Đại Vận Thông Thiên

Chương 107: Heo nhà nào có thơm như heo rừng (1)

Chương 107: Heo nhà nào có thơm như heo rừng (1)


Trương Hợp Hoan nói: "Em làm cho bỏ ghét à, người khác càng muốn em đi thì em càng muốn lưu lại, nha đầu, làm bạn trai không chính thức, anh phải nhắc nhở em, tình cảnh của em hiện tại có chút nguy hiểm, vẫn nên liên lạc với cảnh sát một chút, cho dù chúng ta tìm không ra là ai đặt bom giả ở trong xe, thì cũng có thể tạo tác dụng kinh sợ đối với phần tử phạm tội."
Điện thoại di động của Sở Thất Nguyệt kêu lên, cầm điện thoại nhìn số điện thoại là chú tư Sở Quốc Lực gọi tới, Sở Thất Nguyệt không bắt máy, đợi một lát, Sở Quốc Lực lại tiếp tục gọi nữa.
Sở Thất Nguyệt hít vào một hơi, lần này tiếp điện thoại: "Chú tư!"
Sở Quốc Lực vừa rồi cũng bị cảnh sát điều tra, gọi điện thoại là vì chuyện này, ông ta thậm chí không biết Sở Thất Nguyệt đã trở lại huyện Hán.
Sở Thất Nguyệt đơn giản có lệ hai câu, nói với Sở Quốc Lực không tiện nói trong điện thoại, để đi nhà máy sản xuất dược phẩm gặp mặt.
Trương Hợp Hoan tuy không có quyền lên tiếng gì đối với chuyện Sở gia, nhưng cậu cảm thấy chuyện này có vấn đề, "Đánh thẳng chân tướng" lần trước sở dĩ thuận lợi phát sóng, là vì Sở Quốc Lực không có chuyển báo cáo chất lượng nước qua đúng lúc, Sở Thất Nguyệt được giải thích là người mà Sở Quốc Lực bảo đi làm lại không làm xong việc nên đã bị đuổi.
Sở Thất Nguyệt đơn giản thu xếp một chút chuẩn bị đi nhà máy sản xuất dược phẩm, Trương Hợp Hoan lo lắng cô chưa hoàn toàn bình phục, quyết định lái xe đưa cô đi, lúc đi, Sở Thất Nguyệt cũng không lấy vali hành lý, Trương Hợp Hoan nhìn thấy chi tiết này trong lòng mừng thầm, xem ra Sở Thất Nguyệt đêm nay cũng không có ý chuẩn bị đi, tương đương lại cho mình cơ hội.
Lái chiếc Mercedes G đã qua kiểm tra an toàn đưa Sở Thất Nguyệt đến nhà máy sản xuất dược phẩm.
Trương Hợp Hoan vừa mới dừng xe lại, thì nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen đến, dừng lại ngay ở bên cạnh bọn họ, từ trong xe đi xuống một người trung niên, Trương Hợp Hoan đã thấy qua, vào lần đầu tiên cậu quen biết Sở Thất Nguyệt, buổi tối hôm đó người trung niên đến đón cô tại hiện trường tai nạn xe cộ, chính là chú tư Sở Quốc Lực của Sở Thất Nguyệt, đi theo bên cạnh Sở Quốc Lực là chủ nhiệm văn phòng nhà máy sản xuất dược phẩm Hứa Lập Xuân.
Hứa Lập Xuân nhìn thấy Trương Hợp Hoan không khỏi chớp chớp mắt, thật sự không tưởng tượng ra thằng nhãi lại có thể ở cùng chủ tịch, tiểu tử này cũng không dễ chơi.
Sở Quốc Lực ha ha cười nói: "Thất Nguyệt, cháu về cũng không nói với chú một tiếng."
Sở Thất Nguyệt gọi một tiếng chú tư, sau đó đưa giấy tờ xe cùng chìa khóa xe cho ông ta.
"Sao vậy? Không tính dùng xe này nữa?"
"Không dùng nữa." Sở Thất Nguyệt cũng không có chủ động nhắc tới chuyện hôm nay bị người gài bom giả bên trong xe, cảnh sát nếu đã tìm Sở Quốc Lực, ông ta nên biết toàn bộ câu chuyện.
Sở Quốc Lực nói: "Làm cho cháu bị dọa rồi, nhắm chừng là nhằm vào chú, làm ăn lâu ngày, đắc tội với người cũng là chuyện khó tránh khỏi, cảnh sát đáp ứng sẽ nhanh chóng điều tra rõ án này, cháu không cần lo lắng, cũng không cần sợ hãi."
Sở Thất Nguyệt nói: "Vậy chú tư phải cẩn thận một chút, cháu đi đây."
"Thực tính về châu Âu à?"
Sở Thất Nguyệt cười cười không có đưa ra câu trả lời rõ ràng, tuy cô ở trước ban giám đốc đã thể hiện sẽ suy xét từ chức, nhưng cũng chưa có đưa ra đơn từ chức chính thức.
"Khi nào thì đi, chú tiễn cháu."
Sở Thất Nguyệt nói: "Chú tư rất muốn cháu đi à?"
Sở Quốc Lực cười ha ha nói: "Chú cũng không muốn cháu đi, gần đây Hoa Phương ra nhiều chuyện như vậy, giờ cháu đi, toàn bộ phiền toái đều là tụi chú đến xử lý, Thất Nguyệt à, cháu cũng hại khổ những trưởng bối như chú."
Sở Thất Nguyệt nói: "Một khi đã như vậy cháu sẽ không đi nữa."
Sở Quốc Lực nghe vậy ngẩn ra, nhưng lập tức lại cười lên: "Vậy quá tốt rồi."
Sở Thất Nguyệt nói: "Chú thật muốn như vậy?"
"Đương nhiên, đương nhiên!"
Sở Thất Nguyệt lắc lắc đầu, đưa một phần đơn từ chức đã sớm chuẩn bị cho Sở Quốc Lực: "Cái này là đơn từ chức của cháu, làm phiền chú tư giúp cháu giao cho ban giám đốc, chuyện còn lại cháu sẽ ủy thác luật sư tiến hành xử lý."
Sở Quốc Lực cũng không có nhận, ông ta đề nghị: "Chú thấy cháu tự đưa với ban giám đốc là tốt nhất." Sở Thất Nguyệt đảm nhiệm chủ tịch không đến nửa năm, dựa theo quy định hẳn phải ở khi mãn kỳ hạn mới có thể chọn người khác, cho dù cô từ chức, trình tự chính quy cũng phải đề xuất với ban giám đốc, sau đó từ ban giám đốc đệ trình hội nghị cổ đông thẩm nghị.
"Được, chú xem rồi sắp xếp đi, địa điểm ban giám đốc họp định ở huyện Hán, cháu cũng không muốn chạy tới chạy lui."
Sở Quốc Lực gật gật đầu: "Được rồi!" Ánh mắt đưa về phía Trương Hợp Hoan cách đó không xa, nói với Sở Thất Nguyệt: "Sao không giới thiệu một chút."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất