Chương 68: Về nhà (2)
Thời điểm ra cửa nhận được điện thoại của mẹ, đổ ập xuống là mắng cho Trương Hợp Hoan một trận, thì ra Vu Hán Khanh anh rể của Trương Hợp Hoan ngày hôm qua đến huyện Hán dạy học trao đổi thuận tiện đi tòa soạn báo một chuyến, biết được tin tức Trương Hợp Hoan từ chức, về Bằng Thành đã báo cáo.
Trương Hợp Hoan vẫn không dám nói cùng nhà chuyện này, vốn tưởng rằng có thể giấu một đoạn thời gian, chờ sau khi cậu đứng vững gót chân ở đài phát thanh huyện rồi nói sau, nhưng không nghĩ tới đã bại lộ nhanh như vậy.
Trương Hợp Hoan vốn định giải thích, nhưng mẹ không nghe, bảo cậu lập tức chạy về nhà gặp mặt nói chuyện.
Trương Hợp Hoan quên tính thời gian, ngày mai là thứ bảy, đi ra lâu như vậy cũng nên về nhà một chuyến.
Buổi chiều Trương Hợp Hoan nhận được điện thoại của Bạch Anh, Bạch Anh đã về tới tỉnh thành, đầu tiên hỏi tình huống công tác của Trương Hợp Hoan hiện tại, Trương Hợp Hoan nói cho cô ta đã công tác ở đài phát thanh huyện, ít nhiều cũng nhờ cô đề cử, trong điện thoại lại nói lời cảm tạ.
Bạch Anh nói cho cậu một tin tức tốt, thông qua bọn họ cố gắng, lãnh đạo tỉnh đài quyết định ủng hộ bọn họ đưa tin chân tướng, tin tức về nhà máy sản xuất dược phẩm xả thải phi pháp gây nên lượng lớn cá của ao cá hạ du chết sẽ đưa tin trọng điểm ở trong chuyên mục Đánh thẳng chân tướng buổi tối hôm nay, còn có thể chọn dùng tư liệu mà Trương Hợp Hoan cung cấp.
Trương Hợp Hoan vừa nghe có chút đau đầu, cậu lập tức nói Bạch Anh không cần quá sốt ruột, bởi vì cậu tận mắt thấy báo cáo giám định chất lượng nước sông Tiểu Thương, nếu phần báo cáo nọ không có tạo giả, thì chứng minh nhà máy sản xuất dược phẩm xả thải là phù hợp quy định quốc gia, như vậy trước đây bọn họ cho rằng chân tướng đã vị tất là chân tướng.
Bạch Anh còn tưởng rằng Trương Hợp Hoan thừa nhận áp lực, cho nên cải biến ước nguyện ban đầu, an ủi Trương Hợp Hoan không cần sợ hãi, lần này là lãnh đạo đài tỉnh toàn lực ủng hộ, không có vấn đề gì, vốn cô gọi cuộc điện thoại này ước nguyện ban đầu là muốn ở tên người cung cấp tư liệu ghi tên của Trương Hợp Hoan, nhưng nghe được phản ứng của Trương Hợp Hoan, lập tức bỏ qua ý tưởng này, nói cho Trương Hợp Hoan sẽ không để tên của cậu xuất hiện, hình ảnh của cậu xuất hiện ở trong video cũng sẽ xử lý che mătj.
Trương Hợp Hoan sau khi cúp điện thoại lập tức gọi điện cho Sở Thất Nguyệt, cậu rõ ràng lực ảnh hưởng của chuyên mục "Đánh thẳng chân tướng" ở trong tỉnh Bình Giang, tin tức này một khi phát sóng, khẳng định sẽ mang đến ảnh hưởng xấu thật lớn cho tập đoàn Y Dược Hoa Phương.
Thời điểm Sở Thất Nguyệt nhận được điện thoại đang thu thập hành lý, cuối tuần chuẩn bị quay về Bằng Thành một chuyến.
Nghe Trương Hợp Hoan nói xong, cô cũng có chút khẩn trương, bảo Trương Hợp Hoan chờ một chút, trước gọi điện thoại cho chú tư Sở Quốc Lực nói một tiếng, Sở Quốc Lực bảo cô cứ yên tâm, Y Dược Hoa Phương bọn họ là đại kim chủ đài tỉnh, hàng năm phí quảng cáo đầu nhập đều trên trăm triệu, chỉ cần không phải kẻ ngốc khẳng định sẽ không làm chuyện đắc tội như vậy.
Sở Thất Nguyệt bảo Sở Quốc Lực mang báo cáo giám định chất lượng nước phát qua cho bên đài tỉnh, lập tức chứng thực tình huống, cái này cũng không phải là việc nhỏ, Sở Quốc Lực lập tức đáp ứng.
Bận rộn nửa ngày, Sở Thất Nguyệt mới nhớ tới Trương Hợp Hoan, lại gọi điện cho cậu, hỏi Trương Hợp Hoan hiện tại ở nơi nào, Trương Hợp Hoan trước mắt vừa tới trạm vận chuyển hành khách, đang mua vé xe về Bằng Thành, Sở Thất Nguyệt bảo cậu chờ ở cửa, mình lập tức đi qua.
Thời tiết thực nóng, trạm vận chuyển hành khách chỗ có thể tìm được bóng mát đều đã người chiếm, Trương Hợp Hoan chỉ có thể lưng mang balo đứng chờ ở dưới ánh mặt trời, trong chốc lát đã cảm giác mình bị nướng ra mỡ rồi, đợi gần 20 phút, mới nhìn thấy chiếc Mercedes dòng G màu đen của Sở Thất Nguyệt chạy lại đây.
Trương Hợp Hoan vội đi qua, mở cửa xe chui vào trong xe mát lạnh, dài phào nhẹ nhõm nói: "Giai cấp tư sản sinh hoạt thật là thoải mái! Sở đổng, tôi không muốnm cố gắng nữa."
Sở Thất Nguyệt rút ra mấy tờ khăn giấy đưa cho cậu, Trương Hợp Hoan lau mồ hôi trên mặt.
Sở Thất Nguyệt thuận tiện lấy ra một lọ nước hoa phun phun, giúp cậu tiêu trừ một chút vị mồ hôi trên người.
"Ghét bỏ tôi?" Trương Hợp Hoan có loại cảm giác bị cô vũ nhục.
Sở Thất Nguyệt cười lên: "Một thân mùi mồ hôi."
"Cô biết cái gì, cái này gọi là vị đàn ông, ngửi sẽ có công dụng dưỡng nhan mỹ dung, tư âm nhuận phế."
"Tin tôi đá anh xuống hay không!"
Trương Hợp Hoan đưa tay ra: "Báo cáo giám định chất lượng nước của cô đâu?"
"Nguyên kiện đã đưa chú tư của tôi, ông ấy sẽ chuyển thành hồ sơ điện tử rồi chuyển qua cho đài tỉnh."
Trương Hợp Hoan nói: "Chuyển cho tôi một phần, tôi phát qua cho Bạch Anh, để ngừa vạn nhất." Cậu lấy ra điện thoại: "QQ của cô là bao nhiêu."