Đại Vận Thông Thiên

Chương 112: Cảnh sát thường phục (2)

Chương 112: Cảnh sát thường phục (2)


Trương Hợp Hoan cách lần trước về nhà đã hơn hai mươi ngày, là do chuyện điều tạm tình chậm chạp chưa được chứng thực, cho nên cũng không dám trở về, sợ mẹ lại lải nhải.
Phòng thuê đã trả, Trương Hợp Hoan nhắm chừng mình trong khoảng thời gian ngắn hẳn sẽ không trở lại, nếu đi đài phát thanh thành phố Bằng Thành, nhất định phải nổi danh, ngựa tốt không ăn cỏ quay đầu, cho dù là Khổng đài trưởng đã lưu lại đường lui cho cậu, cậu cũng không thể trở về, đàn ông phải cần mặt mũi.
Trương Hợp Hoan cũng không có bao nhiêu hành lý, một vali hành lý là xong, thuận tiện mua 5kg thịt chó Trương Cát Lượng, mang về cho người trong nhà ăn thử.
Phương tiện giao thông công cộng huyện Hán đi thông thành phố Bằng Thành có rất nhiều, Trương Hợp Hoan chọn một tuyến đi thông chợ CY, 1 giờ chiều lên xe, bởi vì Triêu Dương là là một chợ đầu mối, người tới nơi đó nhập hàng đặc biệt nhiều, cho nên cái tuyến xe này hầu như mỗi lần đều ở trạng thái hết chỗ.
Trương Hợp Hoan tìm được chỗ của mình ngồi xuống, xe này trên đường còn bán mấy tấm vé đứng.
Xe sau khi đi vào cao tốc, bên cạnh vang lên tiếng ngáy nhẹ nhàng, Trương Hợp Hoan theo tiếng nhìn lại, thấy một người mập mạp hơn ba mươi tuổi đang mở lớn miệng ngáy, trên người tản ra mùi rượu nồng nặc, hẳn là đã uống nhiều, tiếng ngáy lại uyển chuyển du dương, Trương Hợp Hoan nghe nhịn không được muốn cười.
Lúc này có một người gầy gò mặc Tshirt màu xám tới gần người mập này, từ trên giá hành lý lấy xuống cái balo không kiêng nể gì lật ra, bên trong trừ bỏ giấy vệ sinh thì chỉ có chai nước. Hắn có chút thất vọng, ánh mắt dừng ở người mập đang ngủ say kia, bắt đầu móc túi quần người mập, lấy ra một xấp tiền mặt, thuận tiện móc ra cả điện thoại di động, tên trộm này cũng có chút không sợ ai mà.
Trên xe không ít người đều thấy, nhưng mọi người đều ôm tâm lý nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ai cũng không hé răng, dù sao không trộm đồ của mình, nhưng năm này bo bo giữ mình thì nhiều, thấy việc nghĩa hăng hái làm lại ít.
Trương Hợp Hoan nhìn không qua được, đưa tay vỗ vỗ tên gầy: "Làm gì đó?"
Tên gầy như hung thần ác sát trừng mắt nhìn cậu một cái, phía sau Trương Hợp Hoan hai tên vạm vỡ đứng lên, ba người bọn chúng đều là một bọn.
Trương Hợp Hoan nói: "Buông đồ xuống, bằng không tao báo cảnh sát."
Tên gầy oán hận gật gật đầu, thấp giọng nói: "Mày đợi đó cho tao."
Lúc này người mập tỉnh lại, nhìn thấy tên gầy cầm điện thoại di động của mình, đưa tay đoạt lại, bất quá hắn cũng không dám hé răng.
Xe tiếp tục chạy, Trương Hợp Hoan cười cười với người mập, người mập nhỏ giọng nói: "Cảm ơn!"
Trương Hợp Hoan đưa tay với ông ta: "Trương Hợp Hoan!"
Người mập bắt tay với cậu: "Lưu Hải Dư."
Sau đó giới thiệu lẫn nhau một chút, rồi cũng không nói gì nữa, người mập cũng không dám ngủ. Tên trộm vừa rồi tựa ngay ở lưng ghế của ông ta, hai mắt hung tợn nhìn thẳng Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan xem như mặt hàng này không tồn tại, bắt đầu chơi điện thoại, trước khi rời khỏi huyện Hán cuối cùng cũng có QQ của Sở Thất Nguyệt, Trương Hợp Hoan phát ra một cái biểu tượng cảm xúc, nửa ngày không thấy Sở Thất Nguyệt trả lời, có chút buồn bực, lại nhắn một câu, tâm tình không tốt rồi, anh muốn đánh người.
Lần này Sở Thất Nguyệt trả lời.
"Anh còn muốn đánh em?"
Trương Hợp Hoan vui vẻ: "Ai bảo em không quan tâm anh."
"Không để ý tới người bạo lực."
Trương Hợp Hoan có chút buồn bực, càng muốn đánh người.
Tên trộm nọ xáp lại nhìn lén điện thoại di động của cậu, Trương Hợp Hoan bực mình nói: "Cút sang một bên, đừng cho mặt lại không muốn mặt."
Tên trộm gật gật đầu: "Mày cứ chờ đó!" Lại có thể đưa ra ngón tay chọc chọc đầu Trương Hợp Hoan.
Hai tên vạm vỡ ở phía sau lại đứng lên, triển lãm thực lực kinh sợ đối thủ, mặt hàng này cũng hiểu chút chiến thuật tâm lý.
Trương Hợp Hoan cười đứng dậy: "Mấy đại ca, vừa rồi xin lỗi."
Tên trộm ngẩn ra một chút, còn tưởng rằng phải chọc giận hắn, thì ra cũng là mặt hàng co đầu thụt cổ, khí diễm nhất thời kiêu ngạo hẳn lên: "Mày vừa rồi không phải rất ghê sao? Xen vào việc người khác…"
Trương Hợp Hoan không đợi hắn nói hết lời đã quất qua một cái tát, cái tát này đánh không có dấu hiệu gì, ai cũng không thể nghĩ cậu sẽ ra tay, tên trộm bị cậu tát cho một cái ngã ngồi ở trên sàn, nửa bên mặt nóng rát, sưng lên, hai dòng gì đó nóng rát chảy ra từ trong mũi, vốn tưởng rằng là nước mũi, quệt một cái mới phát hiện là máu mũi.
Hai tên đồng lõa mới nhổm người dậy, Trương Hợp Hoan đã không cho bọn chúng cơ hội, xông lên đánh thẳng hai quyền, hai tên vạm vỡ bị cậu đánh cho một lần nữa ngồi trở lại, tên trộm từ trên sàn đứng lên chuẩn bị xông tới ôm lấy Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan một cước đạp ở trên mặt hắn, trở tay lại một cái tát đánh cho một tên đồng lõa muốn đứng lên ngồi trở lại.
Trương Hợp Hoan ra tay lôi lệ phong hành, nháy mắt đã trấn áp cả ba tên, Trương Hợp Hoan chỉ vào bọn chúng nói: "Đều thành thật chút cho tao, tao là cảnh sát thường phục, tụi mày đứa nào dám phản kháng chính là tập kích cảnh sát, tất cả đều ngồi xổm xuống cho tao, đứa nào động đậy tao đánh đứa đó! Nhanh lên!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất