Chương 34: Rừng rậm Huyễn Linh
Ta tin rằng mọi người đều không có ý kiến gì a? - Nhị trưởng lão lại nói ra một câu.
Các vị trưởng lão trịnh trọng nhẹ gật đầu, trong đó Lục trưởng lão nói ra:
Không có ý kiến. Thiên tài như thế, sau khi trải qua lần lịch lãm rèn luyện này, thành tựu tương lai nhất định không thể đo lường được! Nhất là thiên tài võ học bực này, hiện tại bồi dưỡng còn kịp!
Mọi người biết được sau lưng Ngô Hiên không có sư phụ nhưng lại biểu hiện ra những năng lực này, đủ để làm cho bọn hắn chấn kinh rồi. Hơn nữa hắn còn là là thiên tài võ học! Không có sư phụ, nhưng Ngô gia có danh sư, cũng có điều kiện khá tốt. Giữ hắn lưu trong gia tộc cũng là lựa chọn rất không tệ!
Nhận xét hắn như vậy thật sự là đủ vang dội, nhưng lại để cho Ngô Hiên ngồi ở bên cạnh sững sờ. Chính mình không hiểu thấu đã bị đưa lên thành thiên tài võ học?
Những gì các trưởng lão đang bàn luận để cho Ngô Hiên không hiểu ra sao. Lúc này, một trưởng lão quay đầu sang, ánh mắt một lần nữa đặt ở trên người hắn, nói:
Chúng ta vốn tưởng rằng sư phụ của ngươi sẽ đưa ngươi rời khỏi Ngô gia, đi đến một nơi tu luyện tốt hơn. Xem ra là chúng ta nghĩ nhiều rồi. Hiện tại chúng ta có một nơi giúp ngươi gia tăng tu vi rất tốt đấy.
Đúng vậy! Nơi này ra khỏi Huyền Long thành, tu luyện ở bên ngoài Huyễn Linh rừng rậm. Mặc dù tu vi của ngươi hơi thấp, nhưng lần này lại có trợ giúp rất lớn với ngươi, có thể giúp ngươi sớm rèn luyện linh hồn, để ngươi trở nên càng mạnh hơn nữa. Đến lúc đó con đường ngươi đột phá đến luyện linh kỳ sẽ thông thuận rất nhiều!
Huyễn Linh rừng rậm? - Ngô Hiên có chút kinh ngạc nói:
Đi lịch lãm rèn luyện, chẳng lẽ là đi đánh chết yêu thú hay gì đó sao?
Các trưởng lão nhìn nhau cười cười, nói:
Cũng có thể nói như vậy. Lần này không liên quan tới là yêu thú nhiều lắm, chủ yếu nhất là tiến vào bên trong tu luyện. Linh lực bên trong đối với luyện linh kỳ rất có lợi. Đương nhiên, không phải chỉ luyện linh kỳ mới có lợi, chỉ là không được lợi nhiều như luyện linh kỳ mà thôi. Nếu ngươi có thể nhanh chóng đột phá đến luyện linh kỳ, chỗ tốt của ngươi sẽ nhiều hơn nữa....
Luyện linh kỳ đi Huyễn Linh rừng rậm sẽ có càng nhiều chỗ tốt? Dù không có loại tu luyện này, chỉ cần là tu luyện giả ai mà chẳng biết luyện linh kỳ tốt, đâu có ai muốn một mực dừng lại ở Luyện Thể kỳ?
Luyện linh kỳ mới có thể đạt được nhiều... chỗ tốt hơn nữa a... Vậy thì trưởng lão, bao giờ chúng ta sẽ đi Huyễn Linh rừng rậm này? - Ngô Hiên suy nghĩ rồi hỏi.
Bốn ngày nữa! Sau bốn ngày mới có thể đi vào Huyễn Linh rừng rậm. Nếu bỏ lỡ khoảng thời gian này, muốn đi vào cần chờ hai mươi năm nữa. Cơ hội này rất khó có được, cho nên chúng ta mới để ngươi đi vào. Có thể nói ngươi chính là Luyện Thể kỳ duy nhất, hi vọng ngươi đừng làm chúng ta thất vọng.
Bốn ngày nữa mọi người sẽ tiến vào Huyễn Linh rừng rậm, điều này làm hắn cảm thấy rất là thất vọng. Nếu là sau mấy tháng nữa, hắn còn có thể thử xem mình có thể không thể đột phá đến luyện linh kỳ được không. Nhưng thời gian bốn ngày căn bản không có khả năng đột phá đến luyện linh kỳ, có thể đạt tới chuẩn Luyện Thể kỳ tầng tám đỉnh phong đã coi như không tệ rồi.
Nước cường thân kiện thể tuy rất hữu hiệu nhưng tu vi càng cao, hiệu quả cũng càng ngày càng ít. Cho nên trong bốn ngày đột phá đến luyện linh kỳ là không thể nào, trừ phi có tuyệt thế Linh Đan, một lần đột phá đến luyện linh kỳ cảnh giới.
Nhưng mà chuyện này là không thể nào, ngẫm lại thôi được rồi.
Lúc hắn nghe tin mình là người duy nhất có tu vi Luyện Thể kỳ tiến vào, trong đầu hắn chợt nhớ tới Ngô Vũ Hân vừa từ tông môn khác trở về.Chắc hẳn nàng cũng sẽ tiến vào Huyễn Linh rừng rậm này chăng? Trừ lý do này ra, hắn không nghĩ ra lý do nào khác tốt hơn để một đệ tử đại tông môn đột nhiên trở về như vậy.
Một Luyện Thể kỳ duy nhất, điều này thật sự là đủ đặc biệt. Hắn tin rằng nếu đã hạn chế số lượng người chứng tỏ Huyễn Linh rừng rậm kia tuyệt không đơn giản. Lúc này, Ngô Hiên hỏi các trưởng lão không ít chuyện, trưởng lão cũng giải đáp từng câu một.
Huyễn Linh rừng rậm này cũng không phải đã tồn tại một thời gian lâu dài, nhưng cũng đã gần trăm năm. Thì ra lần này là lần thứ năm đi vào, cũng xem như đủ một trăm năm rồi.
Sở dĩ hai mươi năm mới có thể tiến vào Huyễn Linh rừng rậm là vì cứ mỗi hai mươi năm, nồng độ sương mù trong Huyễn Linh rừng rậm sẽ giảm xuống mức thấp nhất. Để phán đoán rất đơn giản, sương mù xung quanh Huyễn Linh rừng rậm trở nên nhạt hơn chứng tỏ có thể tiến vào.
Nếu sương mù trở nên nồng đậm, như vậy cũng chỉ có thể chờ hai mươi năm mới có thể đi ra. Tuy nhiên, chưa bao giờ có người đi ra khỏi khu rừng này sau hai mươi năm, nói cách khác tất cả người còn lại đều chết ở bên trong rồi.
Huyễn Linh rừng rậm rất khủng bố, nhưng lại là một nơi tu luyện thật tốt, nhất là đối với luyện linh kỳ. Theo như lời trưởng lão nói, Huyễn Linh rừng rậm có linh lực kỳ lạ, có thể làm lực lượng linh hồn trong cơ thể tăng lên. Lực lượng thân thể có thể dễ dàng tăng lên, nhưng năng lượng linh hồn lại không phải dễ dàng như vậy.
Huyễn Linh rừng rậm lại có công năng này. Cho nên vào đây đi tu luyện sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Càng tới gần trung tâm Huyễn Linh rừng rậm, hiệu quả lại càng mãnh liệt, năng lượng linh hồn cũng tăng lên càng mạnh mẽ, chỉ là nguy cơ cũng rất lớn. Ngô Hiên mới có Luyện Thể kỳ có thể đi vào cũng là dị loại rồi.
Ngoại trừ Ngô gia, còn có những tông môn khác cũng tiến vào. Huyễn Linh rừng rậm lớn như vậy, chắc chắn sẽ không chỉ có Ngô gia, cũng không thiếu tông môn khác chen một chân vào. Một nơi có thể giúp cho đệ tử tăng tu vi tốt như vậy, chỉ có kẻ đần mới không đi.
Để có thể bình an vượt qua khoảng thời gian này, mỗi khi đến thời điểm này, chưởng môn và tộc trưởng của các tông môn cùng gia tộc trong Huyền Long thành đều tụ tập cùng một chỗ, thương lượng việc tiến vào Huyễn Linh rừng rậm lần này. Vì vậy, không ít trưởng lão thường xuyên không ở Ngô gia đều là vì đi thương lượng những chuyện này.
Đại khái chúng ta coi trọng ngươi. Đến lúc đó ngươi chỉ cần đi theo đội ngũ là được rồi, như vậy cũng không có chuyện gì. - Lục trưởng lão chính là người quản lý phương diện này, vì vậy giải thích nhiệm vụ dĩ nhiên giao cho hắn rồi.
Sau mấy chung trà, các trưởng lão đặc biệt giải thích cho Ngô Hiên một phen, để cho hắn hiểu rõ đại khái về Huyễn Linh rừng rậm này. Tuy nhiên, cũng có không ít trưởng lão đã đi giải quyết công việc bề bộn của mình. Càng gần đến ngày tiến vào Huyễn Linh rừng rậm sẽ càng bận rộn hơn.
Ngô Hiên gật đầu dứt khoát nói:
Đệ tử đã hiểu. Không biết gia tộc có bao nhiêu người đệ tử cùng đi?
Lục trưởng lão nói:
Thêm ngươi là có mười lăm người. Người quá nhiều, đến lúc đó sẽ rất loạn. Dù sao trong Huyễn Linh rừng rậm cũng không an toàn, hơn nữa tông môn cùng gia tộc tiến vào cũng không ít, vì vậy cần quy định số lượng người được lựa chọn tiến vào.
Lục trưởng lão còn có điều chưa nói ra, chính là căn cứ vào thực lực của tông môn cùng gia tộc đến định đoạt. Thực lực càng mạnh, số lượng đệ tử có thể tiến vào dĩ nhiên càng nhiều.
Mười lăm người... - Ngô gia mấy trăm người, có thể đi Huyễn Linh rừng rậm trừ mình ra chỉ có mười bốn người, số lượng này thực sự là ít đến đáng thương.
Vậy tu vi của bọn họ đều là luyện linh kỳ sao?
Lục trưởng lão suy nghĩ rồi mới lên tiếng:
Đúng vậy, trên cơ bản đều là luyện linh kỳ, tu vi cao nhất chính là Ngô Vũ Hân đã đột phá đến luyện linh kỳ tầng chín rồi, nàng mới mười bảy tuổi, thật sự là cực kỳ khủng khiếp a...
Trong mắt Lục trưởng lão còn lộ ra vẻ vui mừng. Ngô gia xuất hiện một Ngô Vũ Hân làm Ngô gia bọn họ vẻ vang không ít. Hôm nay nàng trở lại đúng là để tham gia lần tu luyện trong Huyễn Linh rừng rậm này. Tông môn của Ngô Vũ Hân cách nơi này quá xa, cho nên nàng muốn tham gia cần phải trở lại gia tộc. Hơn nữa, đây là gia tộc của nàng, vì vậy nàng sẽ được chiếu cố tốt hơn.
Luyện linh kỳ tầng chín, mười bảy tuổi... Thật sự là đủ mãnh liệt đấy.
Ngô Hiên cười cười, không để ý chút nào. Hắn chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi. Quả nhiên là một thiên tài, mình cũng mười bảy tuổi, vậy mà mới Luyện Thể kỳ tầng tám, Ngô Vũ Hân đã đạt tới luyện linh kỳ tầng chín! Thế này không gọi là thiên tài thì không có lý rồi!