Chương 63: Trên đường đi gặp kẻ trộm (1)
Trương Hợp Hoan sau khi đổi thành công, quyển sách nọ tự động tồn nhập giá sách hệ thống, cậu có chút lo lắng, trước mở ra xem lời mở đầu, lời mở đầu viết:
—— Hầu hết chúng ta học cách xử lý tiền bạc từ cha mẹ mình, và thường thì người nghèo không dạy con về tiền bạc mà chỉ nói đơn giản là: “Hãy đến trường và học cho chăm chỉ.” Và rồi đứa trẻ có thể sẽ tốt nghiệp với một số điểm xuất sắc nhưng với một đầu óc nghèo nàn về cách quản lý tiền bạc, vì trường học không dạy về chuyện tiền nong mà chỉ tập trung vào việc giáo dục sách vở và những kỹ năng nghề nghiệp mà không nói gì về kỹ năng tài chính.
Không sai, thật là bản "Cha giàu cha nghèo" của Robert Kiyosaki, Trương Hợp Hoan lật xem chốc lát, rất nhiều chỗ đều cần cải biến, nhất là một ít tên tiếng Anh, cậu vẫn phải tiến hành sửa chữa cho thích hợp.
Bởi vì xem đến xuất thần nên không lưu ý Sở Thất Nguyệt đưa cậu tới nơi nào, chờ cậu phục hồi tinh thần lại, Sở Thất Nguyệt đã lái xe vào cục bảo vệ môi trường huyện.
Trương Hợp Hoan ngạc nhiên nói: "Tới nơi này làm gì?"
"Tới lấy chút đồ." Sở Thất Nguyệt dừng xe lại, để cậu chờ ở trong xe.
Không bao lâu Sở Thất Nguyệt đã trở lại, trong tay cầm một túi giấy chống thấm, đi vào trong xe, ném túi giấy chống thấm cho Trương Hợp Hoan.
"Trợn to mắt của anh xem, anh không phải nói nhà máy sản xuất dược phẩm chúng tôi xả thải ô nhiễm sông Tiểu Thương sao? Đây là kết quả quan phương giám định, chứng minh nước thải chúng tôi xả ra hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn quốc gia." Cô cũng biết chuyện Trương Hợp Hoan đánh bảo an nhà máy sản xuất dược phẩm ở sông Tiểu Thương.
Trương Hợp Hoan đối với cái này rất ngạc nhiên, mở ra túi giấy chống thấm, lấy ra báo cáo giám định chất lượng nước ở bên trong xem, căn cứ kết quả giám định, nước thải nhà máy sản xuất dược phẩm xả ra thấp hơn nhiều tiêu chuẩn xả thải quốc gia quy định, bất quá căn cứ điều tra chất lượng nước phân đoạn sông Tiểu Thương, ở trung hạ du, nơi áo cá trấn Trương Trại phân bố dày đặc, khúc sông chất lương nước lại tồn tại rất lớn vấn đề.
Dựa theo ba loại "tiêu chuẩn hoàn cảnh chất lượng bề mặt nước GB3838-2002", khúc sông có hai hạng mục vượt chỉ tiêu, trong đó hàm lượng Fluoride là 4.15mg/L, giá trị giới hạn là 1mg/L; mức tiêu thị oxy là 56.1mg/L, giá trị giới hạn là 6mg/L.
Trương Hợp Hoan đưa phần báo cáo không hợp cách kia cho Sở Thất Nguyệt: "Cái này không hợp cách."
Sở Thất Nguyệt nói: "Nước thải do nhà máy sản xuất dược phẩm thải ra phù hợp tiêu chuẩn, lấy mẫu nước sông ở khúc sông xung quanh nhà máy sản xuất dược phẩm tất cả cũng đều bình thường, phần báo cáo không hợp cách trong tay anh giới hạn ở một đoạn ngắn trấn Trương Trại, vừa rồi tôi có hỏi qua chuyên gia, trên cơ bản có thể bài trừ khúc sông này ô nhiễm có liên quan đến nhà máy sản xuất dược phẩm."
Trương Hợp Hoan cũng có chút hồ đồ, chẳng lẽ thực oan uổng bọn họ?
"Không có điều tra thì không có quyền phát ngôn, phóng viên các anh không phải chú ý nhất chứng cứ sự thật sao?"
"Cô cho tôi xem cái này làm gì? Tôi hiện tại đã không còn công tác ở Tin tức sớm Ca Phong, hơn nữa tôi cho dù muốn đưa tin chuyện này cũng không cơ hội, tập đoàn Hoa Phương các người quan hệ xã hội lợi hại như vậy, đừng nói không vi phạm pháp luật, chính là có vi phạm cũng không ai dám làm sáng tỏ các người."
"Trương Hợp Hoan, giấy trắng mực đen rành mạch, anh muốn lại xem một lần hay không, đừng hướng bôi đen nhà máy sản xuất dược phẩm chúng tôi, bằng không tôi khởi tố anh phỉ báng, cho ngươi vào nhà giam đó."
Trương Hợp Hoan cười lên: "Hai ta là ai chứ, tôi bôi đen ai cũng không thể bôi đen cô, cô chính là vầng trăng sáng trong lòng tôi."
Sở Thất Nguyệt nhịn không được nở nụ cười: "Anh bần quá đi."
Trương Hợp Hoan xem lại báo cáo giám định chất lượng nước: "Chuyện này có chút kỳ quái, nước thải nhà máy sản xuất dược phẩm của cô xả ra đã phù hợp tiêu chuẩn, vậy chứng minh còn có nguồn ô nhiễm khác."
"Vậy cũng không về tôi quản, để cho ngành bảo vệ môi trường đi thăm dò, dù sao Hoa Phương chúng tôi không gánh nồi là được."
Trương Hợp Hoan đánh giá Sở Thất Nguyệt: "Có thể đó, chủ tịch tập đoàn Hoa Phương, làm việc đều là tự thân làm, loại chuyện nhỏ này cũng phải tự cô đi một chuyến?"
"Là tự tôi muốn tới."
"Quản lý một tập đoàn có niêm yết trên thị trường chứng khoán lớn như vậy cũng không dễ dàng chứ?"
"Anh điều tra tôi?"
Trương Hợp Hoan nói: "Có cái gì để điều tra? Tôi biết tâm lý của những người có tiền mà, hoài nghi tất cả, cho rằng mọi người xung quanh đều có ý đồ đối với cô, trong lòng cô có phải cảm thấy tôi chẳng những ham sắc đẹp của cô còn mưu đồ sản gia của ngươi phải không?"
"Chẳng lẽ không đúng sao?"