Chương 184: Quỹ tích không thể tưởng tượng
Cũng không quản nhiều như vậy, nắm lên viên đạn trên đất, nhắm vào những tên còn chưa kịp trốn lên xe liên tục bắn tới, thật ra căn bản không cần nhắm, ở dưới bách phát bách trúng thêm vào thần kỳ, cho dù nhắm mắt lại bắn cũng có thể trúng mục tiêu.
Viên đạn mà Trương Hợp Hoan bắn ra quỹ tích phi hành đã không thể dùng hiện tượng khoa học đến giải thích, có thẳng tắp tiến tới, có hình cung tiến lên, có khúc khúc chiết chiết xà hình tiến tới, còn có bắn trật, rõ ràng xẹt qua tai mục tiêu bay đi ra ngoài, bắn ở trên thân xe Van, lại bắn ngược trở về trúng mục tiêu.
Mười lăm tên đến vây đánh Trương Hợp Hoan đã ngã một nửa, tên đầu trọc trốn vào xe Van, lái xe chuẩn bị rời khỏi, xe vừa mới khởi động, một viên đạn đã bắn ở trên kính thủy tinh, làm hắn bị dọa giật mình, hoàn hảo không có bắn thủng, viên đạn khảm ở trên kính thủy tinh, hắn nhanh quay xe đi.
"Bách phát bách trúng!"
Trương Hợp Hoan lại kéo căng ná bắn ra một viên đạn, viên đạn này bắn có chút trật, trực tiếp bay về phía đối diện đường, theo lý thuyết là không có khả năng bắn trúng xe Van, nhưng viên đạn trên đường bay đi cua phát chín mươi độ, bắn về phía xe Van, giống như có lắp hệ thống đạn đạo định vị vậy, chính xác không lầm va chạm vào viên đạn khảm ở trên kính thủy tinh trước đó.
Lực va đập mạnh mẽ đã đẩy viên đạn trước đó đi, bang một tiếng đánh trúng trán của tên đầu trọc, mặt hàng này mắt lóe sao vàng, không khống chế được phương hướng, xe Van liền đâm đầu vào bồn hoa ven đường.
Cảnh sát nhận được báo án chạy đến đây, mười lăm tên vây đánh Trương Hợp Hoan cùng Sở Thất Nguyệt tất cả đều bị bắt, Trương Hợp Hoan ở trước khi cảnh sát đến đã vứt cả ná lẫn những viên đạn còn lại đến bên cạnh tên thanh niên vẫn chưa thể ngồi dậy kia.
Sở Thất Nguyệt hiện tại hoàn toàn có thể xác định, Trương Hợp Hoan chính là một sao chổi, mỗi lần gặp hắn luôn luôn phát sinh tình huống, hai người trong vòng một ngày hai lần được mời đến đồn cảnh sát.
Trải qua hỏi đơn giản, tên đầu trọc rất nhanh đã khai ra, hắn gọi là Lục Bình, chính là một tên lưu manh, ở mở quán billiards Đông Quan, có người bỏ tiền để cho hắn giáo huấn Trương Hợp Hoan một chút, hắn không biết Dương Nhất Đồng gì đó, hắn cũng không có bạn gái.
Hành vi của Trương Hợp Hoan cùng Sở Thất Nguyệt đêm nay thuộc về phòng vệ chính đáng, bởi vì có Trương Hợp Hoan bảo hộ, Sở Thất Nguyệt cũng không bị thương, chỉ tổn thất một cái điện thoại di động, Trương Hợp Hoan bị chút vết thương nhẹ, hoàn hảo không nghiêm trọng.
Lục Bình lúc này tỏ vẻ nguyện ý tiến hành bồi thường đối với tổn thất của bọn họ, thông qua hiệp thương, phía Lục Bình bồi thường cho đám người Trương Hợp Hoan 10.000 đồng, hắn cũng mô tả với cảnh sát về người đã bỏ tiền ra mướn bọn hắn, Trương Hợp Hoan không hề có ấn tượng đối với người kia.
11 giờ tối, Trương Hợp Hoan cùng Sở Thất Nguyệt mới rời khỏi đồn cảnh sát, Sở Thất Nguyệt thở dài nói: "Em về sau nên cách xa anh một chút, anh quá xui xẻo, chỉ cần cùng một chỗ với anh là luôn có chuyện không tốt."
"Thất Nguyệt, em không thấy chuyện này có chút kỳ quái sao? Đám người này căn bản không biết Dương Nhất Đồng, chuyện thang máy buổi chiều, Dương Nhất Đồng cũng không có khả năng nói lung tung nơi nơi, người biết nội tình chỉ có Khâu Quốc Phàm."
Sở Thất Nguyệt nói: "Anh là hoài nghi Khâu Quốc Phàm bày ra chuyện này."
"Đâu chỉ chuyện này, ngay cả chuyện Dương Nhất Đồng tố cáo anh hồi chiều không chừng cũng là hắn giật giây."
"Hắn vừa mới đến huyện Hán, nào có năng lượng lớn như vậy?"
"Hắn không có năng lượng, nhưng người khác có, Thất Nguyệt, chuyện Hoa Phương bên kia em đến cùng tính thế nào?" Trương Hợp Hoan là ám chỉ cô ta, chuyện hôm nay khả năng có chút quan hệ với nhân viên bên trong Hoa Phương.
Sở Thất Nguyệt nói: "Em sẽ từ đi toàn bộ chức vụ ở công ty trước ban giám đốc vào ngày mai, về phần cổ phần công ty, đó là ba của em lưu cho em, em cũng không thể không công tiện nghi cho người khác."
Trương Hợp Hoan luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái, Sở Thất Nguyệt bảo cậu đừng nghĩ nhiều, cho dù là Khâu Quốc Phàm bày ra việc này cũng là báo ứng của Trương Hợp Hoan, ai bảo cậu hôm nay âm người ta ở trong thang máy trước.
Trương Hợp Hoan cầm điện thoại của Sở Thất Nguyệt gọi cho Khâu Quốc Phàm.
Khâu Quốc Phàm tiếp điện thoại, nghe thấy là Trương Hợp Hoan, thái độ cực kỳ lạnh lùng: "Cậu có chuyện gì sao? Muộn như vậy quấy rầy người khác là lễ phép à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Không có chuyện gì lớn, chính là cảm tạ anh hôm nay đã đưa tôi đến khách sạn."
"Tôi không muốn đưa cậu, là Thất Nguyệt bảo tôi hỗ trợ."
"Thất Nguyệt không phải để anh gọi, Khâu Quốc Phàm anh nghe cho tôi, có âm mưu gì cứ nhằm vào tôi, nếu để cho tôi biết anh dám bất lợi đối với Thất Nguyệt, tôi sẽ đào cả phần mộ tổ tiên nhà anh lên đó."