Chương 139: Bánh Trung thu dưới ánh trăng bàng bạc
Như vậy hiện tại ta sẽ bắt đầu a.
Ngô Hiên đem tất cả nguyên liệu mang tới đi rửa sạch sẽ, sau đó nhanh chóng bắt đầu thái táo đỏ thành bùn. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một chậu mứt táo dần dần được chất đầy.
Viễn Cổ tộc cũng là người, cũng cần ăn đồ ăn, không có người nào trời sinh đã có thể hấp thu linh khí thay thức ăn, hoặc những người có thể tích cốc cũng coi ẩm thực như một loại vui chơi giải trí đấy. Cho nên những nguyên liệu Ngô Hiên cần đều không hề xa lạ, cần gì có nấy.
Bởi vì nơi đây ở vào trung tâm của Nguyệt Linh tộc, vì vậy, dần dần, Nguyệt Linh tộc nhân tụ tập càng ngày càng nhiều. Mọi người đều vây xung quanh, nhìn xem Ngô Hiên một mình một người đứng ở trung tâm chế tác. Không ít người cảm thấy hết sức tò mò Ngô Hiên đang làm cái gì. Họ nghe nói Ngô Hiên đang luyện chế đan dược, nhưng phương pháp luyện chế lại chưa ai từng nghe nói đến hay được nhìn thấy.
Trong quá trình nghiền táo đỏ thành mứt táo, Ngô Hiên cũng đồng thời bắt đầu hoạt hoá, chuyển hóa linh lực làm sinh mệnh lực. Hắn bắt đầu kích hoạt sinh mệnh lực của mứt táo, cũng bắt đầu mở rộng sinh mệnh lực trong đống mứt táo bình thường không có gì lạ này!
Nhờ hai loại năng lực rót sinh mệnh lực vào, lập tức lại để cho cả bàn mứt táo như “sống”! Tuy nhiên, luồng sinh mệnh lực này cũng không nồng đậm, vẫn chỉ là cực kỳ bé nhỏ. Dù vậy, Nguyệt Linh tộc mẫn cảm lại cảm nhận ra, táo đỏ vốn dĩ bình thường không có chút sinh mệnh lực nào, lúc này lại bí mật mang theo một chút xíu sinh mệnh lực!
Ta quả thực vô cùng thắc mắc vì sao tiểu tử này có thể phóng xuất ra sinh mệnh lực kinh người bực này? Chẳng lẽ cứ làm như vậy mà sinh ra hay sao? - Nguyệt Phi kinh dị theo dõi thủ pháp của Ngô Hiên. Rõ ràng những động tác của hắn là bình thường như vậy, nhưng lại lộ ra khác thường như vậy.
Đây quả thực là nguyên liệu nấu ăn bình thường nhất, không ngờ lại bị kích phát ra một xíu sinh mệnh lực. Mặc dù không nhiều lắm, nhưng hắn lại có thể đem tiềm ẩn sinh mệnh lực kích phát ra đến, quả thực là không thể tưởng tượng nổi! – Trong đôi mắt của Nguyệt lương tràn ngập nỗi khiếp sợ.
Không riêng gì bọn hắn, khi tất cả những người khác đang đứng quan sát ở đây đều cảm nhận được một tí ti sinh mệnh lực đều chấn kinh rồi. Điều thực sự làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ không phải sinh mệnh lực. Luyện Đan Sư cao cấp cũng có thể luyện chế ra đan dược cao cấp ẩn chứa sinh mệnh lực, cái này rất đơn giản.
Nhưng chấn động nhất là một người có thể dùng đồ vật bình thường chế tạo ra sinh mệnh lực, điều này mới thực sự khiến người khiếp sợ đấy!
Đương nhiên, chỉ cần là còn sống đều có sinh mệnh lực. Nhưng là bình thường sẽ khó lòng có thể cảm thụ ra được. Trong quá trình luyện chế đan dược cao cấp đều sẽ kích hoạt sinh mệnh lực tiềm ẩn trong Linh Dược. Tuy nhiên, đại đa số đều là dùng Cao cấp linh thảo làm nguyên liệu. Bản thân chúng đã ẩn chứa lượng lớn sinh mệnh lực, vì thế lúc luyện chế sẽ phát ra.
Trong khi đó, các loại linh thảo cấp thấp bình thường khác ẩn chưa sinh mệnh lực thật sự là quá hiếm, thế cho nên căn bản không hề cảm thụ được. Ngô Hiên làm ra hành động kinh người bực này nhưng lại chỉ là cái khúc nhạc dạo mà thôi.
“Phừng!”
Ngô Hiên lấy ra đỉnh lô, đổ tất cả đậu đỏ vào trong đó, hơn nữa còn đổ thêm rất nhiều nước, đồng thời hỏa diễm từ trong tay phun ra. Khi nhìn thấy ngọn lửa trong tay hắn, mọi người lập tức nhẹ nhàng thở ra. Xem ra hắn thật sự luyện chế đan dược. Lúc trước nhìn cảnh tượng kia, bọn họ thật sự không tưởng tượng nổi Ngô Hiên sẽ luyện chế đan dược như thế nào. Bây giờ chứng kiến có hỏa diễm, tất cả ngược lại đều nhẹ nhàng thở ra.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn không hiểu tại sao lại lựa chọn những tài liệu này. Chẳng lẽ những nguyên liệu nấu ăn này so với linh thảo còn có hiệu quả hơn sao?
Với thủ pháp thuần thục của hắn, ngọn lửa đặc biệt này rất nhanh đã làm cho nồi nước sôi lên sùng sục. Sau đó, Ngô Hiên đổ tất cả ra, lần nữa đập nát tất cả. Cùng lúc đó, hắn dùng thủ pháp hoạt hoá lần nữa kích phát sinh mệnh lực trong đống đậu này!
Đậu vốn là loại không có chút sinh mệnh lực nào lại không có dấu hiệu báo trước lộ ra tí ti sinh mệnh lực, khiến cho mọi người đều nhìn chăm chú.
Ngô Hiên không thể để cho những nguyên liệu nấu ăn bình thường này có hiệu quả gia tăng tu vi, nhưng để chúng liên tục không ngừng gia tăng sinh mệnh lực lại nằm trong tầm tay của hắn!
Sinh mệnh lực không thể để cho tu vi tăng lên, nhưng hoàn toàn là một bộ phận trọng yếu nhất trong luyện đan, bởi vì nó là vật dẫn có tác dụng làm tăng hiệu quả đan dược! Ví dụ như đan dược tăng lên tu vi nếu được tăng thêm sinh mệnh lực sẽ có thể tăng lớn xác xuất thành công, hoặc là có thể tăng lên càng nhiều tu vi hơn nữa; đan dược chữa thương tăng thêm nồng đậm sinh mệnh lực sẽ giúp hiệu quả chữa thương tăng gấp đôi!
Trong chớp mắt, Ngô Hiên cũng đã biến đống đậu đó thành một đống bùn nát. Tí ti mật ngọt ngào, cộng thêm sinh mệnh lực không thu hút kia cũng đủ làm cho người ta ngạc nhiên rồi.
Bỗng nhiên, Ngô Hiên lấy toàn bộ đường và kẹo hòa tan vào nhau, sau đó trộn toàn bộ hỗn hợp nguyên liệu nấu ăn đã đập nhuyễn cùng một chỗ. Ngọn lửa được hắn khống chế khiến hỗn hợp dần hòa tan, dung hợp cùng một chỗ. Lần này, vị ngọt càng được tăng thêm, mùi thơm nồng đậm tỏa khắp bốn phía. Những Nguyệt Linh tộc nhân chưa tới quan sát cũng nhịn không được đều chạy đến đây vây xem rồi.
Sau một lát, Ngô Hiên dập tắt ngọn lửa. Hắn lấy ra một con dao găm, bắt đầu điêu khắc lên bề mặt khúc gỗ. Cử động này của hắn khiến cho mọi người như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, không hiểu hắn luyện đan sao lại khắc lên khúc gỗ như vậy?
Tuy nhiên, không có người đi ngăn cản Ngô Hiên, cũng không có người lên tiếng. Tất cả mọi người đều lặng yên nhìn Ngô Hiên động dao, tựa hồ Ngô Hiên biến thành diễn viên, phía dưới đều là những người vây xem hắn một mình một người biểu diễn.
Rất nhanh, Ngô Hiên đã điêu khắc xong, xem như là hình dạng của cái bát. Bên trong còn nhìn thấy được một ít hoa văn. Mọi người đều không hiểu rõ lắm hắn muốn dùng cái bát này để làm cái gì.
Mới vừa điêu khắc xong, Ngô Hiên lại ngựa không dừng vó bắt đầu chế tác lớp vỏ xốp giòn. Cuối cùng, sau khi hoàn thành, Ngô Hiên mở ra đỉnh lô, một hương thơm nồng đậm được gió thổi bay khắp bốn phía. Lúc này, hắn rốt cục lấy ra đồ vật chính yếu nhất, hoa Ánh Trăng!
Lấy ra hai đóa hoa Ánh Trăng, hắn không chút do dự nghiền nát toàn bộ, đồng thời bắt đầu kích hoạt sinh mệnh lực tiềm ẩn trong đó!
Ngay sau đó, Ngô Hiên ném toàn bộ vào đống nhân bánh đã chế tác tốt, bắt đầu trộn đều, trong lúc đó cũng tiến hành bỏ thêm gia vị. Nhìn thấy hoa Ánh Trăng sau khi bị đập nát, tí ti màu trắng được trộn đều vào đống nhân bánh màu đỏ kia, tất cả mọi người không nhịn được nhỏ nước bọt. Cuối cùng thì phương thức luyện đan mới là như thế nào vậy?
Ngô Hiên không có để ý đến ánh mắt của mọi người, nhanh chóng bắt đầu dùng vỏ bánh xốp giòn bao bọc toàn bộ nhân bánh. Không lớn cũng không nhỏ, vừa đúng bằng chiếc hộp gỗ lúc nãy hắn điêu khắc.
Hai tay nhẹ nhàng vuốt ve một chút, vậy mà Ngô Hiên đã dễ dàng nặn đống nhân bánh thành mười nắm lớn cỡ một nắm đấm, trọng lượng tương đối đồng đều.
Đan dược chỉ dùng tay nặn ra là lần đầu tiên bọn hắn được chứng kiến. Đan dược cơ bản đều được cô đọng dần dần bên trong đỉnh lô mà thành. Dùng tay tạo thành là phương pháp luyện đan mới trong truyền thuyết? Mấu chốt là, đan dược này lại lớn như nắm đấm vậy, cái này cũng quá hiếm thấy đi à nha?
Sau khi đã nặn xong mười cái, Ngô Hiên lập tức lấy khuôn đúc đã điêu khắc xong ra, cho nhân bánh lớn cỡ nắm tay vào bên trong, sau đó đè ép xuống. Sau khi Ngô Hiên lấy nhân bánh ra khỏi khuôn, nhân bánh đã trở thành hình tròn có quy tắc, ở phía trên đã được khắc lên những hoa văn uyển chuyển. Ở chính giữa còn có một chữ “nguyệt”, trông rất đẹp mắt.
Vẻ đẹp của nó đưa đến ánh mắt của mọi người nhao nhao ghé xem. Khi nhìn thấy những đường vân cẩn thận kia, bọn họ đều không thể không cảm thán tay nghề điêu khắc của Ngô Hiên rất không tồi. Nào có tu luyện giả sẽ rảnh rỗi đi học những thứ này như vậy.
Thực ra bọn hắn đều từng được chứng kiến kỹ thuật này rồi. Ở một vài tửu lâu đắt đỏ cũng có loại quà vặt được điêu khắc lên một ít hoa văn. Tuy nhiên, điêu khắc cẩn thận như Ngô Hiên như thế lại không phải thấy nhiều.
Tình huống này cũng không khỏi làm bọn hắn nhao nhao suy đoán, Ngô Hiên cũng không giống như đang luyện đan, mà hoàn toàn giống như chế tác quà vặt rồi!
Đám người Nguyệt Bàn ở trong động quật nhìn xem cách luyện đan kỳ lạ của Ngô Hiên đều gật đầu cười. Nếu Ngô Hiên không làm ra những việc kỳ kỳ quái quái mới là chuyện lạ. Có lẽ phương thức luyện đan mới là dung hợp giữa luyện đan và làm đồ ăn đi.
Toàn bộ chuẩn bị xong xuôi, Ngô Hiên đem mười cái bánh Trung thu này để vào bên trong đỉnh lô. Hắn định sử dụng đỉnh lô trở thành lò nướng bánh tại chỗ, như vậy sẽ giúp bánh Trung thu nướng ra vừa thơm lại xốp giòn.
Ngọn lửa lần nữa được nhóm lên, cháy hừng hực. Nhiệt độ cao nhanh chóng đốt đỉnh lô đến đỏ bừng. Đôi mắt Ngô Hiên chớp chớp, ngọn lửa này hoàn toàn không giống những ngọn lửa bình thường. Nhiệt độ cần khống chế với tiêu chuẩn cực cao, đương nhiên cũng càng thêm mau lẹ. Tuy nhiên, đây cũng không phải điều hắn cần chú ý. Thủ pháp thuần thục căn bản không cần lo lắng phương diện này, nếu không hắn cũng sẽ không thể trở thành đầu bếp đỉnh cấp rồi. Sau khi đã quen thuộc được ngọn lửa này, hết thảy chế tác đều là nước chảy thành sông mà thôi.
Dưới nhiệt độ cao, hương thơm nồng đậm càng thuận theo làn gió lan tràn khắp không gian khiến cho mọi người cũng nhịn không được hít hà cái mũi. Mùi vị kia thật sự là quá thơm rồi! Hương thơm ngọt ngào kia dần dần rót vào trong phổi, làm cho tinh thần mọi người chấn động.
Theo thời gian trôi qua, hương khí càng ngày càng đậm. Ngô Hiên cười nhẹ một tiếng, lập tức mở ra đỉnh lô. Trong chốc lát, bánh Trung thu bên trong tựa hồ đạt đến điểm dung hợp hoàn mỹ. Vốn chỉ có thể cảm nhận được một chút sinh mệnh lực trong đó lập tức được nhân lên vô số lần!
Sinh mệnh lực cường đại kia nương theo làn hương thơm ngát phóng lên tận trời, đưa tới tiếng kinh hô của mọi người. Vốn chỉ cảm nhận được một chút sinh mệnh lực, làm thế nào chỉ một thoáng sinh mệnh lực đã tăng cường nhiều như vậy!
Lý do đơn giản chính là hoàn mỹ dung hợp. Dưới sự dung hợp hoàn mỹ, sinh mệnh lực trong nguyên liệu sẽ đạt được sự cộng hưởng, do đó tầng tầng điệp gia!
Điểm ấy hiện tại Ngô Hiên đã hoàn toàn lĩnh ngộ được. Lần đầu tiên cảm nhận được là ở phía dưới Băng cung ngày đó. Lần thứ hai là ở trong động quật, lần thứ ba chính là lần này rồi. Chỉ có hoàn mỹ dung hợp mới có thể phóng xuất ra càng nhiều sinh mệnh lực hơn nữa!
Ngô Hiên lấy ra bánh Trung thu đã được nướng hoàn mỹ. Mười cái bánh Trung thu đồng thời đặt trên mâm đã được chuẩn bị sẵn, nóng hổi phiêu hương.
Chung quanh không có ánh lửa, có chỉ là ánh trăng cao cao đọng trên bầu trời đêm. Ánh trăng nhu hòa chiếu rọi xuống mười cái bánh Trung thu, càng nhìn càng thấy từng vòng sáng bạc vẩy xuống mặt bánh chiết xạ ra bốn phía! Nhìn kỹ hơn mới phát hiện ánh sáng bạc bí mật này chính là cuống hoa Ánh Trăng.
Ngô Hiên chỉ đập nát toàn bộ cánh hoa, còn lại nhành hoa đều cắt những mẩu bé ti bằng nhau, rải lên mặt bánh Trung thu. Dưới sinh mệnh lực nồng đậm, thân hoa chẳng những không bị ngọn lửa hơ khô, mà ngược lại như như sống dậy, cắm trên mặt bánh, tản mát ra ánh sáng bạc xinh đẹp.
Ánh trăng nhu hòa chiếu rọi xuống càng tăng thêm vẻ đẹp sáng ngời của chúng. Ở trên mặt bánh nhiều hơn một vòng ánh bạc, phối hợp với màu trắng tinh khiết của thân bánh Trung thu, không hề hình thành màu sắc khô vàng, mà thậm chí càng lộ ra vẻ đẹp hoàn mỹ.
Món điểm tâm thập phần đơn giản này cứ như vậy được Ngô Hiên chế tác xong!