Đại Vận Thông Thiên

Chương 114: Tiệc đón gió (2)

Chương 114: Tiệc đón gió (2)


Trương Hợp Hoan đi ra đường, nhìn thấy một chiếc BMW X5 màu đen dừng ở bên đường, tới gần nhìn thì thấy Kiều Thắng Nam ngồi ở bên trong, Trương Hợp Hoan mở cửa xe ngồi ở ghế phụ.
Kiều Thắng Nam nói: "Cậu sao không ngồi ở sau?"
"Mặt sau không phải dành cho tội phạm sao?"
"Trợn to mắt của cậu nhìn xem, đây đâu phải là xe chở tù."
"Tìm tôi có việc?"
Kiều Thắng Nam nói: "Được người nhờ vả, Lâm Tiểu Phượng xem cậu như bảo vật, ngàn dò vạn dặn, thế nào cũng phải để tôi tới tiếp đại giá của ngài."
Trương Hợp Hoan chọc ghẹo: "Cô nói cô ta không phải muốn tác hợp chúng ta chứ."
Kiều Thắng Nam ánh mắt tràn ngập sát khí: "Quá phận mà!" Cô cũng không biết là Trương Hợp Hoan đang nói đùa.
Trương Hợp Hoan nói: "Cô thật đúng là không biết nói đùa."
"Tôi với cậu rất quen thuộc sao? Cậu dựa vào cái gì đùa giỡn với tôi?" Kiều Thắng Nam cứng rắn trả lời.
Cô khởi động xe, nhắc nhở Trương Hợp Hoan gài dây an toàn lại.
Thành phố Bằng Thành gần đây xây dựng thành phố rất nhiều, cho nên nơi nơi đều đang sửa đường, tình huống giao thông rất đáng lo, vừa qua 5 giờ đã bắt đầu kẹt xe, Kiều Thắng Nam chờ không kiên nhẫn, rút ra châm một điếu thuốc, lúc này điện thoại di động của cô vang hẳn lên, tự động kết nối với tai nghe Bluetooth.
Điện thoại là Lưu Hải Dư phân cục quảng trường gọi tới.
"Thắng Nam à, tôi là Lưu Hải Dư."
"Sư huynh, có gì chỉ giáo?"
Lưu Hải Dư bên kia cười lên: "Trương Hợp Hoan cô biết chứ?"
Kiều Thắng Nam nhìn thoáng qua Trương Hợp Hoan, Trương Hợp Hoan xua tay với cô, ý bảo cô đừng bại lộ mình.
Kiều Thắng Nam nói: "Biết, không phải quá quen."
"Hắn nói là bạn trai của cô!"
Trương Hợp Hoan có chút ngơ ngác, mình nói qua khi nào vậy, Lưu Hải Dư này, chú cảnh sát không phải luôn nói lời thật sao?
Kiều Thắng Nam ánh mắt tràn ngập sát khí hung tợn nhìn thẳng Trương Hợp Hoan: "Hắn đánh rắm!"
Trương Hợp Hoan rất phối hợp bịt mũi lại.
"Thắng Nam, tiểu tử nọ trông không tệ, bộ dáng cũng anh tuấn, còn rất có chính nghĩa, hôm nay giúp bên này bắt được một đám trộm cướp, tôi thấy hai người thật ra cũng xứng."
Kiều Thắng Nam nói: "Sư huynh, ở trong mắt anh tôi xuống giá như vậy sao, thứ cá ươn tôm thối gì anh cũng đặt vào đĩa của tôi là sao, nhàm chán mà!"
"Cô đừng có cúp máy, tôi còn chưa…"
Kiều Thắng Nam thở phì phì cúp máy, nhưng vẫn đang kẹt xe, liền rít một hơi thuốc, nheo mắt lại đánh giá Trương Hợp Hoan, tựa như một con mèo đang nhìn chằm chằm vào chuột vậy.
Trương Hợp Hoan nói: "Kiều Thắng Nam, sư huynh của cô nói hưu nói vượn, tôi…"
"Sư huynh của tôi cũng không nói dối, Trương Hợp Hoan, anh đánh cờ hiệu của tôi giả danh lừa bịp không sao, lại có thể còn nơi nơi hủy đi danh dự của tôi."
"Tôi huỷ đi danh dự của cô chỗ nào vậy? Tôi tệ ở chỗ nào? Tôi giống cá ươn tôm thối ở chỗ nào?"
Kiều Thắng Nam nói: "Lần đầu tiên tôi thấy cậu đã biết cậu không phải là người thành thật rồi."
Xe ở mặt sau bắt đầu nhấn còi, là ở phía trước đã bắt đầu đi rồi, Trương Hợp Hoan nhắc nhở cô lái xe đi.
Kiều Thắng Nam tính tình có chút ngang tàng, mặt sau càng nhấn còi cô càng không đi, lái xe mặt sau không nhịn được, thở phì phì đã đi tới gõ cửa kính xe.
Kiều Thắng Nam chậm rãi lấy ra chứng nhận cảnh quan áp vào cửa kính xe, mặt hàng kia nhìn thấy cả kinh, cười cười chắp tay lui trở về.
Kiều Thắng Nam lúc này mới lái xe, Trương Hợp Hoan cũng lười giải thích, trung niên mập mạp Lưu Hải Dư kia, lại có thể tạo ra thị phi đến như vậy.
Kiều Thắng Nam khóe mắt liếc nhìn cậu một cái rồi nói: "Chuyện bom xe cậu làm thế nào mà phát hiện?"
Trương Hợp Hoan nói: "Giác quan thứ sáu."
"Nói dối!"
"Kiều Thắng Nam, cái này cô không đúng rồi, chính cô không có công năng này thì không cho người khác có sao?"
Kiều Thắng Nam nghe như thế nào cũng cảm thấy lời này có chút lưu manh, nhưng cố tình lại không thể bắt lỗi: "Cậu làm thế nào mà quen biết Sở Thất Nguyệt?"
Trương Hợp Hoan nói: "Duyên phận là một môn huyền học."
Kiều Thắng Nam mắt lạnh nhìn mặt hàng làm màu này, thật muốn nhấc lên cái chân dài của mình đạp mặt hàng này ra ngoài, nhìn như thế nào cũng cảm thấy chán ghét, cũng không biết Lâm Tiểu Phượng thưởng thức hắn ở điểm nào chứ?
Một người nếu nhân phẩm không tốt sao có khả năng làm được tiết mục tốt? Thật ra Kiều Thắng Nam cũng không nói được Trương Hợp Hoan này nhân phẩm không tốt ở chỗ nào, cô có trực giác của phụ nữ, mặt hàng này khẳng định không phải thứ tốt.
Xe đi vào đường Hồ Bắc, địa điểm bữa chiều định ở bên hồ Tê Vân sóng nước lăn tăn.
Hồ Tê Vân là khu cảnh đẹp mang tính đại biểu cho thành phố Bằng Thành, bình thường du khách rất đông, lại đúng vào thời gian cơm chiều, nơi nơi đều là xe, Kiều Thắng Nam thật vất vả mới tìm được một chỗ đỗ xe, lúc này mới có thể dừng xe lại được.
Trương Hợp Hoan sau khi xuống xe láy ra điện thoại muốn xác nhận địa điểm một chút, Kiều Thắng Nam nói: "Lầu ba phòng Hồ Quang." Cảnh sát đối với thời gian địa điểm có tính mẫn cảm hơn xa người thường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất