Chương 98: Cúp điện (1)
Hiện trường một mảng hỗn loạn, Trương Hợp Hoan thừa dịp loạn xông lên đạp hai cước, cuối cùng vẫn là Sở Thất Nguyệt cứng rắn lôi kéo hắn đi, Trương Hợp Hoan cẩn thận bảo hộ Sở Thất Nguyệt, nhưng chuyện xui xẻo vẫn đã xảy ra, Sở Thất Nguyệt mới vừa đi ra rạp chiếu phim, bị trật chân, gót giầy cũng bị gãy, xa xỉ phẩm chất lượng cũng không chịu nổi.
Trương Hợp Hoan có tật giật mình: "Sao vậy? Chân có sao không?"
Sở Thất Nguyệt cắn môi: "Bị trật rồi."
"Đi bệnh viện xem sao?"
"Không cần, trở về nghỉ ngơi một chút là được rồi." Sở Thất Nguyệt cởi giày cao gót xuống.
Trương Hợp Hoan ngồi xổm xuống: "Anh cõng em!"
Sở Thất Nguyệt tỏ vẻ không cần, thử đi một bước, cảm giác vẫn không chịu nổi, đành phải để cho Trương Hợp Hoan cõng cô.
Trương Hợp Hoan cõng Sở Thất Nguyệt lên, trong lòng mừng thầm, con mắt xui xẻo cũng không tệ, bằng không nào có cơ hội gần gũi như thế này, vận xấu của Sở Thất Nguyệt đã biến thành đào hoa của mình.
Sở Thất Nguyệt tựa ở trên người cậu, hai cái giảm xóc theo bước của cậu mà rung động, phía sau bốn bề dậy sóng, cảm giác cực thích.
Đi vào bãi đỗ xe, Sở Thất Nguyệt phát hiện chìa khóa xe mình ở đâu không thấy, nhịn không được oán giận lên: "Sao lại xui xẻo như vậy, Trương Hợp Hoan, anh có phải bát tự tương khắc với em không? Em mỗi lần gặp anh đều phát sinh chuyện xui xẻo."
Trương Hợp Hoan cười lên: "Em xui xẻo hay là anh xui xẻo? Em trật chân anh cõng em, hiện tại chìa khóa xe mất, anh chẳng phải sẽ tiếp tục làm trâu làm ngựa cho em sao?"
"Anh không thích à? Không thích em tìm người khác."
"Cầu còn không được, ở trong lòng anh em chính là nữ vương, anh nguyện ý làm ngựa cho em, mặc em cưỡi anh thúc giục rong ruổi ở đại địa tổ quốc."
Sở Thất Nguyệt cười đánh một cái ở trên vai cậu: "Đừng làm em muốn ói, một lát thánh mẫu một lát nữ vương, em ít nhiều cũng có chút tự mình hiểu lấy."
Trương Hợp Hoan bảo Sở Thất Nguyệt chờ, cậu đi rạp chiếu phim tìm một vòng, vẫn không tìm được chìa khóa xe, trở lại bên cạnh Sở Thất Nguyệt, Sở Thất Nguyệt nói cho cậu, hành lý cùng cmnd của mình đều ở trong xe, còn chưa kịp đi khách sạn thuê phòng.
Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nhìn Sở Thất Nguyệt, ý tứ gì vậy, đây là ám chỉ cho mình sao? Trương Hợp Hoan nói: "Nơi anh ở cách chỗ này không xa, không bằng đi chỗ của anh ở một đêm?"
Sở Thất Nguyệt chớp chớp mắt, ý thức được thằng nhãi này rắp tâm bất lương, lắc lắc đầu cự tuyệt cho hắn cơ hội này.
"Em sợ anh?"
"Em sẽ sợ anh?"
Trương Hợp Hoan ngồi xuống, Sở Thất Nguyệt lên trên lưng cậu, vẫn để cho cậu cõng đưa đến khách sạn Hán Viên, cô trước đây đến huyện Hán đều ở nơi đó, cũng rất quen thuộc, mình thuê phòng ở đó cũng không thành vấn đề.
Ra cửa vốn định gọi xe, Sở Thất Nguyệt đề nghị hay là đi bộ qua đó, Trương Hợp Hoan nhìn ra Sở Thất Nguyệt là cố ý ép buộc mình, quá coi thường thể lực của mình mà, từ rạp chiếu phim đi đến khách sạn Hán Viên cũng không rất xa, không đến 2 km, chỉ là thời tiết nóng bức, hai người đều ra một thân mồ hôi.
Trương Hợp Hoan dọc theo đường đi cũng rất cẩn thận, dù sao vừa rồi đã dùng con mắt xui xẻo nhìn qua Sở Thất Nguyệt, hiện tại hai người như trẻ sinh đôi, cô nếu xui xẻo nhất định sẽ dính tới mình, hoàn hảo bình an đến nơi, Trương Hợp Hoan bởi vậy cho rằng con mắt xui xẻo đã mất đi tác dụng.
Sở Thất Nguyệt đi đến quầy lễ tân, phát hiện quầy lễ tân không có ai mà mình quen biết, cô thuyết minh tình huống bản thân một chút, nhưng quầy lễ tân nói cô không có cmnd là không thể vào ở, gần đây trong huyện đang truy quét mãi dâm, nên kiểm tra các nơi trú chân rất nghiêm, Sở Thất Nguyệt nghe lý do này cũng có chút phát hỏa, truy quét mãi dâm thì liên quan gì tới mình? Quầy lễ tân nói chuyện cũng quá không kỹ xảo, xem mình thành ai vậy?
Trương Hợp Hoan cũng không mang theo cmnd, cậu cho dù mang theo cmnd, người ta đòi là đòi cmnd của Sở Thất Nguyệt, Sở Thất Nguyệt bất đắc dĩ, đành phải đồng ý lâm thời đi chỗ của Trương Hợp Hoan ở một đêm, Trương Hợp Hoan trong lòng mừng thầm, ước gì được đó, loại lộ số này cậu quen thuộc, cơ hội không thể bỏ qua.
Chỗ Trương Hợp Hoan thuê ở cách khách sạn Hán Viên rất gần, nên cõng Sở Thất Nguyệt đi qua đó.
Sở Thất Nguyệt tham quan một chút chỗ Trương Hợp Hoan thuê ở, tuy trang hoàng đơn giản nhưng sạch sẽ, trong phòng chỉ có một cái giường, bất quá phòng khách có ghế sô pha, Sở Thất Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, chỉ chỉ phòng ngủ: "Em ở đây."
Trương Hợp Hoan nói: "Em muốn ở cùng với anh?" Phòng Sở Thất Nguyệt lựa chọn bình thường là chỗ cậu ngủ.
Sở Thất Nguyệt trừng mắt nhìn cậu một cái nói: "Em ở một mình, anh ra phòng khách ở đi."
Trương Hợp Hoan nói: "Đây hình như là nhà của anh!"
"Chủ tùy khách tiện."
Trương Hợp Hoan không biết nói gì, cõng Sở Thất Nguyệt một đoạn đường ra không ít mồ hôi, cậu bảo Sở Thất Nguyệt tùy tiện tham quan, mình đi tắm rửa thay quần áo trước.