Đạo Quỷ Dị Tiên (Dịch)

Chương 21: Nụ Cười

Chương 21: Nụ Cười

Đồng tử Của Lý Hỏa Vượng trong nháy mắt co lại cực nhỏ, đã có nhiều chuyện xảy ra như vậy, nhưng chuyện này vẫn chưa được kết thúc sao?

Nếu như trước ngày mai mà hắn vẫn chưa nghĩ ra cách, thì cô gái bị bệnh bạch tạng kia nhất định cũng sẽ giống như những dược dẫn trước đó, bị giã thành thịt nát!

Lý Hỏa Vượng không biết mình đang trở về chỗ của mình thế nào, hắn nằm trên giường đá, cái vòng chân vàng quấn dây đỏ được đặt trong ngực kia giống như biến thành một khối sắt đỏ rực, thúc giục hắn mau mau nghĩ ra cách.

Thế nhưng hiện tại, không nói tới việc chênh lệch thực lực của Đan Dương Tử và Lý Hỏa Vượng, thì toàn bộ những người trong đạo quan đều là người của hắn.

Vết xe đổ của những sư huynh đã chết lúc trước đã nói rõ, chạy trốn một cách mù quáng là vô dụng.

Trong lúc Lý Hỏa Vượng trằn trọc không yên thì một đêm đã trôi qua.

Trước khi lớp học sáng bắt đầu, Lý Hỏa Vượng mặc quần áo và đi ra ngoài hang động.

Hắn muốn tới phòng luyện đan nhìn xem, coi có thể tìm được biện pháp gì ở bên đó không.

Vừa cầm đèn dầu bước ra, một gương mặt mỏ nhọn tai khỉ lập tức xông ra, khiến cho Lý Hỏa Vượng giật nảy mình, thì ra là mặt của Cẩu Oa.

"Hắc hắc hắc, Lý sư huynh không sao chứ? Hôm qua ta không thấy ngươi tới phòng vật liệu, thật sự có chút lo lắng, cho nên tới thăm ngươi một chút."

"Bạch sư muội không sao chứ?"

Lý Hỏa Vượng lui về phía sau hỏi.

"Không có việc gì không có việc gì, ngài đã tự mình mở miệng nói để Bạch sư muội quản lý phòng vật liệu, ai dám không nghe lời chứ. Hắc, Lý sư huynh thật sự lợi hại, ngươi xem, từ sau khi ngươi chưởng quản kho nguyên liệu, chưa có người nào được đưa đi hết."

Nghe Cẩu Oa nói lời này, trong lòng Lý Hỏa Vượng cảm thấy vô cùng phiền não, hắn dùng đèn dầu đẩy tên này ra, sau đó sải bước đi ra ngoài.

Khi Lý Hỏa Vượng đi tới phòng luyện đan thì phát hiện có một ít đồng tử dậy sớm đã bắt đầu cầm vải lanh lau sạch lò luyện đan và sàn nhà.

Thậm chí có một đồng tử đang đứng xong cối đá, cầm bàn chải lông heo dùng sức cọ đống thịt nát còn sót lại.

Thân là đệ tử của Đan Dương Tử, việc Lý Hỏa Vượng vào phòng luyện đan đương nhiên là không có ai dám nói.

Lý Hỏa Vượng làm bộ như tùy ý đi lại, tầm mắt thì bắt đầu cẩn thận quan sát bốn phía.

Phòng luyện đan được bố trí rất đơn giản, ngoại trừ lò luyện đan màu đen chiếm một phần ba không gian ra thì chỉ còn lại cối đá và chày đá được Đan Dương Tử dùng để đập người.

Đừng nói là sách luyện đan, ngay cả tranh chữ treo tường cũng không có một tấm, hơn nữa toàn bộ gian phòng vô cùng trống trải, không có bất kỳ vật dụng có thể che chắn nào.

"Ngươi đang nhìn gì đó?"

Đừng nói sách luyện đan, ngay cả tranh chữ trên tường cũng không có một tấm, hơn nữa toàn bộ gian phòng phi thường trống trải, không có bất kỳ dụng cụ nào có thể che chắn.

"Ngươi đang nhìn gì đó?"

Một giọng nói quen thuộc nhưng lại khiến Lý Hỏa Vượng sởn gai ốc đột nhiên vang lên từ phía sau.

Lý Hỏa Vượng quay đầu lại nhìn người, vội vàng chắp tay hành lễ.

"Sư phụ."

"Ta hỏi ngươi đang nhìn cái gì?"

Lý Hỏa Vượng ở trong lòng nhanh chóng suy tư một giây, lập tức nghĩ đến một lý do.

"Đệ tử nhìn tài nghệ luyện đan của sư phụ lợi hại như thế, trong lòng sinh lòng ngưỡng mộ, liền suy nghĩ không biết khi nào đệ tử mới đạt được như vậy."

Đan Dương Tử rất hài lòng với thái độ thay đổi của Lý Hỏa Vượng, xem ra tiểu gia hỏa này đã hoàn toàn nghĩ thông suốt.

Hắn chắp hai tay ra sau, đi vòng vòng quanh cái lò luyện đan.

"Có lòng cầu tiến là chuyện tốt, nhưng không phải đạo gia không dạy ngươi, mà là việc luyện ngoại đan cũng không đơn giản như vậy."

"Đan dược tầm thường còn dễ nói, nhưng nếu ngươi muốn dùng đan đạo để thành tiên thì phải tu luyện nội đan và ngoại đan cùng một lúc. Bản đạo gia luyện đến giờ đã gần Đại Thừa, cũng phải tốn một phen công sức."

Trên mặt Đan Dương Tử lộ ra một tia đắc ý cùng hưng phấn, phảng phất như đan tưởng tượng tới cuộc sống sau khi mình thành tiên.

"Sư phụ...Ngươi sắp thành tiên sao? ”

Lý Hỏa Vượng vừa nói ra lời này, biểu tình trên mặt Đan Dương Tử lập tức thu lại.

"Chuyện thành tiên không đơn giản như vậy, đường xá dài đằng đẵng, nhưng bản đạo gia khẳng định có thể thành tiên, ngươi có biết vì sao không? ”

"Không biết."

Vẻ mặt Đan Dương Tử trở nên có chút kích động.

"Vì biện pháp thành tiên chính là thiên thư là lão Quân gia viết, hơn nữa còn do hắn tự minh đưa tới tay ta. Thử hỏi thiên hạ này còn có ai có thể thành tiên? Hắn nói ta có thể thành tiên. Hừ, ta nhất định sẽ có thể thành tiên!"

"Lão Quân gia? Người này là ai? Là người trong ba bức tượng sao?"

Lý Hỏa Vượng có chút nghe không hiểu miêu tả giống như thần thoại này.

Tuy rằng không nghe hiểu chút gì, nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn nịnh hót nói:

"Sư phụ nói rất đúng, ngài nhất định có thể thành tiên, cùng thiên địa đồng thọ! ”

Đan Dương Tử rõ ràng rất thích nghe lời này, trên gương mặt xấu xí cũng hiện lên nụ cười.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất