Chương 113: Tiệc đón gió (1)
Tên trộm sợ hãi run run, là tên đầu tiên ôm đầu ngồi xổm xuống, hai đồng lõa khác cũng bị Trương Hợp Hoan tàn nhẫn ra tay dọa sợ, nơm nớp lo sợ đứng dậy khỏi chỗ ngồi, đi ra ngồi xổm xuống, đám người này đều là nhân vật ngoài mạnh trong yếu, chỉ quen bắt nạt kẻ yếu.
Một tiểu tử trong đó cầu xin: "Đồng chí cảnh sát, chúng tôi cũng không làm gì cả, ngài tha cho chúng tôi đi."
Lúc này một người trung niên đứng lên từ ghế sau, đi tới lấy ra còng tay còng ba người này lại, thì ra trên xe vẫn có cảnh sát mai phục, bởi vì gần đây án trên xe xảy ra nhiều, khiến cho cảnh sát chú ý, cho nên chuyên môn sắp xếp người lẫn vào trên xe.
Người mập gọi là Lưu Hải Dư kia cũng là cảnh sát thường phục, vừa rồi người này phụ trách làm mồi, hấp dẫn đám trộm này ra tay, không có lập tức bắt giữ, là vì an toàn hành khách khác trong xe.
Chỉ không nghĩ tới trên đường ra một Trương Hợp Hoan hăng hái làm việc nghĩa, mặt hàng này cũng thực hung, lại có thể lấy lực bản thân bắt cả ba phần tử phạm tội này.
Xe đã tới chợ CY, lái xe dừng xe lại, hai cảnh sát áp giải ba tên trộm đi xuống.
Trương Hợp Hoan lấy hành lý xuống xe, thời điểm chuẩn bị rời khỏi, Lưu Hải Dư gọi cậu lại: "Đồng chí Trương Hợp Hoan, anh đợi một chút."
Trương Hợp Hoan dừng bước chân lại cười nói: "Lưu cảnh quan, tìm tôi có chuyện gì?"
Lưu Hải Dư nói: "Cậu là ngành nào?"
Trương Hợp Hoan ăn ngay nói thật: "Tôi không phải cảnh sát, vừa rồi cố ý nói như vậy là để dọa bọn họ."
Lưu Hải Dư cười tủm tỉm nói: "Là như thế này, chúng tôi là phân cục quảng trường, án hôm nay cần cậu hiệp trợ ghi chép lại, khả năng phải chậm trễ một ít thời gian của cậu."
Trương Hợp Hoan nói: "Thật xấu hổ, tôi đang gấp, không bằng chờ tôi về nhà dặn dò trong nhà một tiếng rồi đi qua, anh thấy có được không?"
Lưu Hải Dư có chút do dự.
"Anh có biết Kiều Thắng Nam đại đội hình cảnh thị cục không? Cô ta là bạn của tôi."
Lưu Hải Dư nghe vậy cũng vui vẻ: "Rất quen, ừm, vậy anh lưu cho tôi số điện thoại, chúng ta cũng thuận tiện liên lạc."
Trương Hợp Hoan đọc số điện thoại cho anh ta.
Về trong nhà, phát hiện không có ai ở nhà, Trương Hợp Hoan để vali hành lý xuống, trước điện thoại cho mẹ Liễu Vân Tư.
Liễu Vân Tư đang hỗ trợ ở quán ăn vặt của con gái lớn, nghe nói con đã trở về, liền bảo cậu buổi tối trực tiếp đến quán ăn vặt dùng cơm.
Trương Hợp Hoan buổi tối đã hẹn trước dùng bữa cùng Lâm Tiểu Phượng, nói với mẹ sẽ không đi, buổi tối về nhà có chuyện quan trọng nói với bà.
Vừa mới cúp điện thoại, đã nhận được tin nhắn của Sở Thất Nguyệt: "Vừa họp xong, không có chút tầm mắt nào, đang có việc?"
"Anh nhớ em thì phải làm sao giờ?"
Sở Thất Nguyệt trả lời: "Vậy anh đến huyện Hán gặp em đi."
Trương Hợp Hoan nhịn không được cười lên, cô ta biết rõ mình phải về thành phố Bằng Thành có chuyện, nên cố ý làm khó.
"Vậy chờ anh uống xong rượu rồi trở về, buổi tối em đừng quên để cửa cho anh."
Sở Thất Nguyệt trả lời: "Đừng đến, từ xưa trung hiếu không thể lưỡng toàn, em lý giải."
"Mắng người là không tốt."
"Em không có mắng."
"Thất Nguyệt, em tin tưởng tình yêu không?"
"Em tin tưởng tình yêu nhưng em không tin anh, nói đến tháng bảy đã sớm qua rồi, có phải tin tưởng hay không chờ sang năm mới biết được."
Trương Hợp Hoan cười muốn lệch cả miệng, lấy kinh nghiệm phong phú của cậu, Sở Thất Nguyệt khẳng định đã động tâm đối với mình.
Cậu quyết định dừng nói chuyện ở đây, điểm đến tức ngừng là một trong những thủ tục quan trọng trong quan hệ nam nữ, nhất là ở thời kỳ ái muội ban đầu, kết thúc vừa đúng hiển lộ đầy đủ tâm cơ của cậu.
Trương Hợp Hoan tắm rửa một cái thay đổi quần áo, dù sao đêm nay phải gặp mấy vị lãnh đạo ngành của đài phát thanh thành phố, lần đầu tiên gặp mặt lưu ấn tượng tốt là rất quan trọng.
Sau khi đi ra xem điện thoại di động thấy có vài cuộc điện thoại nhỡ, có Lưu Hải Dư, có Kiều Thắng Nam.
Lưu Hải Dư tìm cậu khẳng định là thúc giục cậu đi qua hiệp trợ điều tra, Trương Hợp Hoan cho rằng cái gọi là hiệp trợ điều tra không hề có ý nghĩa, toàn bộ quá trình hai cảnh sát đều thấy rõ ràng, mình đi căn bản là không cần thiết, vì thế cậu điện thoại lại cho Kiều Thắng Nam trước.
Kiều Thắng Nam hỏi cậu ở nơi nào, Trương Hợp Hoan nói cho cô địa chỉ nhà, Kiều Thắng Nam bảo cậu hiện tại đừng đi đâu, cô đang ở bên ngoài ngõ chờ cậu.
Trương Hợp Hoan có chút kỳ quái, Kiều Thắng Nam làm sao biết địa chỉ của mình? Nhưng nghĩ đến thân phận cảnh sát của cô thì cũng không kỳ quái, tìm kiếm trên máy tính một chút, địa chỉ liền rõ rành rành, có chút buồn bực, ở trước mặt cô ta thật đúng là không có bao nhiêu bí mật đáng nói.