Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 102: Yêu Nguyệt

Chương 102: Yêu Nguyệt


----
Áo Thác nghe vậy, liếc Liễu Linh và Nạp Lan Yên Nhiên một cái, trầm giọng nói: “Nàng tên Nạp Lan Yên Nhiên, là thiên chi kiêu nữ của một trong tam đại gia tộc đế quốc Gia Mã, Nạp Lan gia, tuổi không chênh lệch nhiều so với tiểu công chúa, bốn năm trước được tông chủ Vân Lam tông Vân Vận coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền. Tuy không phải Luyện dược sư nhưng lại có thiên phú dị bẩm, mười ba tuổi đột phá Đấu Giả. Không biết lần này có chuyện gì mà không ở Vân Lam tông tu luyện, lại chạy tới quan sát khảo thí. Còn thanh niên bên cạnh Nạp Lan Yên Nhiên là đệ tử của Đan vương Cổ Hà, tên Liễu Linh, hai mươi tuổi, nghe nói nửa tháng trước đã thông qua khảo hạch Luyện dược sư tam phẩm.”
“Ừ.” Tiêu Sắt khẽ gật đầu, hiện giờ cốt truyện đã hoàn toàn thay đổi, dù Vân Vận chạy tới hắn cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
“Cùng ta đi gặp mấy lão gia hỏa kia đi.” Áo Thác liếm liếm môi, dẫn đầu bước lên đài cao.
Tiêu Sắt mỉm cười theo sát.
Áo Thác bước nhanh lên đài, trò chuyện vui vẻ với đám người Mễ Thiết Nhĩ, còn Tiêu Sắt thì đứng thẳng một bên, yên tĩnh chờ đợi. Nếu không phải vì phần thưởng quán quân thần bí cùng với đan phương Dung linh đan, hắn thật sự lười tham gia náo nhiệt.
“Lão bằng hữu, vị tiểu hữu này chính là đại biểu dự thi của Hắc Nham thành các ngươi sao?” Tán gẫu với Áo Thác một hồi, Mễ Thiết Nhĩ nhìn về phía Tiêu Sắt, dần thu liễm nụ cười, hắn phát hiện hình như mình không nhìn thấu thiếu niên trước mắt.
“Ha ha, hắn tên Tiêu Hoả Hoả, rất có tiềm lực.” Áo Thác cười gật gật đầu, lại giới thiệu với Tiêu Sắt: “Vị này là phó hội trưởng tổng bộ Hiệp hội Luyện dược sư, Thiết Mễ Nhĩ đại sư. Bên cạnh là tiểu công chúa hoàng thất, Yêu Nguyệt.”
“Ngươi tốt, phó hội trưởng Thiết Mễ Nhĩ, Yêu Nguyệt tiểu công chúa.” Tiêu Sắt thản nhiên mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Nhìn Tiêu Sắt không có hành lễ, tiểu công chúa Yêu Nguyệt lại hừ một tiếng, chất vấn: “Tiêu Hoả Hoả, vì sao ngươi không hành lễ với bản công chúa cùng lão sư của ta?”
Sắc mặt Tiêu Sắt không chút thay đổi, thản nhiên nói: “Chào hỏi thì chào hỏi, có quy định phải hành lễ sao? Tiểu nha đầu.”
“Ngươi...” Một tiếng tiểu nha đầu này khiến công chúa Yêu Nguyệt tức không nhẹ, bởi vì dáng vẻ nhỏ xinh, thường ngày hận nhất chính là người khác nói mình nhỏ, lập tức nổi trận lôi đình.
Đang lúc nàng muốn phát tác thì Thiết Mễ Nhĩ bên cạnh đã phất tay ngăn cản, quát lớn: “Yêu Nguyệt, không được lỗ mãng.”
Nghe Thiết Mễ Nhĩ quát, Yêu Nguyệt hung hăng trừng Tiêu Sắt, hừ nhẹ một tiếng rồi yên lặng.
“Ha ha, tiểu gia hỏa, hy vọng ngươi có thể thông qua khảo hạch, bằng không lão già Áo Thác này sẽ mất mặt lắm nha.” Liếc nhìn Tiêu Sắt một cái, Thiết Mễ Nhĩ theo bản năng xem Tiêu Sắt là hạng người tâm cao khí ngạo, không nghĩ tới Tiêu Sắt chỉ thuần túy không thích lễ nghi. Có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu với Áo Thác, nhìn không thấu thì nhìn không thấu nhưng ở đại hội thế này, Luyện dược sư nhị phẩm thật sự không đủ dùng.
“Ít nhất là thông qua trận khảo nghiệm này không thành vấn đề.” Tiêu Sắt buông tay, vẻ mặt rất là tùy ý.
“Ha ha, thôi thôi, coi như lão già này lắm miệng. Sắp bắt đầu khảo nghiệm rồi, ngươi đi xuống trước đi.” Nhìn Tiêu Sắt không giống cố làm ra vẻ, Thiết Mễ Nhĩ cười, bất đắc dĩ nói.
Tiêu Sắt gật đầu, xoay người đi xuống đài, cùng lúc đó, Nạp Lan Yên Nhiên cũng rời khỏi đám người, chậm rãi đi tới, lướt qua Tiêu Sắt, hai người liếc mắt một cái, Tiêu Sắt gật nhẹ với nàng, tiếp tục bước đi.
Nạp Lan Yên Nhiên chậm rãi đi lên đài, đứng bên cạnh tiểu công chúa Yêu Nguyệt, có chút kinh ngạc nói: “Tiểu công chúa, sao đang êm đang đẹp lại tức giận thế?”
“Hừ, còn không phải do tên Tiêu Hoả Hoả vừa rồi, chỉ là Luyện dược sư nhị phẩm, thật sự cho rằng mình lợi hại lắm sao, còn không phải do lớn hơn bản công chúa vài tuổi, qua hai năm nữa, a không, một năm thôi, ta nhất định có thể vượt qua hắn.” Yêu Nguyệt chu miệng nhỏ, hừ nhẹ.
“Tiêu Hoả Hoả?” Nghe vậy, Nạp Lan Yên Nhiên hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Sắt dưới đài, thầm nghĩ trong lòng, lão sư gặp được Luyện dược sư nhị phẩm có dị hoả kia trong ma thú phi hành từ Hắc Nhan thành bay qua sa mạc Tháp Qua Nhĩ, tên Tiêu Hoả Hoả này là Luyện dược sư nhị phẩm đại biểu Hắc Nham thành dự thi, tên giống nhau hay là cùng một người?
Thiết Mễ Nhĩ trò chuyện với Áo Thác thêm một lúc nữa mới nhìn xuống mọi người bên dưới, cất cao giọng nói: “Đã đến giờ khảo nghiệm, mời các vị tham gia đi vào các phòng nhỏ đã được chuẩn bị.”
“Mỗi gian phòng nhỏ đều có dược liệu cùng khí cụ, lần này khảo nghiệm trình độ tinh luyện dược liệu của các ngươi, trong thời gian quy định hoàn thành tinh luyện dược liệu, hơn nữa đạt tới phẩm chất chúng ta yêu cầu mới tính là thông qua, kẻ thất bại mất đi tư cách dự thi.”
“Hiện tại, ta tuyên bố, khảo nghiệm chính thức bắt đầu.” Thiết Mễ Nhĩ vẫy tay với một lão giả phía sau, lão giả ngầm hiểu, gõ vang chuông đồng trên đài cao.
Nghe tiếng chuông, đám người dưới đài nhanh chóng đi vào các phòng nhỏ, trận khảo nghiệm mang đến áp lực nhẹ nhàng hơn đại hội Luyện dược sư rất nhiều, nếu thất bại thì ngay cả tư cách dự thi cũng không có cho nên cần phải tranh thủ thời gian.
Nhìn đại sảnh trống rỗng, Tiêu Sắt cũng không nhanh không chậm tùy ý tìm một phòng không ai đi vào.
Trên đài cao, tiểu công chúa nhìn về phía Thiết Mễ Nhĩ, cười duyên nói: “Lão sư, ngươi nói lần này ai có thể đạt được đệ nhất? Có thể là Liễu Linh đại ca hay không?”
Thiết Mễ Nhĩ lắc lắc đầu, cười nói: “Khó mà nói, tuy Liễu Linh là đệ tử Đan vương, thiên phú cũng không thấp nhưng mới vừa trở thành Luyện dược sư tam phẩm không lâu, so với vài tên Luyện dược sư tam phẩm khác cũng không chiếm được ưu thế.”
“Ha ha, ta lại cho rằng Tiêu Hoả Hoả có thể đoạt được đệ nhất.” Áo Thác nghe vậy, cười ha hả nói.
“Hắn? Áo Thác đại sư, có phải ngươi già rồi hồ đồ hay không, hắn mới Luyện dược sư nhị phẩm, sao có thể thắng được Luyện dược sư tam phẩm?” Tiểu công chúa nhíu mày, có chút bất mãn nói.
“Yêu Nguyệt, không được vô lễ.” Thấy đồ đệ nói năng lỗ mãng, Thiết Mễ Nhĩ lập tức quát lớn.
Nghe vậy. Yêu Nguyệt bĩu môi, làm mặt quỷ với Thiết Mễ Nhĩ, không thèm nói nữa.
Thời gian chậm rãi trôi đi, liên tục có người đi ra từ phòng nhỏ, thời điểm kết thúc đã đến gần.
“Đã hết thời gian!” Thiết Mễ Nhĩ đứng dậy vỗ vỗ tay, các Luyện dược sư tứ phẩm đều từ ghế dựa đứng dậy, ra hiệu cho lão giả gõ chuông.
Liếc mắt nhìn đám Luyện dược sư mặt ủ mày chau phía dưới, Thiết Mễ Nhĩ thở dài một tiếng, nhưng khi nhìn đến gương mặt bình thản như cũ của Tiêu Sắt, trong lòng không khỏi gợn sóng, dẫn đầu mấy Luyện dược sư tứ phẩm chậm rãi đi xuống đài, tiểu công chúa cùng Nạp Lan Yên Nhiên theo sát phía sau.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất