?
Phạm Ninh nắm lấy cơ hội chỉ ra điểm mấu chốt này.
Triệu Tu Văn không có né tránh vấn đề này, y thản nhiên nói:
- Quả thật không có bằng chứng, hơn nữa trường học cũng yết bảng rồi, dựa theo giáo quy, trường học không thể xử lý bọn chúng, cho nên trường học mới để cho ta xử lý, nói thật, ta cũng không biết nên làm thế nào mới tốt?
- Nếu không có bằng chứng gian lận, vậy học chính cũng không thể dựa vào cảm giác của mình để mà quyết định, không có giáo quy nào nói, mình cảm thấy bọn họ gian lận cho nên nhất định là bọn họ gian lận, học chính, quyết định như vậy chỉ làm người ta không phục mà thôi.
Triệu Tu Văn mỉm cười:
- Trò nghĩ rằng ra là lão cổ hủ, khăng khăng giữ nguyên tắc, không chịu thỏa hiệp? Ta đương nhiên muốn toàn diện, mấu chốt là chuyện của bọn chúng không có tổn hại gì đến lợi ích của các thí sinh khác, điểm này rất quan trọng.
- Vậy học chính dự định xử lý bọn họ như thế nào?
Phạm Ninh lo lắng không yên, bất an hỏi.
- Đây chính là nguyên nhân ta tìm trò tới, hai người bọn chúng cần một người bảo đảm, nếu trò đồng ý đảm bảo cho bọn chúng, ta có thể không truy cứu chuyện này nữa!
- Trò đồng ý đảm bảo!
Phạm Ninh không chút do dự nói:
- Nếu tìm được bất cứ bằng chứng gì chứng minh bọn họ gian lận, trò bằng lòng gánh chịu trách nhiệm liên đới.
Triệu Tu Văn lấy ra một tờ giấy bảo đảm đặt lên bàn:
- Ký tên đồng ý, rồi ấn dấu vân tay của trò lên, chuyện này coi như xong!
Phạm Ninh cầm bút ký tên của mình, cũng ấn dấu vân tay, hắn đưa giấy bảo đảm cho Triệu Tu Văn, trong lòng vẫn có một chút khó hiểu, chỉ đơn giản như vậy sao? Bảo đảm của mình lại có thể có hiệu quả lớn như vậy sao?
Triệu Tu Văn thu lại giấy bảo đảm và cả bài thi, lúc này mới thản nhiên nói:
- Cũng không phải ai cũng có thể làm giấy bảo đảm này, thứ nhất, trò là thân quyến của bọn chúng, có liên quan tới lợi ích vui buồn của bọn chúng, thứ hai, trò là huyện sĩ được huyện đề cử, so với học sinh bình thường càng có sức thuyết phục hơn, thứ ba, hai người bọn chúng nhờ sự giúp đỡ của trò mà thi được Huyện học, biểu hiện của bọn chúng, trò không thoát khỏi liên can.
Nói đến đây, trên mặt Triệu Tu Văn lộ ra một nụ cười:
- Đương nhiên, bản thân ta cũng không muốn làm kẻ ác, cho nên cho bọn chúng một cơ hội.
Câu nói sau cùng mới là mấu chốt, Triệu Tu Văn nếu thật sự muốn làm khó bọn chúng, thi lại một lần liền giải quyết được vấn đề, mấu chốt lại là ấn tượng của y đối với Minh Nhân, Minh Lễ không tệ, hơn nữa cũng không có tổn hại đến lợi ích của học sinh khác, Triệu Tu Văn mới cho bọn chúng một cơ hội, nếu không mười Phạm Ninh bảo đảm cũng vô dụng.
Phạm Ninh vội vàng khom mình hành lễ:
- Đa tạ học chính khoan hồng độ lượng!
Triệu Tu Văn khoát tay nói:
- Không nói hai người bọn chúng nữa, nói chuyện của trò đi, thành tích của trò hai năm qua rất tốt, từ đầu đến cuối đều là hạng nhất thư viện Lộc Minh, mọi người đều chú ý, đánh giá trò rất cao, trên bảng cạnh tranh của bốn huyện, trò đều xếp thứ sáu, vị trí này khá khó xử, cố gắng một chút rất có thể giành được vị trí cống cử sĩ, nhưng hơi lùi bước, người phía sau cũng sẽ vượt qua trò, ta muốn biết dự định trong hai tháng tiếp theo của trò, trò sẽ sắp xếp như thế nào?
Phạm Ninh gãi đầu, một lát sau nói:
- Trò không có sắp xếp gì đặc biệt, vẫn là muốn xem thêm sách, đọc sách ôn tập giống như ngày thường, trò cảm thấy không cần phải tận lực chuẩn bị cái gì.
Triệu Tu Văn cũng không ép buộc Phạm Ninh tham gia trường luyện thi nào, y chỉ muốn nhắc nhở Phạm Ninh một chút.
- Thi Giải bao năm qua, học sinh Huyện học trực tiếp thi đỗ cử nhân cũng không nhiều, phần lớn là sau khi ra khỏi Huyện học vài năm, cơ hội càng lớn hơn một chút.
- Nguyên nhân căn bản là học sinh Huyện tầm nhìn tương đối hạn hẹp, đề đối sách khá bất lợi, ta hy vọng trò có thời gian vẫn nên đi ra ngoài nhiều hơn, thâm nhập hiểu rõ dân sinh, việc này đối với việc trò viết đề đối sách sẽ có sự trợ giúp rất lớn.
- Học trò hiểu!
Triệu Tu Văn lại nói:
- Cao Huyện lệnh kiến nghị tập trung các trò lại bồi dưỡng hai tháng, nhưng ta và Trương giáo thụ vừa thương lượng một chút, cảm thấy phương thức này chưa chắc hữu hiệu, chúng ta vẫn nên để cho các trò tự do hết mức, bắt đầu từ bây giờ, các trò có thể tự mình sắp xếp thời gian, đồng ý nghe giảng cũng được, mong muốn đi ra ngoài trường học hoạt động cũng được, Huyện học cũng sẽ không can thiệp.
- Đương nhiên, ý kiến của Cao Huyện lệnh cũng phải xem trọng, trước khoa cử nửa tháng, mười huyện sĩ các trò phải tập trung ở Huyện học, huấn luyện bồi dưỡng lần cuối nửa tháng, đó là việc tất yếu, đến lúc đó ta sẽ sắp xếp người báo cho các trò biết thời gian và địa điểm vào học.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất