Đại Tống Siêu Cấp Học Bá

Chương 219

Chương 219


Triệu Tu Văn thở dài nói:
- Tất nhiên là huyện Trường Châu, bọn họ đã ba khóa liên tiếp ôm lấy phần lớn vị trí, Ngô huyện chúng ta trong năm lần thi giải Đồng tử trước đây, tổng cộng chỉ thi đậu ba cống cử sĩ, mà huyện Trường Châu lại chiếm lấy mười sáu vị trí, Ngô Giang thi đậu ba người, Côn Sơn thi đậu hai người, huyện Thường Thục thảm nhất, mười lăm năm chỉ thi đậu một người.
- Mà huyện Trường Châu lần này nghe nói là khóa mạnh nhất, muốn giành lấy toàn bộ vị trí cống cử sĩ phủ Bình Giang, áp lực của chúng ra rất lớn!
Cao Phi nhướn mày, hai năm qua y vẫn luôn không quan tâm nhiều đến thi Đồng tử, y có một quan niệm sai, thi Đồng tử là năm mươi người tranh giành năm vị trí cống cử sĩ, cũng chính là mười người tranh giành một vị trí.
Mà thi Giải không khác biệt mấy là bốn mươi người tranh giành một vị trí cử nhân, cho nên thi đậu thi Giải khó hơn một chút.
Nhưng nghe Triệu Tu Văn giải thích, y chợt phát hiện, dường như thi đậu Đồng tử khó hơn.
Năm mươi người đều là cao thủ đứng đầu, mà huyện Trường Châu một thời gian dài chiếm lấy phần lớn vị trí, bốn mươi người của bốn huyện còn lại tranh giành một hai vị trí còn sót lại, khó khăn biết bao.
Triệu Tu Văn lại tiếp tục nói:
- Huyện Trường Châu lần này cử ra ba huyện sĩ thần đồng quái dị, một người tên Giang Phong, một người tên Diêu Hi, một người tên La Tái Đạo, ba người này đều mười hai tuổi, nhưng học thức của bọn chúng lại vượt xa tuổi của bọn chúng, đầu năm bọn chúng đi kinh thành tham gia thi đầu vào Thái học, ba người giành được ba vị trí đầu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ba người bọn chúng đều có thể giành được vị trí cống cử sĩ.
Mọi người nghe nói lại có thể giành được ba vị trí đầu ở trường Thái học, đều hít sâu một hơi.
Ánh mắt Cao Phi trở nên nghiêm trọng, y lại hỏi:
- Ngoài ba người này, còn có huyện sĩ nào đặc biệt lợi hại không?
Triệu Tu Văn đứng dậy đem một biểu đồ treo ở trên ván gỗ, nói với mọi người:
- Đây là "bảng phân bố thực lực huyện sĩ" ta căn cứ từ các tin tức thu được làm ra, ta đem năm mươi huyện sĩ của năm huyện phân thành bốn cấp bậc, thượng giáp, trung giáp, hạ giáp, còn có ất đẳng.
Phạm Ninh nhìn kỹ biểu đồ của Triệu Tu Văn làm ra, hiện lên hình bảo tháp, trong đó đứng đầu bảo tháp là thượng giáp, viết tên ba người, chính là Giang Phong, Diêu Hi và La Tái Đạo của huyện Trường Châu.
Tầng thứ hai bảo tháp là tên năm người, bọn họ là trung giáp, Phạm Ninh tìm thấy tên mình ở trong đó, hắn xếp thứ ba trong năm người này.
Tấng thứ ba số người nhiều nhất, có hơn hai mươi người, Tô Lượng, Đoàn Du, cùng với Trường Trấn thư viện Gia Ngư và Lý Văn Hàn thư viện Hồng Nhạn đều ở trong đó.
Tầng thứ tư cũng có khoảng chừng hai mươi người, đều là huyện sĩ tương đối tụt lại phía sau, trật tự vô cùng rõ ràng, khiến người khác vừa xem hiểu ngay.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn vào năm người ở tầng thứ hai bảo tháp, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai vị trí còn lại đều do năm người này tranh giành.
- Ngụy Phong và Triệu Diên là ai?
Huyện thừa Dương Hàm hỏi.
Hai người này xếp ở phía trước Phạm Ninh, chứng tỏ thực lực rất mạnh.
Triệu Tu Văn cười gượng một tiếng nói:
- Hai người này cũng là huyện sĩ huyện Trường Châu, thực lực cũng khá dũng mãnh, chỉ đứng sau ba người ở đỉnh tháp phía trên, đây chính là sức mạnh để Trường Châu tuyên bố muốn ôm lấy năm vị trí cống cử sĩ.
- Vậy hai người phía sau Phạm Ninh?
Cao Phi ngắt lời hỏi.
- Hai người phía sau Phạm Ninh, một là Liễu Nhiên huyện sĩ đứng đầu huyện Ngô Giang, một là Nghiêm Thanh huyện sĩ đứng đầu huyện Côn Sơn, thực lực đều rất mạnh, thật ra thực lực năm người này không hơn kém nhau là mấy, đều sàn sàn như nhau, chỉ xem cuối cùng ai phát huy xuất sắc.
Cao Phi chắp tay đi vài bước, lại hỏi:
- Độ tin cậy của "Bảng phân bố thực lực huyện sĩ" này cao không?
Triệu Tu Văn cười nói:
- Nói thế này đi! Ngoại trừ huyện Thường Thục, bốn huyện còn lại đều tự làm ra "Biểu đồ phân bố huyện sĩ" tương tự, chúng ta ngoại trừ tầng thứ ba và tầng thứ tư có chút không giống, hai tầng trước hoàn toàn giống nhau, thậm chí đến cả sắp xếp cũng giống nhau, coi như là bảng thực lực được công nhận.
***
- Phạm Ninh, lần này ta hoàn toàn xong đời rồi!
Vừa ra khỏi cửa, Tô Lượng liền đau khổ kêu lên:
- Ta mới xếp thứ tám hàng thứ ba, phía trước còn có mười lăm người mạnh hơn ta, ta làm sao có thể thượng bảng.
Đoàn Du tuy rằng không kích động giống như Tô Lượng, nhưng vẻ mặt của gã cũng ảm đạm, gã xếp thứ mười bốn hàng thứ ba, tình thế càng thêm ác liệt.
Phạm Ninh cười lắc đầu:
- Ta cảm thấy bảng này có chút không công bằng, dựa vào cái gì ba người bọn họ xếp cao trên đỉnh tháp, là bởi vì bọn họ tham gia thi đầu vào Thái học biểu hiện xuất sắc? Việc này không tránh khỏi quá độc đoán, Tô Lượng huynh cũng chưa từng thi, Đoàn Du cũng chưa từng thi, Phạm Ninh ta cũng chưa từng thi qua, làm sao biết chúng ta lại không được?
- Nhưng đó là thi Thái học đó!
Tô Lượng thở dài một tiếng nói.
- Thi Thái học thì rất vênh váo sao? Có bản lĩnh học sinh Thái học đi thi thử khoa cử xem? Lại nói, chẳng qua là thi đầu vào Thái học, đều là một đám sĩ tử thi rớt khoa cử đang tìm kiếm lối thoát mà thôi, ta không cảm thấy có cái gì đáng ngạc nhiên thán phục.
Phạm Ninh dừng một chút lại tiếp tục nói:
- Còn cái gọi là xếp hạng, ta cảm thấy nếu đã muốn xếp hạng, trước tiên phải có một cơ sở để xếp hạng, ví dụ như những người ở cùng trong một cuộc thi, dựa vào thứ tự mà sắp xếp, như vậy mới khiến cho người ta tâm phục khẩu phục, cũng bởi vì thành tích tốt từ trước của huyện Trường Châu, nên xếp bọn họ ở phía trước? Đó là lý do khốn khiếp gì chứ, chẳng lẽ ba người chúng ta trời sinh đã kém hơn so với người khác?
Mấy câu nói của Phạm Ninh khiến trong lòng Tô Lượng và Đoàn Du tốt hơn một chút, phải nói rằng, lời của Phạm Ninh cũng có vài phần đạo lý, bảng xếp hạng quả thật không có cơ sở, có một chút bất hợp lý.
Tuy nhiên mấy câu của Phạm Ninh cũng không hoàn toàn thay đổi thái độ của hai người, trong lòng bọn họ vẫn rơi vào trong bóng tối đối với cuộc thi Đồng tử hai tháng sau.
- Các huynh nghe ta nói!
Phạm Ninh chân thành nói với hai người:
- Về đề thi đối sách thi Giải, ta vẫn cho rằng có liên quan đến khuyến nông, các huynh tốt nhất dành thời gian xâm nhập vùng quê điều tra, lại kết hợp với pháp Thanh Miêu của Vương An Thạch, nắm chắc hai điểm này, đối với các huynh tuyệt đối có lợi, nghe ta không sai!
Tô Lượng gật gật đầu:
- Lát nữa ta sẽ đi nhờ người, sáng ngày mai xuất phát, xâm nhập vùng quê điều tra.
- Vậy Đoàn ca thì sao?
Phạm Ninh lại chuyển hướng về Đoàn Du.
Đoàn Du do dự một chút nói:
- Ta chỉ có thể nói tận lực, hai ngày nữa có thể ta phải đi vào kinh một chuyến, ta gần đây thể chất khá hư nhược, cha ta đã liên hệ một danh y kinh thành đến chẩn bệnh cho ta, nếu có thời gian, ta nhất định sẽ đi điều tra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất