Đại Vận Thông Thiên

Chương 108: Heo nhà nào có thơm như heo rừng (2)

Chương 108: Heo nhà nào có thơm như heo rừng (2)


Sở Thất Nguyệt vẫy vẫy với Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan đi qua, Sở Thất Nguyệt giới thiệu cậu với Sở Quốc Lực.
Sở Quốc Lực cười đưa tay qua, bắt tay cùng Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan phát hiện lòng bàn tay Sở Quốc Lực giăng kín vết chai, bàn tay dày có lực, bàn tay này không giống một vị tổng giám đốc nhà máy sản xuất dược phẩm sống an nhàn sung sướng, càng như là tay một nông dân trải qua phong sương, rõ ràng có thể cảm giác được thời điểm bắt tay ông ta cố ý thêm sức, ý đồ để mình ăn thiệt thòi, mặt hàng này thật không phải thứ tốt gì, lần đầu tiên bắt tay đã muốn hạ độc thủ.
Trương Hợp Hoan cũng không phải dạng chịu ăn thiệt thòi, lặng lẽ phản kích, lực tay cậu cũng không nhỏ, hai bên sức là ngang nhau, qua một đợt này ai cũng không hơn ai, Trương Hợp Hoan suy đoán Sở Quốc Lực cũng là người luyện võ.
Sở Quốc Lực nắm tay Trương Hợp Hoan lắc lắc nói: "Tiểu Trương, tôi hình như đã gặp qua cậu."
"Gặp qua một lần, chưa kịp nói chuyện." Trương Hợp Hoan bỗng nhiên nhớ tới lần trước Sở Thất Nguyệt thiếu chút nữa bị xe vận đâm chết, liên tưởng tới sự kiện xe bị gài bom lần này, chẳng lẽ tất cả những chuyện phát sinh đều không phải ngẫu nhiên?
Nếu một loạt sự kiện mà Sở Thất Nguyệt gặp phải này đều là có người tỉ mỉ thiết kế, như vậy chính là hành vi phạm tội, kẻ bày ra chuyện này cũng quá khốn nạn mà, Trương Hợp Hoan hoài nghi cao độ cái này có liên quan đến tranh đấu gia tộc, ân oán hào môn, tranh đoạt tài sản, loại chuyện này cũng là thường thấy.
Sở Quốc Lực mời bọn họ ở lại công ty ăn cơm, Trương Hợp Hoan lấy cớ có việc cự tuyệt, Sở Thất Nguyệt cũng không tính ở lại chỗ này ăn cơm, thậm chí cũng không để Sở Quốc Lực phái xe công ty đưa họ đi, cái bóng đen của sự kiện bom giả phải cần một đoạn thời gian mới có thể tiêu trừ.
Hai người rời khỏi nhà máy sản xuất dược phẩm, Sở Thất Nguyệt nói: "Chúng ta trở về thế nào?"
Trương Hợp Hoan chỉ chỉ chiếc xe công nông ba bánh, Sở Thất Nguyệt cười lên: "Em cho tới giờ cũng chưa từng ngồi loại xe này."
"Em xuất thân nông thôn lại chưa thấy qua cái này, cái này gọi là bính bính bính!"
Sở Thất Nguyệt gật gật đầu: "Đi, em là xuất thân nông thôn, kiến thức không rộng rãi bằng người thành phố như anh."
Trương Hợp Hoan đi trả giá, định là 10 đồng đưa họ tới nơi, sau khi lên xe, xe công nông ba bánh bính bính bính chạy đi, hai người ngồi ở trên xe rung lên theo, nhìn lẫn nhau, nhịn không được đồng thời cười lên.
Sở Thất Nguyệt nói: "Rung đến em cũng đói bụng."
"Vậy chúng ta không về, gần đây có thịt chó cũng không tệ."
Sở Thất Nguyệt lắc lắc đầu: "Em không ăn thịt chó, chó đáng yêu như vậy."
"Đều là chó nuôi lấy thịt, ừm, ăn thịt dê không?"
Lần này Sở Thất Nguyệt gật đầu, hai người đã cùng ăn thịt dê, cô cũng không nói thêm gì nữa, ở Trương Hợp Hoan thấy đây là tiêu chuẩn kép, chó đáng yêu chẳng lẽ dê lại không thể yêu? Bằng gì có thể ăn dê lại không thể ăn chó?
Trương Hợp Hoan dặn dò người lái một tiếng, trực tiếp đưa bọn họ đi quán thịt dê Lão Thạch Kiều ở phụ cận.
Quán thịt dê Lão Thạch Kiều ngay ở bên sông Tiểu Thương, đường đi quán thịt dê có một đoạn cũng không tốt, hơi gồ ghề, Trương Hợp Hoan cảm giác xóc nảy tới mông muốn nứt thành bát cánh hoa, Sở Thất Nguyệt cũng không tốt gì hơn so với cậu, nhất là thời điểm đi qua đoạn đường gồ ghề, thân thể cũng kịch liệt xóc nảy cùng với xe, phát hiện Trương Hợp Hoan hai mắt gian tà tụ quang ở trước ngực mình, hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái.
Trương Hợp Hoan nhỏ giọng nói: "Cổ áo hơi lớn, đừng lắc nữa."
Sở Thất Nguyệt đỏ mặt xông lên muốn nhéo tên khốn không biết xấu hổ này, xe lại lắc một cái, thân thể mất cân bằng ngã ra, may mà Trương Hợp Hoan nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cô, thời điểm nên chiếm tiện nghi, mặt hàng này cũng không bỏ qua.
Xe công nông ba bánh dừng lại, Sở Thất Nguyệt đẩy Trương Hợp Hoan ra, dẫn đầu nhảy khỏi xe, Trương Hợp Hoan đi trả tiền, thuận tiện hẹn 2 giờ nữa tới đón bọn họ.
Quán thịt dê Lão Thạch Kiều tuy ở chỗ hẻo lánh, nhưng làm ăn cực kỳ tốt, vừa vặn là thời điểm bữa trưa, trước cửa đậu đầy xe muôn hình muôn vẻ, hai người ngồi ở bàn nhỏ bên ngoài, Trương Hợp Hoan chọn một ve sầu chiên dòn, một đậu que luộc, một nồi dê nướng, một thịt thăn dê xào thì là, dù sao hai người ăn cũng không cần quá lãng phí.
Trưng cầu ý kiến Sở Thất Nguyệt một chút, quyết định điều chỉnh một chút, nhìn ra được Sở Thất Nguyệt trong lòng cũng không vui, uống chút rượu, cuộc đời thông thấu.
Trong quán thịt dê cũng không có rượu ngon gì, gọi bình rượu trắng, tuy nhiên rẻ nhưng tỷ lệ gặp phải rượu giả cũng tương đối thấp.
Sở Thất Nguyệt bình thường đều uống rượu ngoại, không quen vị rượu trắng, Trương Hợp Hoan lại gọi hai lon bò cụng, giúp cô pha rượu ngay tại chỗ, rượu trắng pha bò cụng, chỉ cần khống chế tỉ lệ thích hợp, pha ra khẩu vị cũng giông giống Chivas.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất