Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 873: Mộ Tuyết ra trận 3

Chương 873: Mộ Tuyết ra trận 3


Mộ Tuyết ra trận 3
Lúc này Độc Nhất Chân Thần dùng trán đụng vào trán nữ tử, nói:
"Ta lưu lại trên thân thể ngươi chúc phúc thuộc về độc nhất Chân Thần.
Chúc phúc các ngươi bên trong tuế nguyệt lâu dài, có thể tìm được bản thân.
Ta sẽ lưu lại thủ đoạn đầy đủ vì các ngươi.
Cuối cùng cũng có một ngày, các ngươi sẽ gặp nhau."
Giờ khắc này có một chút tin tức dung nhập vào trong đầu Mộ Tuyết.
Là tin tức liên quan tới kết nối vào hạ tầng, và ban thưởng có thể đặt câu hỏi.
Bất quá Mộ Tuyết không thèm để ý.
Như vậy chỗ này giao cho nàng đi.
Nếu như những người khác không thể đạt tới yêu cầu, nàng sẽ xuất thủ.
"Vậy, hai nhân loại trong thông đạo." Lúc này duy nhất Chân Thần đi đến bên cạnh Mộ Tuyết hỏi.
Kỳ thật nàng rất lo lắng hai người kia.
Cũng rất tức giận với bọn họ.
Thế nhưng nàng không có thực lực xử phạt hai nhân loại kia.
Mộ Tuyết mỉm cười nói:
"Sẽ có những người khác dạy bọn họ làm người, không cần để ý."
Nàng tin tưởng Lục Thủy.
Mặc dù thực lực của Lục Thủy khả năng không đủ, nhưng đây chính là một đại trận, là sân nhà của Lục Thủy.
————
Lục Thủy bọn họ đi trên đường phố.
Mà vừa lúc này, đột nhiên có một vệt ánh sáng phóng lên tận trời.
Oanh!
Quang mang chiếu rọi chân trời.
Giờ khắc này, tất cả mọi người nhìn thấy ánh sáng, trong lòng đều hiểu ra.
Lúc ba mươi sáu vệt ánh sáng phóng lên chân trời, chính là lúc hạ tầng kết nối vào thượng tầng.
Lúc ba mươi sáu vệt ánh sáng từ chân trời phóng tới đại địa, chính là lúc thượng tầng kết nối vào hạ tầng.
Tham dự kết nối vào hạ tầng, có thể hỏi một vấn đề, một vấn đề liên quan tới tất cả.
Hơn nữa có thể chia cắt căn nguyên lực lượng.
Căn nguyên lực lượng, mở đại đạo, thông vạn vật, phá bình cảnh.
"Thì ra chỉ cần có người kích hoạt một nơi, sẽ xuất hiện nhiều tin tức như vậy." Lục Thủy nhìn tia sáng kia, im lặng tự nói.
Cũng là nói, những người khác căn bản không cần đi đến giáo đường đó, là có thể biết được chuyện này.
Đi giáo đường chẳng khác nào có thể hỏi nhiều vấn đề.
Biết được kỹ lưỡng hơn mà thôi.
Hoặc là nói sau khi biết những này, lại đi giáo đường, như vậy có thể trực tiếp biết được, làm sao tìm ra địa phương, làm sao kích hoạt địa phương.
Có lẽ trình tự của hắn sai, lúc này đến hỏi, mới là chính xác.
Chỉ là…
Ai nhanh như vậy đã kích hoạt được một nơi?
Hẳn không có người nhanh hơn so với nhóm bọn hắn chứ?
Phải biết kích hoạt cần lực lượng khổng lồ, Lục Thủy không tự mình ra tay, phải dùng lực lượng trong hột của chuột đồng.
"Cận vệ sao?"
Lục Thủy cảm thấy nếu như là cận vệ, như vậy rất có khả năng.
Cận vệ xác suất lớn đều ở ngũ giai đỉnh phong.
Trên trận pháp giới hạn là bốn người, bốn ngũ giai đỉnh phong, có khả năng nhất định có thể kích hoạt trận pháp.
Nếu như cận vệ tiến đến năm người, như vậy càng có khả năng.
Dù sao bốn người không đủ, đổi một người là đủ.
"Nhìn bộ dáng, cạnh tranh sau này hẳn tương đối kịch liệt." Sơ Vũ mở miệng nói.
Những người khác cũng hiểu như vậy.
Ai cũng sẽ vì một chỗ mà không ngừng tranh đoạt.
Lục Thủy không để ý, hắn muốn chiếm một vị trí, hắn có vấn đề muốn hỏi độc nhất Chân Thần.
Căn nguyên lực lượng, hắn không cần.
"Đến rồi." Lúc này, Sơ Vũ mở miệng nói.
Hắn đứng ở một đường đi trống trải, chỉ vào vùng đất trống không có một ai.
Lục Thủy nhìn vị trí này, không cảm nhận được bất kỳ khí tức gì.
Bất quá hắn vận dụng Thiên Địa Trận Văn, thử tìm ra đồ vật tương tự.
Thiên Địa Trận Văn dưới chân hắn như sóng nước khuếch tán.
Lúc này Chân Võ Chân Linh, Sơ Vũ Kiếm Lạc, cũng cảm giác sinh mệnh của mình dường như bị khống chế.
Dường như sinh tử khó mà thuộc về chính mình.
Khỉ nhỏ và chuột đồng trong lúc nhất thời ngơ ngác đứng tại chỗ.
Dường như nhận ra kinh hãi không nhỏ.
Chuột đồng không dám giãy giụa.
Quá khủng bố.
Nhân loại bày quá khủng bố.
Kiếm Lạc và Sơ Vũ đương nhiên rõ ràng hết thảy khẳng định là do Lục Thủy mang đến.
Đây chính là thực lực của bắp đùi.
Quả thực sâu không lường được.
Chân Võ Chân Linh cũng kinh hãi, cảm giác này làm bọn hắn nghĩ đến lúc Nghịch Tinh đản sinh.
Dáng người của thiếu gia, dường như vượt qua thiên địa.
Sau một lát, Lục Thủy thu hồi Thiên Địa Trận Văn.
Hắn có một vài phát hiện.
Bất quá Kiếm Khởi bên kia cũng phát tới tin tức, hình như như Sơ Vũ đã có phát hiện.
"Kiếm Khởi bọn họ cũng có phát hiện, trước hết đi qua nhìn một chút." Lục Thủy mở miệng nhắc nhở người phía sau.
Sau đó một bước phóng ra biến mất tại chỗ, tiếp theo xuất hiện ở nơi xa.
Chân Võ Chân Linh: "..."
Lại tới.
Sơ Vũ và Kiếm Lạc nhìn xuống, ngu người.
Đại lão, chậm một chút đi
Sau đó hai người điên cuồng đi về hướng Lục Thủy.
Bởi vì chênh lệch thực tế quá lớn.
Bọn họ không ngừng ép khô tu vi của mình theo sau.
Tốc độ bạo một lần lại một lần.
Gần như sắp ép khô tất cả lực lượng trong thân thể.
So với đào vong còn mệt mỏi hơn.
Hồi lâu sau.
Bọn họ rốt cục nhìn thấy ánh rạng đông.
Đại lão dừng lại.
Ầm!
Sơ Vũ trực tiếp ngã trên mặt đất.
Mệt chết người.
Kiếm Lạc đứng tại chỗ, sau đó chậm rãi ngồi xuống dưới đất.
Khóe miệng nàng chảy một vết máu.
Đây là đang liều mạng.
Chân Võ Chân Linh nhìn Sơ Vũ cùng Kiếm Lạc, cảm giác hai người kia còn vất vả bọn hắn.
Đuổi theo tốc độ của thiếu gia, một cũng không dễ dàng.
Lần này thiếu gia còn cố ý chậm một chút, bằng không thì Sơ Vũ và Kiếm Lạc nôn ba cân huyết cũng theo không kịp.
Lục Thủy fừng lại.
Hiện tại vị trí của hắn là trước rừng cây.
Kiếm Khởi và Kiều Dã đang ở trước rừng cây.
Nhìn thấy Lục Thủy tới, Kiếm Khởi bọn họ lập tức đi tới.
Đến nỗi những người khác của Kiều gia, lúc sau khi Kiếm Khởi bọn hắn tìm tới nơi này, liền để bọn họ rời đi.
Những người kia cũng cần tìm một chỗ tu dưỡng.
Bất quá trước khi bọn họ đi, Kiếm Khởi đưa đồ vật cho bọn họ.
"Đông Phương đạo hữu." Kiếm Khởi nhìn phía sau Sơ Vũ bọn họ.
Cũng không hề để ý.
Có Sơ Vũ, thương thế bình thường căn bản không phải là vấn đề.
"Rừng cây có cái gì?" Lục Thủy nhìn rừng cây, phát hiện bên trong có rất nhiều sinh vật.
Không tính mạnh, nhưng lượng lớn đến khủng khiếp.
"Đúng vậy, chúng ta bị chỉ dẫn đênz tới đây, thử đi vào qua, cảm giác đồ vật bên trong rất quan trọng." Kiếm Khởi mở miệng nói.
"Chi chi." Lúc này khỉ nhỏ khoan thai tới chậm.
Chuột đồng ở một bên e ngại.
Lục Thủy rõ ràng, bên trong xác suất lớn là có đại lượng chuột đồng.
Nói cách khác, kích hoạt 36 điểm lực lượng, cần rút ra từ nơi này.
"Biết kết nối vào hạ tầng, cần kích hoạt 36 địa phương rồi?" Lục Thủy hỏi Kiếm Khởi bọn họ.
Kiếm Khởi gật đầu:
"Lúc bhìn thấy ánh sáng đã biết."
"Địa điểm có, lực lượng không quá kích sống, phải trông cậy vào đồ vật bên trong.
Trên người chuột đồng có." Lục Thủy bình tĩnh mở miệng.
"Nói như vậy, chúng ta phải đánh nơi này?" Sơ Vũ lúc này cũng tới.
Những người khác không nói gì thêm, lại đến làm tay chân à?
Lục Thủy gật đầu.
Hắn cảm giác, xác thực không tính rất mạnh.
Cho bọn họ đánh, hẳn dùng không mất bao nhiêu thời gian.
"Động thủ đi." Lục Thủy nói thẳng.
Kiếm Lạc lúc này cũng tới.
Vừa nghe đến muốn động thủ đánh nhau, nàng liền hào hứng.
Nàng muốn tôi luyện đao trong tay.
Mà khẳng định có thể đạt được chỉ điểm.
Lại là động thủ, Kiều Càn xe nhẹ đường quen.
Lần này còn có Sơ Vũ ở đây, càng không cần để ý.
Sau đó bốn người bọn họ đi vào trong rừng cây.
"Các ngươi lưu lại nơi này." Sau khi Kiếm Khởi bọn họ đi vào, Lục Thủy nói với Chân Võ Chân Linh.
Sau đó chính mình biến mất tại chỗ.
Hắn muốn đi tìm kiếm đáp án.
Tìm ra người kia, có lẽ có thể biết tại sao Cửu phải tốn công tốn sức kết nối vào hạ tầng như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất