Chương 124: Nguyệt Phá Cửu Thiên !
Trong chớp mắt, hai vị cường giả đã nhanh chóng ra vài chiêu, mọi thứ xung quanh đều bị công kích của bọn họ đánh nát, vô cùng thê thảm .
Tiếp một chiêu này của lão phu!
Ám Lưu Vân gào thét , hắn giống như đã biến thành một con Gấu khổng lồ , đôi tay vung liên tiếp đập xuống, móng vuốt to lớn phải đến mấy mét đập mạnh , tựa như một ngọn núi lớn ép về phía Nguyệt Bàn, khí thế bén nhọn tỏa ra áp lực vô cùng giữa hai bọn họ.
Nguyệt!
Trong mắt Nguyệt Bàn thoáng hiện ánh sáng trắng, Tam Xoa Kích trong tay hắn vung lên mạnh mẽ, một tia sáng hình bán nguyệt xuất hiện đón đầu, dễ dàng đem móng vuốt khổng lồ kia cắt nát , sau khi đỡ được công kích của Ám Lưu Vân, tia sáng vẫn không dừng lại mà bay về phía Ám Lưu Vân.
Ám Lưu Vân nhanh chóng tránh sang bên cạnh, tia sáng hình bán nguyệt sau khi đánh vào Thiên Không một vết cắt thật sâu, mới biến mất không thấy gì nữa . Lúc này, trên trán Ám Lưu Vân đã tràn đầy mồ hôi lạnh , Lực lượng của Nguyệt Bàn càng ngày càng mạnh , nếu tiếp tục như vậy , sợ là đến hắn cũng khó mà ngăn cản !
Tuy nói Nguyệt Bàn đang không ngừng tăng lên năng lượng, nhưng vẫn có điểm cuối, cũng có hạn chế về thời gian nhất định , trong đoạn thời gian này , nếu không nhanh chóng giải quyết , đợi Nguyệt Bàn hoàn toàn vận dụng hết sức mạnh ra, cho dù chống được , cũng phải trọng thương .
“Hùng kích phá”
Ám Lưu Vân lần nữa ra sức chém ra một kích, công kích mạnh mẽ vung ra, so với công kích lúc trước còn mạnh hơn không ít , hoàn toàn phát huy được tu vi của bản thân hắn .
“PHÁ...”
Nguyệt Bàn lại một lần nữa chém ra Tam Xoa Kích , thêm một tia sáng hình bán nguyệt mạnh mẽ bay ra , dễ dàng chặn được công kích của Ám Lưu Vân!
Thời gian dần trôi qua , cánh chim sau lưng của Nguyệt Bàn hiện ra ánh sáng ngày càng chói mắt, dưới bầu trời hoàng hôn, đôi cánh cũng càng thêm xinh đẹp . Khí thế lại tăng lên lần nữa , phảng phất như không có điểm dừng , dần vượt qua khí thế của Ám Lưu Vân !
Nói cách khác , hiện tại tu vi của Nguyệt Bàn đã tiến đến tiêu chuẩn Hư Linh Kỳ đỉnh phong, vượt qua nửa bước Linh Vương kỳ ! Nguyệt Bàn giống như đã trở thành Chiến Thần , sức mạnh của hắn đã áp đảo Ám Lưu Vân !
Võ kỹ tâm đắc của bản thân cũng không thể đối phó được với Nguyệt Bàn, làm cho Ám Lưu Vân không khỏi mồ hôi lạnh đầm đìa , thân là một cường giả , hắn làm sao có thể chịu thua?
Xem ra lão phu cũng không còn cách nào khác rồi. Hư Diệt!
Ám Lưu Vân đã cảm thấy được nguy cơ , trong mắt lòe ra một tia sáng tối tăm , hình ảnh con gấu khổng lồ sau lưng của hắn cũng giống với Tam Xoa Kích của Nguyệt Bàn lúc trước , dần dần trở nên mơ hồ , sau đó hóa thành một đám sương mù sáp nhập vào trong cơ thể của hắn .
Sau khi dung nhập đám sương mù , lực lượng của Ám Lưu Vân tăng lên gấp đôi ! Kinh người hơn chính là , cơ thể của hắn mọc lên từng đám lông dài , dần dần bao phủ lên da của hắn , nhìn qua giống như hắn đã hóa thành một con khỉ vậy , nhưng khi nhìn kĩ lại lại có vài điểm giống con gấu!
Ngay sau đó , cơ thể già nua của hắn phình to lên , cơ thể trở nên vô cùng đô con , căn bản không giống cơ thể của một ông lão. Khuôn mặt của Ám Lưu Vân lộ ra vẻ khổ sở, dường như năng lực này cũng không phải dễ sử dụng như vậy .
Dù cho hắn biến thành thứ gì , thì lực lượng của hắn giờ đây đang tăng lên điên cuồng, khí thế kinh khủng tỏa ra bốn phía. Trong chốc lát , khí thế của hắn dường như đã vượt qua Nguyệt Bàn.
Sau khi biến thân xong , đôi cánh sau lưng Ám Lưu Vân cũng không hề xinh đẹp chói mắt như của Nguyệt Bàn, nó đen kịt đến mức đáng sợ , từng sợi khí đen từ đôi cánh tỏa ra .
Vù một tiếng , Ám Lưu Vân lay động cánh bay vọt tới , vung tay đánh ra một chưởng, cận chiến mới là sở trường của hắn !
“Cửu!”
Trong mắt Nguyệt Bàn không hề sợ hãi, vung cây thương hướng về phía Ám Lưu Vân mà đâm, dưới sự điều khiển của hắn, Tam Xoa Kích không biết đâm ra bao nhiêu mũi thương, trong mơ hồ chỉ có thể nhìn thấy từng tia sáng nhỏ thoáng hiện .
Ám Lưu Vân nổi giận gầm lên một tiếng , vung chưởng đập tới , ầm ầm một tiếng , hai luồng năng lượng mạnh mẽ đụng vào nhau , tạo ra một tiếng nổ lớn .
Thời gian dường như ngừng lại, Tam Xoa Kích trong tay Nguyệt Bàn bị Ám Lưu Vân túm chặt, không thể nào động đậy!
Nguyệt Bàn buông tay ra , sau khi hắn bay lên trên cao một đoạn , cùng lúc đó, Tam Xoa Kích đang bị Ám Lưu Vân cầm chặt biến mất , lại một lần nữa xuất hiện trong tay Nguyệt Bàn.
Lấy lại được Tam Xoa Kích , Nguyệt Bàn chém một nhát về phía Ám Lưu Vân, hắn giận dữ hét lên :
Thiên!
Một tia sáng bén nhọn còn hung hiểm hơn trước , rộng chừng mấy chục mét , bay thẳng tắp về phía Ám Lưu Vân . Sau khi chém ra một chiêu này, đôi cánh chim trắng noãn của Nguyệt Bàn vỡ thành từng tia sáng nhỏ , bay khắp nơi trên không trung .
Chẳng lẽ Nguyệt Bàn đã thất bại? Hắn đã không thể chịu nổi?
Sau một khắc , những tia sáng tan vỡ từ đôi cánh chim hội tụ lại , tràn vào trong cơ thể Nguyệt Bàn! Toàn thân Nguyệt Bàn rải đầy những tia sáng chói mắt , thân thể của hắn cứng đờ , cánh tay cầm chặt Tam Xoa Kích đã ứa máu ,dường như lực lượng trong cơ thể hắn quá mức cường đại , khiến cho kinh mạch cũng bắt đầu nứt vỡ.
Cuối cùng Nguyệt Bàn cũng tụ lực xong , chuẩn bị cho võ kỹ cực kì mạnh mẽ này, sau khi các tia sáng trắng chói mắt trải rộng toàn thân, một vòng lại một vòng ánh sáng trắng từ cơ thể của hắn hướng về bốn phía mà tỏa ra , giống như hắn là mặt trăng vậy , một vầng trăng sáng bừng màu trắng !
Hắn nhìn về phía Ám Lưu Vân , giọng nói khàn khàn từ cổ họng hắn nói:
Tôn nghiêm của Nguyệt Linh Tộc, Nguyệt Phá Cửu Thiên !
Đùng!
Nguyệt Bàn cầm Tam Xoa Kích , cơ thể hắn hóa thành một tia sáng màu trắng , giống như một ngôi sao băng xông về phía Ám Lưu Vân , bởi vì tốc độ quá nhanh , trên không trung kéo ra một dải sáng trắng thật dài , mặt đất bởi vì chiêu này của Nguyệt Bàn mà run rẩy.
Khí thế vô cùng mạnh mẽ , làm cho ánh mắt của Ám Lưu Vân lộ ra vẻ hoảng sợ , hắn nắm chặt hai đấm , không chịu yếu thế nghênh đón tia sáng , giận dữ hét:
Phệ Hồn !
Cơ thể của Ám Lưu Vân tràn đầy ánh sáng màu đen , vẽ ra trên không trung một mảng tối tăm , cực kì quỷ dị.
Rầm rầm rầm !
Sau khi cả hai va chạm, năng lượng kinh khủng nổ ra , tia sáng một đen một trắng bùng nổ trong trời đất, làm cho tất cả mọi thứ xung quanh đều bị cuốn vào.
Trong buổi chiều hoàng hôn, một vụ nổ lớn mang theo hai màu đen trắng xuất hiện , vô cùng rõ ràng . Thoạt nhìn giống như một mặt trăng bị ăn mòn vậy , nhưng tia sáng của nó vẫn khiến ngưởi ta chói mắt đến thế !
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn trận chiến đấu này , có lẽ đây là trận chiến kinh khủng nhất mà bọn họ từng gặp được .
Vụ nổ qua đi , trong khu vực chiến đấu, xuất hiện một cái hố sâu đ, rộng mấy chục mét , độ sâu phải đạt vài mét ! Đây chính là trận chiến của các cường giả sao !
Trên không trung , Tam Xoa Kích trong tay Nguyệt Bàn, vẫn bị Ám Lưu Vân cầm thật chặt , tuy không thể tổn thương được cơ thể của đối thủ , nhưng cũng khiến cái tay cầm chặt Tam Xoa Kích của hắn xuất hiện từng mảng máu.
Nguyệt Bàn không dám tin nhìn Ám Lưu Vân , không nghĩ tới một kích này thế mà không có có hiệu quả !
Thần kỹ của Nguyệt Linh Tộc, cũng chỉ đến thế mà thôi !
Ám Lưu Vân vung quyền đánh tới , Nguyệt Bàn bị một quyền này đánh trúng , từ trên cao rơi xuống mặt đất . Hắn đã không còn sót lại chút sức lực nào , Nguyệt Bàn sau khi bị đánh trúng cứ nằm ở nơi đó , không hề nhúc nhích .
Khụ khụ ...
Ám Lưu Vân ho ra miệng máu, ngay cả khi đã ngăn được một chiêu kinh khủng này, nhưng cơ thể hắn cũng chịu không ít tổn thương . Hắn cố sức run run cánh , trong mắt lộ ra vẻ độc ác , từ không trung bay xuống, tốc độ của hắn đã không nhanh bằng trước kia .
Hắn vừa mới đặt chân xuống đất , một thân ảnh màu đỏ đột nhiên lao đến , Ám Lưu Vân đã phát hiện ra có người đánh lén, muốn nhanh chóng xoay người sang chỗ khác ngăn cản , nhưng tiêu hao từ trận chiến ban nãy thật sự quá lớn , khiến hắn không kịp ngăn cản công kích này.
Bành !
Một quyền mạnh mẽ đánh vào ngực Ám Lưu Vân, con mắt của Ám Lưu Vân trợn lên, kẻ đánh lén cũng không phải là người của Nguyệt Linh Tộc, mà là Ngô Hiên!