Chương 540: Nắm Chặt Kiếm Chẳng Khác Nào Cầm Toàn Thế Giới 2
Tiếng nói của Nam Xuyên vừa dứt, Lâu La Cổ Phật liền mở miệng nói:
“Hóa ra là không có kiếm tâm, đánh mất kiếm ý.
Khó trách lại dùng đạo pháp.
Không có kiếm tâm kiếm ý, cho kiếm gì cũng vô dụng.”
Tất cả mọi người trong Kiếm Nhất Phong đều một trận thổn thức, thì ra là như vậy.
Có một vài người rất ngạc nhiên, tò mò không biết vị tiền bối này rốt cuộc đã thấy được người kinh khủng đến mức nào.
Lục Thủy không suy nghĩ nhiều, chỉ bình tĩnh nói:
“Kiếm ý sao?
Thật trùng hợp, chỗ vãn bối nơi này có một đạo kiếm ý, có thể cho tiền bối mượn.”
Nam Xuyên thở dài, hắn biết người này có chút không đơn giản.
Nhưng có kiếm ý gì hữu dụng đối với hắn đâu?
Lâu La Cổ Phật cũng cho là như vậy, hắn thấy, đối với một người đã đi đến cuối Kiếm Đạo, có thể xứng đôi với kiếm của hắn, trên thế gian ít có.
Người toàn thân là lửa này nhìn như không đơn giản, nhưng cuối cùng vẫn là quá yếu.
Nam Xuyên muốn mở miệng nói cho người này biết không cần lãng phí thời gian trên người hắn.
Chỉ là hắn vừa mới há miệng, lông mày lại đột nhiên nhíu lại.
Không biết có chuyện gì xảy ra, hắn cảm giác được một cỗ khí tức khác.
Là kiếm ý.
Lúc kiếm ý này vừa mới xuất hiện, giữa trời đất, gió mây đột nhiên dâng trào.
Người rõ ràng nhất dĩ nhiên chính là toàn bộ Kiếm Nhất Phong, tất cả các thanh kiếm ở đây đều không hiểu sao đột nhiên rung động, dường như có một tồn tại gì đó rất đáng sợ đối với bọn chúng sắp xuất hiện.
Ngay chính Lâu La Cổ Phật vốn khinh thường Lục Thủy lúc này sắc mặt cũng khẽ biến.
Trong lòng hắn cảm thấy từng tia run sợ, giống như khi còn bé gặp phải tồn tại đáng sợ nào đó.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lục Thủy, bọn họ nhìn thấy Lục Thủy kéo từ trên bờ vai ra một đạo kiếm ý.
Kiếm ý này không có nghĩa là công kích, không có nghĩa là cường đại, nhưng nó đại biểu cho Kiếm Đạo vô thượng.
Kiếm đạo vô thượng.
Lục Thủy trực tiếp rút kiếm đạo vô thượng từ trong miệng Đậu Nha ra, kiếm đạo vô thượng vốn đã bị Đậu Nha tiêu hóa, bây giờ bị cưỡng ép ngưng tụ đi ra.
Đậu Nha gập thân xuống tại chỗ, hấp hối.
Nhưng nó vẫn nhìn chằm chằm cổ Lục Thủy như cũ, chảy nước miếng.
Dù cổ hắn lúc này đều là lửa.
Lục Thủy rút toàn bộ kiếm đạo vô thượng ra, sau đó nắm trong tay.
Lúc nhìn thấy kiếm ý này xuất hiện, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
“Kiếm đạo vô thượng? Vậy mà lại là kiếm đạo vô thượng!”
“Ông trời của ta, quả nhiên, kiếm đạo vô thượng đã bị Lưu Hỏa cầm đi!”
“Kiếm đạo vô thượng?” Nam Xuyên cũng cảm thấy khó có thể tin.
Hắn có thể cảm giác được, đó là kiếm đạo vô thượng chân chính, thứ người này muốn cho hắn mượn vậy mà lại là kiếm đạo vô thượng.
Mà Lâu La Cổ Phật ở phía trên lại càng thêm kích động.
“Kiếm Nhất?”
Hắn dù thế nào cũng không nghĩ đến thế mà lại gặp gỡ Kiếm Đạo của Kiếm Nhất ở nơi này.
Đây chính là truyền thừa chân chính của Kiếm Nhất, quyết không thể lưu.
Trong chớp mắt này, Lâu La Cổ Phật trực tiếp từ bỏ Nam Xuyên, hắn muốn đi đánh giết người bất thình lình xuất hiện này.
Nhất định phải khiến truyền thừa của Kiếm Nhất biến mất.
Lâu La Cổ Phật động, nhưng Nam Xuyên vẫn luôn bị đánh cũng động.
Hắn không thể để đối phương đi đánh giết người kia được.
Nam Xuyên gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp vận dụng Pháp Tướng Thiên Địa, giờ phút này, toàn bộ Pháp Tướng Thiên Địa vây lấy Lâu La Cổ Phật, hạn chế hành động của hắn.
“Ngươi ngăn được ta sao?” Lâu La Cổ Phật trực tiếp vận dụng Cổ Phật Pháp Tướng, Đại Thiên Thế Giới.
Cho hắn ba hơi là hắn có thể phá vỡ người kia.
Nhưng Lục Thủy lúc này không chút chần chờ nào, hắn trực tiếp vung kiếm đạo vô thượng trong tay ra ngoài.
“Kiếm đạo vô thượng này, có thể có tư cách được tiền bối mượn không?”
Vèo một tiếng, kiếm đạo vô thượng trực tiếp bay về phía Nam Xuyên.
“Ngươi dám.” Lâu La Cổ Phật gầm thét.
Mặc dù kiếm đạo vô thượng cũng chưa chắc đã hữu dụng với người trước mắt này, nhưng mọi chuyện sẽ dễ trở nên phức tạp.
Ầm!
Lâu La Cổ Phật trực tiếp công kích ngăn cản Pháp Tướng Thiên Địa, chỉ là lúc này kiếm đạo vô thượng đã tiến nhập vào Pháp Tướng Thiên Địa, nằm ngang ngay phía trước Nam Xuyên.
Lâu La Cổ Phật không chút do dự, trực tiếp bắt đầu bắn phá Pháp Tướng Thiên Địa của Nam Xuyên.
Về phần Lục Thủy bên kia, hắn cũng không có ý định buông tha, tên nhân loại này có thể lấy ra kiếm ý của Kiếm Nhất, tuyệt đối không thể lưu.
...
Biến cố bất thình lình này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn, Lưu Hỏa thế mà lại trực tiếp cho mượn kiếm đạo vô thượng.
Nói như vậy thì quả thực có khả năng nghịch chuyển thế cục.
Lịch Thiên Xích cau mày, hắn phát hiện hắn không có cách nào đoán được tên Lưu Hỏa này đang nghĩ cái gì.
Hơn nữa luôn có cảm giác như tất cả đều nằm trong sự khống chế của đối phương.
Thật sự là một kẻ đáng sợ.
Nhất là khi đối đầu trực diện với lửa giận của Cổ Phật thế kia, đối phương thật sự không sợ sao?
Bị nhìn chăm chú như vậy, người bình thường đều khó mà chịu nổi đúng chứ?
Hắn tự nhận mình cảm thấy có chút khó khăn.
Nhưng Lưu Hỏa không có chút dáng vẻ khó chịu nào.
“Lưu Hỏa thật sự cùng tuổi với chúng ta sao?”
Đây là tiếng lòng của phần lớn thế hệ trẻ tuổi.
Kiếm Khởi cũng kinh ngạc, kiếm đạo vô thượng hẳn là không còn nữa mới đúng, nhưng Lưu Hỏa lại có thể ngưng tụ nó ra, điều này đủ để chứng minh sự lý giải về kiếm đạo của Lưu Hỏa đã vượt xa vô số người.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, nếu không thì làm sao đối phương có thể chỉ điểm giúp hắn nắm lấy thanh kiếm vô địch được?
Hắn không biết tương lai mình sẽ gặp được ai, cũng không biết có thể sẽ giống như lão tổ hay không, nhưng kiếm đang ở trong tay hắn, hắn muốn đi khiêu chiến tồn tại ở cuối cùng kia.
Chân Linh cảm thấy có chút khẩn trương, không biết Thiếu gia có thể bị cuốn vào trong đó hay không.
Nàng cần chú ý kỹ.
Đương nhiên, an nguy của Trà Trà Tiểu thư nàng cũng sẽ không buông lỏng.
Cũng may Hương Dụ cũng cực kỳ cảnh giác.
“Hương Dụ, Chân Linh, các ngươi nhìn phật quang kia đi, hình như xuất hiện dị động.” Đông Phương Trà Trà nhỏ giọng nói.
Quan sát được cái gì vẫn phải nói, không chừng có thể giúp ích cho Chân Linh và Hương Dụ.
Tiếng nói khá nhỏ, đương nhiên là vì sợ sẽ gây thêm phiền phức.
Chân Linh và Hương Dụ lập tức nhìn lên.
Quả nhiên, khi các nàng nhìn lên phật quang thì trong đó đang ngưng tụ một bóng người, bóng người này vừa mới xuất hiện liền lao thẳng về phía Lục Thủy bên kia.
“Nguy rồi.” Chân Linh có chút lo lắng.
Phật ảnh kia hẳn là hướng về phía Thiếu gia bọn họ đi.
Nếu như Thiếu gia không ngăn cản được, vậy có thể sẽ rất nguy hiểm.
Thế nhưng, bọn họ không biết Thiếu gia có nắm chắc hay không.
Lúc này, những người khác của Kiếm Nhất Phong đương nhiên cũng nhìn thấy.
Tất cả mọi người đều biết đó hẳn là hướng về phía Lưu Hỏa.
-----
Dịch: MB