Đại Vận Thông Thiên

Chương 97: Con mắt xui xẻo (2)

Chương 97: Con mắt xui xẻo (2)


Trương Hợp Hoan cảm giác có chút chán, xoay người nhìn nhìn, phía sau có vài người, người ngồi ở phía sau Sở Thất Nguyệt đưa chân gác ở lưng ghế đang không ngừng rung chân.
Trương Hợp Hoan cười cười với người nọ: "Bạn này, đừng rung chân có được không? Tôi còn tưởng động đất."
Người nọ bắt lấy lưng ghế của Sở Thất Nguyệt, thân thể ngã về phía trước, hướng về phía lỗ tai Trương Hợp Hoan nói: "Liên quan đến mày đánh rắm!"
Trương Hợp Hoan nhắc nhở hắn: "Miệng sạch sẽ chút, chú ý đạo đức công cộng."
Người nọ không hé răng.
Trương Hợp Hoan nghĩ chuyện này kết thúc như vậy, nhưng một lát sau, khi cậu đang ăn bỏng ngô, phía sau có người nhấc chân đá mạnh vào lưng ghế của cậu, Trương Hợp Hoan tay rung lên, bỏng ngô rơi xuống đất.
Sở Thất Nguyệt ý thức được đã xảy ra chuyện, cô biết Trương Hợp Hoan tính tình không mấy tốt, chủ động nắm lấy tay Trương Hợp Hoan, lắc lắc đầu tỏ vẻ bỏ đi.
Trương Hợp Hoan vốn định phát tác, nhưng Sở Thất Nguyệt chủ động đưa tay qua, vì thế trở tay bắt lấy không buông, cái này là cô chủ động đưa lên cửa.
Sở Thất Nguyệt muốn rút cũng không rút về được, thối tha không biết xấu hổ này đã đợi được cơ hội, chỉ có thể tùy ý để hắn nắm lấy, trời nóng nảy thì dễ nổi sảy, không thể không thừa nhận, nhịp tim đột nhiên gia tốc rất nhiều, phim cũng xem không được, chán ghét muốn chết, chậm trễ mình xem soái ca, nhưng mắt là của mình, xem Captain America trên màn ảnh lại não bổ thành Trương Hợp Hoan, hay là mặt hàng này làm ma pháp gì đó với mình.
Trương Hợp Hoan tâm lý bắt đầu có chút dày vò, bởi vì không biết mặt sau khi nào lại đến một cước, tay phải nắm chặt tay trái Sở Thất Nguyệt không buông, tay trái mở ra App Centurion, nhìn xem có hàng hóa gì mới không?
Thời gian tạm dừng vẫn hai món, đạo cụ trân quý cũng không thể lãng phí ở trên người hai ngu ngốc kia, gần đây trung tâm mua sắm đạo cụ không quá cấp lực, buôn bán lời nhiều giá trị danh dự như vậy cũng không biết nên xài như thế nào.
Bên trong trung tâm mua sắm xuất hiện lựa chọn Con mắt xui xẻo, số lượng đạo cụ tồn kho là 3, đổi một lần cần hao phí 1.000 giá trị danh dự, thứ này giá hợp lý, Trương Hợp Hoan xem thuyết minh một chút, đổi Con mắt xui xẻo, đơn giản mà nói chính là mình nhìn ai thì kẻ đó xui xẻo, Trương Hợp Hoan chi ra 3.000 giá trị danh dự, đổi một lần 3 con mắt xui xẻo, mua sỉ cũng không có chiết khấu.
Vừa mới đổi xong, mặt sau lại có người đá một cước vào lưng ghế của cậu, Trương Hợp Hoan tháo xuống mắt kính 3D xuống đứng dậy trừng mắt nhìn tên ở sau, mặt hàng kia cao lớn thô kệch, hắn cũng tháo mắt kính 3D xuống, như hung thần ác sát nhìn Trương Hợp Hoan.
"Nhìn cái gì? Ngồi xuống, đừng chậm trễ tao xem phim." Tên ngồi ở phía sau Sở Thất Nguyệt tháo mắt kính hái xuống đứng lên, Sở Thất Nguyệt nhìn thấy muốn xảy ra chuyện xấu vội bắt lấy cánh tay Trương Hợp Hoan, lắc lắc, nhỏ giọng khuyên bảo: "Bỏ đi!"
Trương Hợp Hoan thuận tiện liếc mắt nhìn Sở Thất Nguyệt một cái, sau khi nhìn xong bỗng nhiên tỉnh ngộ, không thể nhìn loạn, cái này không phải đưa Con mắt xui xẻo cuối cùng cho Sở Thất Nguyệt sao?
Trương Hợp Hoan vừa ngồi xuống, tên phía sau lại nhấc chân muốn đá vào lưng ghế, oành đùng, mông vừa dùng lực ghế ngồi của hắn đã sập xuống, đặt mông ngồi ở trên đất, trong tình thế cấp bách đưa tay kéo bạn, người bạn bị hắn kéo làm mất đi cân bằng thân thể, lảo đảo một cái ngã lên trên người hắn, hai người cùng kêu lên thảm thiết, đồ uống bỏng ngô bọn họ mang vào bởi vì ghế bị hỏng đã đổ hết lên trên người.
Trương Hợp Hoan trong lòng thầm vui vẻ, Con mắt xui xẻo đã có hiệu quả, báo ứng khó chịu, đối phó loại rác rưởi này, lão tử cũng không cần tự mình ra tay.
Lúc này phim cũng đã hết, Sở Thất Nguyệt lo lắng hai tên kia gây chuyện, thúc giục Trương Hợp Hoan đừng xem náo nhiệt nhanh chạy đi, Trương Hợp Hoan bảo cô đi ở phía trước, trong lòng có chút thấp thỏm, dù sao vừa rồi cũng đã dùng con mắt xui xẻo nhìn cô một cái, Sở Thất Nguyệt có bị dính những sự kiện xui xẻo hay không? Đi theo mặt sau Sở Thất Nguyệt làm tốt công tác bảo hộ.
Hai tên kia đã đứng lên, khí thế hùng hổ chỉ vào Trương Hợp Hoan: "Con cháu, có ngon mày đừng đi!"
Tên phía trước chỉ lo đuổi Trương Hợp Hoan, bước chân bước lớn một ít nên đã giẫm hụt, dọc theo bậc thang mà ngã lăn xuống, tên ở sau bị nhân viên rạp chiếu phim ngăn cản: "Muốn chạy?"
Mặt hàng nọ đẩy nhân viên ra muốn trốn, nhưng quần lại bất ngờ tuột xuống, mắc ở dưới chân làm cả người ngã lăn ra, hắn ngã còn thảm so với bạn, mắt kính 3D trong tay bay xa ra ngoài.
Dưới tình thế cấp bách đưa tay chộp về phía trước, vừa vặn bắt lấy váy một bác gái kéo mạnh xuống, lộ ra quần lót tam giác màu đỏ tươi, bác gái hét lên một tiếng, phản ứng đầu tiên không phải kéo váy lên, mà là vọt lên giống như hùng sư nổi giận, bắt lấy tóc tên kia, cho cái tát tai vào mặt: "Lưu manh, bắt lưu manh!"
Hơn ba mươi năm, lão nương lần trước bị lưu manh quấy rầy đã là hơn ba mươi năm, thật kích động mà.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất