Chương 137: Quyết định
Tranh chấp giữa các chủng tộc rốt cục cũng đi đến đoạn kết. Tuy nhiên, Nguyệt Linh tộc vẫn đang phải đối mặt với không ít phiền toái. Thực tế hay là muốn chỉnh đốn Nguyệt Linh mật cảnh cần chữa trị quá nhiều thứ.
Bên cạnh cấm chế của Nguyệt linh mật cảnh còn có tu sửa các loại phòng ốc đều tốn kém một lượng lớn tinh lực. Ngoài ra, có thêm không ít người Nguyệt Linh Tộc bị trọng thương cần chữa trị đấy.
Tóm lại, bọn họ sẽ phải tốn một khoảng thời gian rất dài. Nguyệt Linh tộc vốn dĩ cũng không phải rất huy hoàng, bây giờ lại càng xuống dốc. Không mất khoảng mười năm, thậm chí trên trăm năm là khó có thể trở như cũ được. Tốc độ này vẫn là tính toán dựa trên Ám Linh Tộc cung cấp các loại tài nguyên mới có thể nhanh chóng khôi phục lại như vậy được.
Trải qua chuyện lần này, bọn hắn sẽ càng thêm cẩn thận. Đoán chừng cũng sẽ biết như Ám Linh Tộc đồng dạng, vẫn đối với bên ngoài phong bế, không bao giờ nữa ly khai Nguyệt Linh tộc rồi. Một mực cứ như vậy tu sinh dưỡng tức, từng bước khôi phục lại.
Bọn hắn cũng đã đưa Nguyệt Bàn Tộc Trưởng cùng các trưởng lão ở bên ngoài trở về. Chắn chắn lúc giành lại được Nguyệt Linh tộc, tất cả đều hết sức cao hứng. Đồng thời, ba vị Thái Thượng trưởng lão đều tổ chức hội nghị, thương lượng chuyện lần này.
Tất cả mọi người cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, thi nhau trở về nghỉ ngơi thật tốt một thời gian ngắn. Ngô Hiên cũng cần nghỉ ngơi dưỡng sức, điều trị qua thân thể của mình. Trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng biến hóa như vậy, tu vi của hắn tăng lên vô cùng nhanh, đến nay đã đột phá đến Uẩn Đan kỳ tầng hai, lần nữa tăng lên một cấp độ!
Đó cũng không phải chuyện gì đáng khoe khoang kiêu ngạo. Dù sao một người trải qua nhiều trận chiến như vậy, còn thường xuyên rơi vào thời khắc sinh tử, có thể đột phá là chuyện đương nhiên. Chỉ có trải qua sinh tử mới càng dễ đột phá cực hạn! Cường giả chân chính không phải đơn thuần được xây dựng từ tu luyện, mà là không ngừng ma luyện chính mình, ở trong thời khắc sinh tử không ngừng vượt qua mới có thể gặt hái được thành tựu.
Từ lúc hắn rời khỏi Huyền Long thành đến hiện tại cũng không phải quá lâu, tính ra mới chỉ hơn một tháng. Chỉ là lúc này hắn cần ở lại Nguyệt Linh tộc nghỉ ngơi mấy tuần.
Hắn cũng không quên lời Triệu Thiên Long hội trường dặn dò, chính là trong vòng nửa năm phải trở về Huyền Long thành. Tính đến hôm nay mới qua một tháng, vẫn là dư sức có thừa.
Trong khoảng thời gian ở lại ở Nguyệt Linh tộc này, hắn cũng hiểu được không ít chuyện của Nguyệt Linh tộc. Bản thân hắn chính là người của Viễn Cổ tộc, đương nhiên phải hiểu tình huống của Viễn Cổ tộc rồi. Nguyệt Linh tộc cũng cực kỳ hoan nghênh Ngô Hiên. Dù sao hắn là đại ân nhân của Nguyệt Linh tộc, chiêu đãi hắn thập phần nhiệt tình.
Trong đoạn thời gian này, Nguyệt Linh tộc vẫn qua lại cùng Ám Linh Tộc. Ám Không cũng thực hiện lời hứa của hắn, đem đại bộ phận tài nguyên đều giao cho Nguyệt Linh tộc với tư cách đền bù tổn thất. Tuy nhiên, tất cả mọi người của Nguyệt Linh tộc đều không muốn phần đền bù tổn thất này, họ tình nguyện bỏ qua tất cả, chỉ cầu tộc nhân của mình đều còn sống.
Hôm nay, Ngô Hiên vẫn trước sau như một tu luyện ở trong phòng. Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, Ngô Hiên đứng dậy đi mở cửa, đập vào mắt chính là thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Nguyệt Hinh Nhi.
Ngô Hiên thấy vậy cũng không hề bất ngờ. Mỗi ngày Nguyệt Hinh Nhi đều đến tìm mình, lúc này cười nói:
Hôm nay lại có lời gì đến nói với ta sao?
Nguyệt Hinh Nhi ôn nhu cười cười, nói với hắn:
Hôm nay ta không nói chuyện phiếm cùng Hiên ca ca rồi. Là các trưởng lão mời Hiên ca ca đi nói chuyện a.
Ah, trưởng lão mời ta?
Các trưởng lão tìm hắn đi nói chuyện đều nằm trong dự liệu của hắn. Nhưng mà bọn hắn muốn nói chuyện gì, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Ngô Hiên theo sau Nguyệt Hinh Nhi đi tới Trưởng lão điện của Nguyệt Linh tộc. Bên trong đã ngồi đầy trưởng lão, Nguyệt Bàn cũng ngồi ở bên trong, vẫn là ngồi ở vị trí Tộc Trưởng. Tuy nói thực lực của Nguyệt Bàn đã không thể bằng trước kia, nhưng thái độ dốc sức liều mạng vì gia tộc lúc trước đã dành được sự tán thành của toàn bộ thành viên trong gia tộc!
Mọi người nhìn thấy Nguyệt Hinh Nhi dẫn theo Ngô Hiên tiến vào, trên mặt mới khó được lộ ra một nụ cười hài lòng, hào khí dường như cũng mở rộng hơn rất nhiều.
Ngồi đi. - Nguyệt Bàn cười nói.
Những chuyện đã xảy ra với Nguyệt Linh tộc thật là bi thương, nhưng con người cần không ngừng tiến về phía trước, tâm tính rất trọng yếu. Thời gian một tháng cũng dần dần trôi qua. Ngô Hiên nhìn thấy Nguyệt Linh mật cảnh đang được sửa chữa, khôi phục từng ngày, tâm tình cũng tốt hơn nhiều.
Sau khi Nguyệt Hinh Nhi cùng Ngô Hiên ngồi vào chỗ của mình, Nguyệt Bàn mới lên tiếng:
Lần này tổ chức Hội nghị Trưởng Lão, chúng ta muốn tuyên bố một việc. - Hắn nhìn về phía Nguyệt Hinh Nhi cười nói:
Trải qua một tháng chỉnh đốn, Nguyệt Linh tộc dần dần đã có điểm khởi sắc, đây là điều làm cho mọi người đều vui mừng. Trải qua sự thảo luận và bàn bạc của các vị trưởng lão, chúng ta nhất trí quyết định: Nguyệt Hinh Nhi sẽ trở thành một đời Tộc Trưởng mới!
Quyết định này vừa được tuyên bố, chỉ có một mình Nguyệt Hinh Nhi cảm thấy kinh ngạc mà thôi. Đối với Ngô Hiên mà nói, chuyện này cũng không ngoài dự liệu của hắn. Nguyệt Hinh Nhi mang theo người Nguyệt Linh chi tâm, thừa nhận áp lực so với những người khác lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa, biểu hiện của nàng cũng vô cùng xuất sắc.
Quan trọng nhất là vì sao Nguyệt Linh chi tâm lại ở trên người Nguyệt Hinh Nhi? Thật ra, các trưởng lão Nguyệt Linh tộc đã sớm nhận định nàng trở thành người thừa kế chức vị Tộc Trưởng tiếp theo rồi. Vốn dĩ bọn họ không có ý định để nàng nhậm chức sớm như vậy, tuy nhiên, hiện tại Nguyệt Bàn đã không chịu nổi rồi. Chỉ cần nhìn khuôn mặt già nua tiều tụy của hắn cũng nhận ra hắn đã hữu tâm vô lực rồi. Vì vậy chỉ có thể sớm giao gánh nặng này cho Nguyệt Hinh Nhi.
Cái này quyết định thật sự là quá đột ngột, Nguyệt Hinh Nhi căn bản không kịp phản ứng. Sau một lát, nàng mới sốt ruột nói:
Chuyện này, chuyện này Hinh Nhi không thể đảm nhiệm ah! Không phải còn có phần đông trưởng lão, còn có những tộc nhân càng ưu tú khác sao?
Nguyệt Hinh Nhi cảm giác mình còn có quá nhiều điểm chưa đủ, thật sự là khó có thể đảm nhiệm chức vị Tộc Trưởng này. Người ưu tú hơn nàng trong Nguyệt Linh tộc cũng không ít, nếu ngồi lên vị trí Tộc Trưởng này, nàng còn không bị những người khác chê cười?
Ngươi đã đủ tư cách để đảm nhiệm rồi! - Nguyệt Bàn nói chắc như đinh đóng cột:
Không nên tự xem thường chính mình. Dù cho năng lực của ngươi vẫn chưa đủ, nhưng có nhiều trưởng lão trợ giúp như vậy, ta tin rằng ngươi sẽ sớm ngày trưởng thành.. Chuyện này cứ quyết định như vậy đi! Hơn nữa, đại đa số mọi người trong tộc đều đồng ý với quyết định này đấy!
Quả thực trong Nguyệt Linh tộc, rất nhiều người đều ủng hộ Nguyệt Hinh Nhi đấy. Nếu không Nguyệt Hinh Nhi cũng sẽ không thể trở thành Tộc Trưởng nhiệm kỳ tiếp theo rồi.
Nguyệt Hinh Nhi há mồm muốn nói gì đó, nhưng khi chạm đến ảnh mắt của Nguyệt Bàn, nàng đành phải nuốt lời muốn nói xuống, thành thành thật thật phục tùng quyết định bổ nhiệm này. Đồng thời, trong đôi mắt nàng tuôn ra ánh mắt kiên định, tuyệt đối không lòng phụ cha mình bổ nhiệm!
Chuyện thứ hai chính là về việc của Ngô tiểu hữu. Ngô tiểu hữu lần này có công rất lớn trợ giúp tộc ta, đối với ân tình này, chúng ta rất cảm kích. Vì báo đáp Ngô tiểu hữu, chúng ta nhất trí quyết định, vì Ngô tiểu hữu mở ra Nguyệt Linh mạch!
Nguyệt Linh mạch? - Ngô Hiên cũng không ngạc nhiên lần này mình cũng có phần. Đặc biệt gọi mình đến chẳng lẽ chỉ đến mình đến xem sao? Còn về Nguyệt Linh mạch này, hắn lại không quá rõ ràng.
Chuyện về Nguyệt Linh mạch ta sẽ giải thích sau. Điểm thứ ba là chúng ta mời Ngô tiểu hữu hỗ trợ luyện chế đan dược, chính là luyện chế đan dược dùng hoa Ánh Trăng làm chủ đạo. Có lẽ da mặt chúng ta có chút dày rồi! Đối với năng lực luyện đan của Ngô tiểu hữu, chúng ta đã mắt thấy tai nghe. Nhất là sinh mạng lực kinh người ẩn chứa trong đan dược. Nếu Ngô tiểu hữu có thể đồng ý hỗ trợ luyện chế, nhất định có thể một lần hành động phá tan linh hồn giam cầm!
Trong cơ thể của bọn hắn, linh hồn giam cầm vẫn chưa được cởi bỏ. Xem ra lần này bọn họ tìm đến mình còn là vì chuyện này nữa a. Không ngờ lại nhờ mình luyện chế đan dược ẩn chứa hoa Ánh Trăng, bọn họ cũng quá tin tưởng mình rồi a!