Đấu La: Nhật Ký Của Ta Để Đường Tam Chúng Bạn Xa Lánh

Chương 49: Thẩm Phàm – Nếu ta nói, ta muốn ngươi thì sao

Chương 49: Thẩm Phàm – Nếu ta nói, ta muốn ngươi thì sao
Chạng vạng.
Một trước một sau, hai cỗ xe ngựa chậm rãi tiến vào một trấn nhỏ, cuối cùng dừng lại trước một tửu lâu kiêm luôn cả ăn uống và nghỉ trọ.
"Cuối cùng cũng đến Liệp Hồn trấn rồi, cái eo già của ta suýt nữa thì gãy mất."
"Giờ nhìn lại, mấy người chen nhau trong một chiếc xe ngựa nhỏ, còn không bằng đi bộ hay chạy bộ cho thoải mái."
Từ trên xe ngựa bước xuống, Mã Hồng Tuấn xoa eo, ánh mắt có phần oán trách nhìn về phía Flanders.
"Đó là do ngươi tự nói ra đấy chứ."
"Lần sau ra ngoài săn hồn, chúng ta sẽ không ngồi xe nữa."
"Tiện thể cũng tiết kiệm một khoản chi phí cho học viện."
Flanders chẳng thèm để tâm đến ánh mắt oán trách của Mã Hồng Tuấn, chỉ nghe thấy câu “không muốn ngồi xe nữa”.
"A, đừng mà!"
Nghe vậy, Mã Hồng Tuấn hét thảm một tiếng.
Giờ hắn cực kỳ buồn bực. Hắn chỉ muốn Flanders đổi cho một chiếc xe ngựa to hơn, sao lại quên mất tên này là con gà sắt* cơ chứ? Giờ thì hay rồi, tự đào hố chôn mình, lại kéo theo cả đám người khác chịu khổ chung.
(*Gà sắt = ý chỉ người keo kiệt đến cực độ)
"Vậy là quyết định thế đi."
Flanders không thèm để ý tiếng hét của Mã Hồng Tuấn, phất tay định đoạt chuyện này, sau đó nhân lúc Đái Mộc Bạch và những người khác còn chưa kịp phản đối, liền đẩy Ngọc Tiểu Cương vào tửu lâu.
Thấy vậy, Đái Mộc Bạch cùng mấy người vốn cũng biết rõ bản tính keo kiệt của Flanders, đành bất đắc dĩ cười khổ lắc đầu, rồi theo sau bước vào tửu lâu.
"Phàm Tử."
"Tại ngươi nhiều chuyện, khiến viện trưởng Flanders có cớ cắt luôn quyền được đi xe ngựa sau này, bữa này ngươi nhất định phải đãi khách đấy."
Trong đại sảnh, Đái Mộc Bạch ném thực đơn lên bàn trước mặt Mã Hồng Tuấn, hung hăng nói.
"Ặc..."
"Ta không có tiền."
Mã Hồng Tuấn mặt mày khổ sở.
"Thẩm Phàm, vẫn là ngươi gọi món đi."
"Ngươi là người mới gia nhập đội chúng ta, coi như hôm nay làm tiệc đón gió cho ngươi."
Lúc này, Liễu Nhị Long từ bàn bên đi tới, đặt thực đơn trước mặt Thẩm Phàm.
"Vậy thì đa tạ Viện trưởng Liễu."
Thẩm Phàm thấy thế cũng không khách sáo.
"Sau này, ngươi giống như bọn họ, gọi ta là viện trưởng Nhị Long là được rồi."
Liễu Nhị Long mỉm cười.
"Được."
Có thể tăng quan hệ với Liễu Nhị Long, Thẩm Phàm tự nhiên sẽ không từ chối.
"Vậy ta về bàn kia trước."
Nói xong, Liễu Nhị Long quay lại bàn của các vị lão sư trong học viện.
"Thẩm Phàm, viện trưởng Nhị Long đối với ngươi tốt quá đấy, còn đặc biệt làm tiệc đón gió cho ngươi nữa."
"Chúng ta đến Shrek học viện khi trước, nào có đãi ngộ này đâu."
"Chẳng lẽ ngươi quen biết viện trưởng Nhị Long từ trước?"
Mã Hồng Tuấn đầy vẻ hâm mộ nói.
Lúc bọn họ đến học viện, tuy cũng có tiệc đón gió, nhưng là vì Flanders, Ngọc Tiểu Cương cùng các vị lão sư, còn bảy người bọn họ chỉ là tiện thể mà thôi.
"Phải."
"Ta sớm đã quen biết viện trưởng Nhị Long rồi."
Thẩm Phàm đáp với ngữ điệu như nói đùa, sau đó mặc kệ phản ứng của Mã Hồng Tuấn và Đái Mộc Bạch, chăm chú nhìn vào thực đơn chọn món.
"Thẩm Phàm."
"Ta nghe nói, ngươi hiện tại đã đạt cấp bốn mươi lăm rồi, nhìn tướng mạo thì tuổi cũng không lớn nhỉ?"
Trong lúc chờ món ăn, Ninh Vinh Vinh mở miệng hỏi.
"Ta hiện tại chắc tính là mười hai tuổi."
Thẩm Phàm cũng không coi là nói bừa, lúc hắn xuyên đến đây, hệ thống nhật ký đã biến thân thể hắn thành mười hai tuổi rồi, chẳng lẽ lại bắt hắn nói tuổi thật ở thế giới trước?
"Xì..."
"Mười hai tuổi, bốn mươi lăm cấp."
"Ngươi là người có thiên phú tu luyện cao nhất mà ta từng gặp từ nhỏ đến giờ đấy."
"So với ngươi, bảy quái vật Shrek bọn ta chẳng là gì cả."
Không hổ là nữ tử xinh đẹp, càng dễ nói lời dối lòng, vẻ mặt Ninh Vinh Vinh lộ rõ vẻ kinh ngạc, còn mang theo chút ghen tỵ, diễn như thật đến nỗi còn hơn cả thật.
"Cũng tạm thôi."
Thẩm Phàm liếc qua sắc mặt đen như đáy nồi của Đái Mộc Bạch và mấy người, nhưng không lộ vẻ đắc ý, dù sao bản thân hắn rõ rõ ràng ràng, thực lực hiện giờ đều là do hệ thống nhật ký ban cho.
"Ngươi đúng là quá khiêm tốn rồi."
"Thiên phú tu luyện của ngươi, đã hoàn toàn nghiền ép thế hệ vàng của Võ Hồn điện rồi."
Ninh Vinh Vinh xua tay, tiếp tục giả vờ cảm thán.
  “Võ Hồn Điện hoàng kim nhất đại?”
  “Đó là ai vậy?”
  Mã Hồng Tuấn hỏi.
  “Chính là ba người cường giả mạnh nhất trong hàng ngũ trẻ tuổi hiện nay của Võ Hồn Điện.”
  Ninh Vinh Vinh đáp.
  “So với bọn ta Thất Quái Shrek còn mạnh hơn sao?”
  “Còn nữa, những tin tức này ngươi biết từ đâu vậy?”
  Mã Hồng Tuấn có chút không phục.
  “Bọn họ hiện tại đều đã đạt tới cấp bốn mươi chín, ngươi nói xem?”
  “Còn về nguồn tin này, đương nhiên là do Thất Bảo Lưu Ly Tông của bọn ta nghe ngóng được rồi.”
  Những tin tức như vậy, đối với một đại thế lực như Thượng Tam Tông mà Ninh Vinh Vinh xuất thân, vốn dĩ chẳng phải điều gì bí mật.
  “Bốn mươi chín cấp?”
  “Lại còn ba người?”
  “Chẳng phải có nghĩa là, tại Đại Hội Tinh Anh lần này, bọn ta sẽ phải đối mặt với ba vị Hồn Vương?”
  Mã Hồng Tuấn không kìm được mà kinh hô lên.
  “Ninh Vinh Vinh.”
  “Tin tức này của ngươi có đáng tin không?”
  Lúc này, thanh âm của Ngọc Tiểu Cương vang lên.
  “Đương nhiên là đáng tin rồi.”
  Ninh Vinh Vinh trợn trắng mắt.
  “Vậy sao ngươi trước đây lại không nói?”
  “Nếu sớm biết tin tức này, ta nhất định sẽ điều chỉnh lại kế hoạch huấn luyện cho các ngươi.”
  Lời nói của Ngọc Tiểu Cương lộ ra vài phần trách cứ.
  “Đây là tin tức mà Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta thu thập được.”
  “Ta muốn nói thì nói, không muốn nói thì không nói, sao lại có nhiều ‘vì sao’ như vậy?”
  Đối diện với trách cứ của Ngọc Tiểu Cương, sắc mặt Ninh Vinh Vinh cũng trầm xuống.
  “Được rồi.”
  “Vinh Vinh nói đúng. Tin tức này là do Thất Bảo Lưu Ly Tông người ta nghe được, nói hay không là quyền của họ.”
  “Ăn cơm đi, chưởng quầy đã bắt đầu dọn món rồi.”
  Thấy bầu không khí có phần căng thẳng, Liễu Nhị Long bước ra, đẩy Ngọc Tiểu Cương về lại bàn giáo viên, đồng thời lườm Đường Tam – kẻ đang chuẩn bị bộc phát – một cái cảnh cáo.
  “Thẩm Phàm, ngươi có muốn gia nhập Thất Bảo Lưu Ly Tông bọn ta không?”
  Cùng là người sở hữu bản sao Nhật Ký, Liễu Nhị Long dù sao cũng có chút thể diện, huống hồ nàng ta là người hiền hậu, khiến Ninh Vinh Vinh thật tâm kính trọng.
  “Gia nhập Thất Bảo Lưu Ly Tông các ngươi thì có gì tốt?”
  Thẩm Phàm hỏi.
  “Ngươi muốn gì?”
  “Chỉ cần là thứ mà Thất Bảo Lưu Ly Tông bọn ta có, đều có thể bàn bạc.”
  Ninh Vinh Vinh tưởng Thẩm Phàm thật sự có ý định gia nhập, lập tức đáp chắc như đinh đóng cột.
  [Phòng livestream - Đấu La Nhất Thủy Nguyệt Nhi]: “Má nó, lại có kẻ muốn đào góc tường nhà mình!”
  [Phòng livestream - Đấu La Nhất Ninh Vinh Vinh]: “...”
  “Thật sự cái gì cũng có thể thương lượng?”
  Thẩm Phàm nhướng mày, cười như không cười nhìn Ninh Vinh Vinh.
  “Thật đó.”
  Vừa livestream tranh luận với đám nữ nhân của Đấu La Nhất, Ninh Vinh Vinh vừa gật đầu chắc chắn.
  “Nếu ta nói, ta muốn ngươi thì sao?”
  Thẩm Phàm cười mỉm, thốt ra câu ấy.
  “Á cái này...”
  Ninh Vinh Vinh hoàn toàn không ngờ Thẩm Phàm lại trực tiếp như vậy, lập tức nghẹn lời, không biết nên phản ứng ra sao.
  “Thẩm Phàm.”
  “Ngươi có ý gì hả?”
  Thấy Ninh Vinh Vinh đỏ mặt không đáp, Oscar cuối cùng cũng nhịn không nổi mà bật dậy.
  Hắn vốn đã khó chịu vì Ninh Vinh Vinh chủ động nói chuyện với Thẩm Phàm từ trước.
  “Ý gì là ý gì?”
  Thẩm Phàm liếc nhìn Oscar, ánh mắt đầy lạnh nhạt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất