Chương 1062: Lục Thủy: Bị chó cắn còn muốn cắn trở lại? 2
Lục Thủy: Bị chó cắn còn muốn cắn trở lại? 2
"Rất phí sức, hơn nữa nhìn không giống nghe, nghe người ta nói tương đối thú vị." Cửu đứng giữa không trung, cất bước nói.
"Tam trưởng lão có thể có chuyện phản nghịch gì?
Tâm tính của một đứa trẻ mà thôi.
Mỗi ngày đều nghĩ đến thống nhất ma tu địa giới, thừa dịp ta không chú ý chạy đi làm ma tu.
Sau đó hai chân bị cắt đứt mà thôi." Trên mặt Nhị trưởng lão không mang theo chút cảm xúc nào, phảng phất như đang nói chuyện quản giáo tiểu hài tử bình thường.
"Có phải là như vậy hay không." Cửu biến ra một cây gậy, sau đó rút ra không khí, mô phỏng giọng điệu quản giáo đứa trẻ:
"Làm ma tu, cho ngươi làm ma tu."
Cửu rút một chút nói một câu:
"Cánh cứng rồi, vượt nghề làm ma tu."
"Đùa giỡn khắp nơi, lại ngang một chút nhìn xem."
"Tiếp tục hào hùng tráng chí của ngươi, tiếp tục nói."
"Còn dùng tên giả, Lục gia làm ngươi mất mặt sao?"
Không ngừng đánh không khí, sau đó nhìn nhị trưởng lão nói:
"Như vậy?"
Nhị trưởng lão: "..."
Nàng không để ý tới Cửu, đi đến đường khác, trước tiên tìm được Ngưng Hạ rồi nói sau.
"Tiểu Đình, có phải như vậy hay không?"
Cửu mang theo ý cười đuổi theo.
Nhị trưởng lão không trả lời, Cửu liền tiếp tục đuổi theo hỏi câu khác.
"Có muốn ta bạo bạo hắc hiệu tiểu tiểu Vi cho ngươi không?"
"Không muốn nghe."
"Rất thú vị."
"Không có hứng thú."
…
Kiều gia.
Có hoa bụi nở rộ, có hồ nước bầy cá.
Một nữ tử có chút mập, chạy vào.
Thần sắc mang theo cảnh giác.
Đây là viện nơi Kiều Càn ở sau khi mang Lâm Hoan Hoan về.
Ở Kiều gia chỉ có hậu bối trọng yếu thành hôn mới có đãi ngộ này.
Mà sở dĩ Kiều Càn có, là bởi vì cưới một đối tượng có bối cảnh tương đối lớn.
Tuy rằng hai người đều không ai để ý, nhưng tầm quan trọng của bọn họ vẫn rất rõ ràng, không ai hy vọng hai nhà bởi vì chỗ ở mà khơi màn mâu thuẫn.
Nhất là Kiều gia ở Nguyệt Chi Quốc Độ đạt được không ít chỗ tốt.
Muốn tiếp tục, tự nhiên sẽ không ngược đãi hai người này, càng sẽ không vì thế mà ảnh hưởng đến hợp tác.
Lâm Hoan Hoan chạy về, sau khi vào phòng quan sát bên ngoài, lặng lẽ đóng cửa lại.
Dường như rất lo lắng phía sau có người nhìn chằm chằm.
Trong phòng Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan, tò mò nói:
"Xảy ra chuyện gì?"
Sau khi trở về, Kiều Càn cũng không rời khỏi viện này nữa, tuy rằng không có tài nguyên tu luyện, nhưng đãi ngộ không tính quá kém.
Đi ra ngoài chỉ biết bị nhìn không vừa mắt.
Châm chọc khiêu khích là một vấn đề nhỏ.
Bị bắt nạt sẽ liên lụy đến Lâm Hoan Hoan.
Trước kia với hắn mà nói không có gì.
Bởi vì bắt nạt vài lần, sẽ không có ai để ý đến hắn nữa, cũng sẽ không có người chú ý đến hắn.
Từ đó về sau, hắn có thể an tâm làm phế vật thiếu gia của hắn.
Chờ đợi ngày nở rộ, nếu có ngày đó.
Không có hắn cũng có thể sống sót tốt.
Bây giờ chỉ có thể không đi ra ngoài, chờ đợi để bị lãng quên, không được người lớn tuổi chú ý, không được người cùng thế hệ quan tâm.
"Hôm nay lúc ta đi ra ngoài, vừa mới gặp phải có người đến nhà, sau đó tìm muội muội ngươi hỏi thăm.
Phát hiện có thế lực lớn tới tận nhà đàm phán hợp tác." Lâm Hoan Hoan nhỏ giọng nói.
"Thế lực lớn?" Kiều Càn có chút tò mò.
Nhưng hắn thuận tay cầm một cái bánh bao cho Lâm Hoan Hoan.
Nhận Bánh Bao, Lâm Hoan Hoan tiếp tục nói:
"Đúng, thế lực lớn, rất lớn.
Nghe nói là viễn cổ Tiên Đình gì."
Tiên Đình? Kiều Càn sửng sốt một chút, có chút giật mình.
Tiên Đình, nếu như hắn nhớ không lầm, Lục thiếu gia vân đang tra tiên đình.
Hơn nữa lúc trước vây công Lục gia chính là tiên đình bọn họ.
Chuyện này hắn và Sơ Vũ bọn họ đã xác định.
Sơ Vũ bọn họ có tông môn mạnh, ở tông môn địa vị cànglà cao, cho nên có thể biết rõ ràng một phần.
Bởi vì cuyện quá lớn, hắn chỉ có thể hỏi thăm một chút.
Dù sao ngày đó Lưu Hỏa xuất hiện, Lục gia suýt nữa bị dập tắt.
Loại chuyện này nói gì cũng phải hiểu một chút.
Mà hiện tại nhà bọn họ cư nhiên có thể cùng Tiên Đình hợp tác, đây không phải là đang đối địch với Lục Thủy sao?
Nghĩ đến chuyện này, Kiều Càn lập tức đứng lên.
Hắn có chút hoảng hốt.
Nếu thật sự đối địch với Lục Thủy, như vậy Kiều gia còn có thể ở đây?
Tuy rằng chưa từng thấy Lục Thủy động thủ với gia tộc nào, nhưng phải xem là chuyện gì.
Nếu hợp tác với Tiên Đình, dẫn đến Lục gia xuất hiện thương tổn thực chất, như vậy Kiều gia khó thoát khỏi vận rủi.
"Không được, phải biết rõ ràng."
"Tại sao lại khẩn trương như vậy?" Thấy Kiều Càn đứng lên, Lâm Hoan Hoan có chút khó hiểu.
Kiều Càn khẩn trương như vậy, Lâm Hoan Hoan cũng không thèm ăn bánh bao nữa.
Kiều Càn trong nháy mắt bình tĩnh lại, không thể mất bình tĩnh.
Chuyện này rất lớn, hắn phải bảo trì suy nghĩ đủ tỉnh táo, như vậy mới có thể biết rõ mạch lạc, sau đó nghĩ biện pháp ứng phó.
"Người Tiên Đình đi chưa?" Kiều Càn ngồi xuống hỏi.
Thấy Kiều Càn khôi phục bình thường, Lâm Hoan Hoan mới ăn bánh bao nói:
"Không có, dù sao còn chưa nhìn thấy cũng chưa từng nghe nói đến.
Ngươi muốn tìm hiểu chuyện này sao?"
Kiều Càn nhìn Lâm Hoan Hoan gật đầu.
"Ta cùng muội muội ngươi rất quen thuộc, ta giúp ngươi hỏi." Lâm Hoan Hoan lập tức nói.
Kiều Càn thiếu cánh tay, tu vi lại xảy ra vấn đề.
Trong lòng khẳng định rất khó chịu, còn có thể có chút tự ti.
Không ra ngoài là điều bình thường.
Nàng không giống, nàng tứ chi kiện toàn, đã mập chút.
Kiều Càn cũng không ghét bỏ, những người khác đương nhiên nàng không thèm để ý.
Vì vậy, nàng đi ra ngoài hỏi thăm.
Kiều Càn có chút do dự, bởi vì hắn là phế thiếu, Lâm Hoan Hoan đi ra ngoài cũng bị châm chọc khiêu khích.
Hắn không ra ngoài, Lâm Hoan Hoan kỳ thật cũng rất ít khi ra ngoài.
"Gọi tiểu muội tới."
Cuối cùng Kiều Càn vẫn cảm thấy gọi tới hỏi thì tốt hơn.
Lâm Hoan Hoan đương nhiên không có ý kiến gì.
Sau đó, nàng nói về chủ đề trước đó:
"Những gì ta đã nói hai ngày trước đó là thật."
Ta có thể gầy đi, rất đẹp."
Kiều Càn mắt điếc tai ngơ không nghe:
"Bánh bao lạnh rồi."
"Tối nay ta biến cho ngươi xem." Lâm Hoan Hoan lại nói.
"Tối nay ăn mì." Kiều Càn nói.
Trở nên xinh đẹp rất dễ thấy, ảnh hưởng quá lớn.
Thật vất vả không ai chú ý tới bọn họ, nếu như Lâm Hoan Hoan trở nên xinh đẹp, như vậy nhất định sẽ kinh ngạc rất nhiều người.
Sẽ có nhiều người đến thăm.
Nhưng việc cấp bách trước mắt vẫn phải biết rõ ràng, trong nhà rốt cuộc có thể cùng Tiên Đình hợp tác không.
…
Đại sảnh Kiều gia.
Kiều Vô Tình nhìn hai người trong đại sảnh, nhíu mày:
"Chỉ hỏi mấy câu?"
Đúng vậy, hôm nay người tiên đình tới, nói muốn cùng bọn họ hợp tác.
Hỏi tất cả mọi người Kiều gia mấy câu hỏi.
Nhưng cần phải đi Phù Tu tông môn một chuyến.
Mà chỗ tốt rất nhiều, công pháp thuật pháp, đối phương đều có thể cung cấp.
Có được câu trả lời mà họ muốn, sẽ có rất nhiều tiền.
"Đúng vậy." Lôi Tiên trên trán có lôi ấn ký nhìn Kiều Vô Tình nói:
"Chỉ cần chúng ta có cùng một loại, hoặc là công pháp thuật pháp tương tự, đều có thể cung cấp.
Mặc kệ có trả lời vấn đề hay không, chúng ta cung cấp một viên ỷ linh đan cùng với ỷ thần đan."
Ỷ Linh Đan, thời điểm thăng cấp nhị giai, đan dược tốt nhất.
Dưới tam giai ăn, tu vi có thể tăng lên rất nhiều.
Thối thần đan, dưới tứ giai, đan dược rèn luyện tinh thần ý thức.
Có thể tăng lên không ít tinh thần lực.
Không phải là đan dược hiếm thấy, nhưng có một ít trân quý.
Một viên hai viên đương nhiên không có gì.
Thế nhưng có vài gia tộc tông môn, nhân số cũng đủ nhiều.
Lấy được, tuyệt đối xứng đáng là một khoản tiền lớn.