Chương 138: Chuẩn bị
Nguyệt Bàn nói ra ba vấn đề, trong đó hai vấn đề đều liên quan đến Ngô Hiên. Dù cho Nguyệt Linh mạch đến tột cùng là vật gì, nhưng làm hắn ngạc nhiên vẫn là vấn đề cuối cùng.
Nguyệt Linh tộc nhiều người cường hãn như vậy, dĩ nhiên cũng có cả Luyện Đan Sư. Vậy mà bây giờ Nguyệt Bàn lại nói muốn nhờ hắn đến luyện chế hoa Ánh Trăng thành đan dược, cũng không tránh khỏi quá để mắt hắn đi à nha?
Đương nhiên hắn cũng không phải xem thường chính mình, chỉ là yêu cầu này có chút đột ngột thôi.
Nguyệt Bàn tựa hồ nhìn ra Ngô Hiên nghi hoặc liền cười nói:
Yêu cầu này của ta có chút đột ngột rồi. Nhưng mà Ngô tiểu hữu ngươi thân là đệ tử Đan Vương, hơn nữa lại có phương pháp luyện đan mới có thể để cho đan dược tràn ngập sinh mệnh lực. Điều này trợ giúp rất lớn đối với mấy vị trưởng lão cùng Hinh Nhi phá tan linh hồn giam cầm.
Nếu chỉ sử dụng riêng Hoa Ánh Trăng cũng có tác dụng trợ giúp rất lớn trong việc cởi bỏ linh hồn giam cầm. Tuy nhiên, cần chờ lúc ánh trăng tràn đầy nhất mới có thể tăng khả năng thành công. Nếu luyện chế thành đan dược, phối hợp với phương pháp luyện đan thần kỳ của Ngô tiểu hữu khiến cho đan dược tràn ngập sinh mệnh lực sẽ càng dễ thành công hơn. Như vậy cũng có lợi hơn cho thân thể của các vị trưởng lão cùng Hinh Nhi. Đương nhiên, mấy vị trưởng lão có thể không cần hoa Ánh Trăng cũng giải trừ được, nhưng đổi lại cần tiêu tốn rất nhiều thời gian.
Sợ Ngô Hiên lo lắng thất bại, Nguyệt Bàn lại tiếp tục bổ sung:
Về phần thất bại, tiểu hữu ngươi không cần lo lắng. Chúng ta nhận được hai đóa hoa Ánh Trăng. Tăng thêm Ngô tiểu hữu cho hai đóa, cũng đã bốn đóa rồi, cho dù thất bại vẫn đủ dùng. Tuy nhiên, luyện chế đan dược này không hề khó, hoa Ánh Trăng có thể nói không có gì phẩm cấp, vì vậy để luyện chế ra đan dược cũng không khó, tỷ lệ thất bại cơ hồ có thể bỏ qua a.
Nguyệt Bàn nhìn trúng chính là năng lực của Ngô Hiên, vì vậy mới đề nghị hắn đến hỗ trợ luyện chế đan dược tràn ngập sinh mệnh lực này. Đổi lại là những Luyện Đan Sư Cao cấp khác mặc dù cũng có thể luyện chế đan dược ẩn chứa sinh mệnh lực, nhưng dù sao cũng không thể nồng đậm như Ngô Hiên tiểu hữu được.
Nếu là luyện chế đan dược cao cấp, để cho Cao cấp Luyện Đan Sư đến luyện chế cũng được, nhưng luyện chế hoa Ánh Trăng lại không cần trình độ luyện đan quá cao cấp.
Ngô Hiên trầm tư một lát mới cười nói:
Nguyệt tộc trường đã để mắt đến ta như thế, vậy cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra nhàn nhạt vẻ vui mừng. Nhất là những người từng được chứng kiến Ngô Hiên luyện đan đều cảm thấy rất là cao hứng. Mặt khác, người chưa tận mắt nhìn thấy Ngô Hiên luyện đan lại có chút ngờ vực vô căn cứ. Dù sao chỉ là tai nghe mà măt không thấy sẽ không thể tưởng tượng được trình độ của hắn chính thức như thế nào.
Tuy nhiên, ngay cả Tộc Trưởng đều đại lực đề cử, nhất định là không có vấn đề lớn gì rồi.
Vậy thì thật tốt quá! Vừa đúng mấy ngày nay là thời kỳ ánh trăng cường thịnh nhất. Nếu hôm nay có thể luyện chế xong xuôi, vậy thì có thể trực tiếp phục dụng.
Nguyệt Bàn ra hiệu cho một trưởng lão ở phía dưới, lập tức, một vị trưởng lão đưa một tờ đan phương cho Ngô Hiên. Lúc này, Nguyệt Bàn mới tiếp tục nói:
Đây là đan phương luyện chế lần này, độ khó cũng tương đương với đan dược Tam phẩm.
Ngô Hiên tiếp nhận đan phương nhìn lướt qua một lượt, sau đó gật đầu nói:
Như vậy ta sẽ cố gắng hết sức a.
Kỳ thật, để cho Ngô Hiên luyện chế đan dược căn bản là do nhìn trúng sinh mệnh lực kinh người kia. Nguyệt Linh tộc nhân phục dụng hoa Ánh Trăng mới có lợi, nếu kết hợp với sinh mệnh lực cường thịnh sẽ càng thêm nhiều chỗ tốt rồi. Đến lúc đó cũng không phải là đơn thuần cởi bỏ linh hồn giam cầm, hơn nữa còn đem lại cho trưởng lão cùng Nguyệt Hinh Nhi không ít chỗ tốt, tăng lên tu vi đều có thể đấy.
Sau khi chuẩn bị tốt hết mọi thứ, dưới sự dẫn dắt của các trưởng lão, Ngô Hiên đi tới một cái đài cao trong Nguyệt Linh tộc. Điều này lại để cho Ngô Hiên cảm thấy rất ngạc nhiên. Không nghĩ tới Nguyệt Linh tộc biến nơi đây trở thành nơi luyện đan, vừa đúng chỗ này chính là địa phương có ánh trăng cực kỳ cường thịnh.
Không thể không nói, Nguyệt Linh tộc có thể xưng là con cú rồi. Hiện tại là buổi tối, nhưng ánh trăng trên đầu rất sáng.
Vốn Nguyệt Linh tộc có thể nhờ vào ánh trăng chiếu xuống để tăng cường năng lực. Nếu kết hợp năng lượng ánh để luyện đan chắc chắn cũng có thể tăng lên xác xuất thành công rồi.
Ngô Hiên nhận lấy hộp ngọc đựng Hoa Ánh Trăng, sau khi mở ra, bên trong chứa hai đóa hoa Ánh Trăng tinh khiết hoàn mỹ. Dưới ánh trăng chiếu rọi, hoa đóa hoa lộ ra càng thêm chói mắt.
Chuyện này… ta có thể nếm thử sao? - Ngô Hiên đưa ra một yêu cầu quỷ dị.
Đám người đang đứng ở phía xa trong động quật không thèm để ý nói:
Có thể, tùy tiện.
Đừng nói nếm thử, ăn hết một đóa đều không có người nói hắn. Vốn hai bông hoa Ánh Trăng này là do Ngô Hiên đưa cho Nguyệt Linh tộc, như vậy đã là cực kỳ hào phóng rồi. Bây giờ hắn nói muốn lấy về cũng chưa hẳn không thể.
Ngô Hiên hái xuống một cánh hoa Ánh Trăng, không chút do dự nhét vào trong miệng, bắt đầu nhấm nháp. Ở trong mắt người khác, hành động này của hắn giống như là đang cảm thụ dược tính trong đó, nhưng thật tình họ không biết Ngô Hiên chỉ đơn thuần là đang nhấm nháp hương vị thôi, căn bản không để ý tới dược tính.
Sau khi nhấm nháp, đôi mắt Ngô Hiên sáng ngời, lẩm bẩm nói:
Đúng là có một mùi hoa quế nhàn nhạt... - Hắn quay đầu nói với các trưởng lão:
Ta không muốn luyện chế dựa theo đan phương này. Ta muốn căn cứ ý nghĩ của mình đến chế tác, có được không?
Dựa theo suy nghĩ của Ngô tiểu hữu? – Đến cả Nguyệt Bàn cũng ngẩn ra. Đan phương bọn hắn cung cấp cho Ngô Hiên có thể nói là tương đối hoàn mỹ. Nếu đổi lại đan phương khác, không biết hiệu quả sẽ như thế nào.
Tin tưởng Ngô công tử a! - Lúc này, Nguyệt Hinh Nhi bỗng chen vào nói một câu. Ở trước mặt nhiều người như vậy, nàng cũng không thể không chú ý gì mà tiếp tục gọi Ngô Hiên ca ca rồi. Xưng hô thế này là lúc trước nhớ lại, cũng là hiện tại nhớ lại.
Vậy thì cứ thử luyện chế a, không biết ngươi cần dược liệu gì?
Ngô Hiên trầm tư, nhưng lại bên tai Nguyệt Hinh Nhi nhẹ giọng nói vài câu. Hai mắt Nguyệt Hinh Nhi sáng ngời, ngọt ngào cười nói:
Ta biết phải làm sao rồi, ta lập tức đi chuẩn bị cho ngươi.
Các vị trưởng lão cũng không rõ lắm Ngô Hiên nói gì, ngược lại là có phần có vài phần vui vẻ. Lo lắng nhiều như vậy làm gì, hết thảy thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Thế nhưng tình huống tiếp lại để cho bọn hắn không bình tĩnh được nữa. Bởi vì đồ vật Nguyệt Hinh Nhi mang đến rất quỷ dị. Toàn bộ đều là một ít nguyên liệu nấu ăn, ví dụ như đậu đỏ, táo đỏ đều cầm đến! Những thứ này còn là dược liệu sao, ngược lại giống như chuẩn bị nấu cơm thì đúng hơn!
Những thứ này… thật là dùng để luyện đan sao?- Có một trưởng lão nhịn không được hỏi.
Đối với những câu hỏi như vậy, Ngô Hiên cũng không hề trách cứ, bởi vì hắn đã sớm chết lặng rồi. Mỗi lần hắn chuẩn bị làm như vậy lúc đều sẽ có người hỏi câu tương tự.
Đây đương nhiên chính là phương pháp luyện đan mới! - Một lý do phương pháp luyện đan mới đủ để ngăn chặn phần lớn lời thắc mắc.
Hắn nhờ Nguyệt Hinh Nhi chuẩn bị những tài liệu này là có ý định chế tác một đạo món điểm tâm ngọt, món ăn đó chính là bánh Trung thu! Đây chính là món ăn hắn nghĩ đến khi mới nhấm nháp hoa Ánh Trăng này. Ngô Hiên cảm nhận thấy hoa Ánh Trăng này có hương vị như mật hoa quế, nhưng lại đặc biệt ngọt. Vốn có thể chế tạo ra bánh ngọt hoa quế, nhưng nếu làm thành bánh Trung thu sẽ càng thêm chuẩn xác.
Dưới trăng tròn vẩy xuống ánh trăng bàng bạc nơi đây, chế tác bánh Trung thu là thập phần phù hợp và hào khí đấy!
Sau lần trước nếm thử trong động quật, hắn cảm giác mình đã có thể chế tác phương diện này rất tốt, thông qua hương vị để tạo ra món ăn nhất định bất phàm!
Lần này hắn cũng muốn chế tác như vậy, căn cứ từ hương vị mình nếm được, kết hợp với phối liệu mình cảm thấy phù hợp đến chế tác! Ném hết những đan phương khuôn mẫu cũ kỹ dập khuôn đó đi, dùng chính mình đến định đoạt!