Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 103: Lại trang bức

Chương 103: Lại trang bức


-
Trong đại sảnh, phó hội trưởng Thiết Mễ Nhĩ khởi động cơ quan, nền đá chậm rãi mở ra, trước ánh mắt chăm chú của mọi người, một bộ dụng cụ chuyên dùng cho kiểm tra đo lường độ tinh khiết của linh dịch từ dưới dâng lên, trung tâm bộ dụng cụ có một hình bầu dục, phân ra mười hai mức, có con số tượng trưng, có khảm một cây kim đồng hồ, kim đồng hồ chỉ đến mức nào thì độ tinh khiết đến mức đó.
Thiết Mễ Nhĩ ra hiệu, một tên Luyện dược sư tam phẩm đứng trước nhất thấp thỏm lấy một bình ngọc từ nạp giới, “Phó hội trưởng Thiết Mễ Nhĩ, với năng lực của ta, chỉ có thể tinh luyện linh dịch Thiết mộc ba lần.”
“Ba lần? Không tồi, ít nhất có thể được sáu phần tinh khiết.” Nghe vậy, Thiết Mễ Nhĩ khẽ vuốt chòm râu, gật đầu để Luyện dược sư tam phẩm đặt bình ngọc vào lỗ thủng trong bộ dụng cụ.
Quả nhiên, khi tên Luyện dược sư tam phẩm đặt bình ngọc vào, dụng cụ phát ra ánh sáng, kim đồng hồ cũng di chuyển, cuối cùng dừng lại số sáu.
“Sáu phần, thông qua.” Thiết Mễ Nhĩ hài lòng gật đầu, tuy thành tích không quá mức xuất chúng nhưng tóm lại là khởi đầu tốt đẹp.
“Người tiếp theo, năm phần, thông qua.”
“Người tiếp theo, sáu phần, thông qua.”
“Bốn phần, không đủ tiêu chuẩn.” Liên tục xuất hiện vài tên thông qua, rốt cuộc cũng có một Luyện dược sư nhị phẩm xui xẻo, vẻ mặt suy sụp lui xuống.
Cuối cùng cũng chỉ còn lại Tiêu Sắt và Liễu Linh chưa tiến hành đo lường.
Nhìn vẻ mặt chờ mong của mọi người, Liễu Linh rất hài lòng, lần này hắn cố ý xếp mình cuối cùng là vì muốn Nạp Lan Yên Nhiên chú ý, rút được hạng nhất.
Làm đệ tử Luyện dược sư đệ nhất đế quốc Gia Mã, Đan vương Cổ Hà, Liễu Linh chẳng những có được thiên phú luyện dược xuất sắc, tướng mạo cũng rất anh tuấn, được vô số thiếu nữ trẻ tuổi trong đế quốc tôn sùng.
Nhưng Liễu Linh khinh thường điều này.
Thẳng đến khi Nạp Lan Yên Nhiên xuất hiện.
Lần đầu tiên hai người gặp mặt là bốn năm trước ở Vân Lam tông, vào lễ bái sư Nạp Lan Yên Nhiên. Lúc ấy Liễu Linh đã bái Cổ Hà làm sư phụ. Khi mới gặp, Liễu Linh cũng chỉ xem đối phương là tiểu muội muội mười tuổi. Được lão sư Đan vương Cổ Hà bày mưu đặt kế, hắn bắt đầu tạo quan hệ tốt với Nạp Lan Yên Nhiên. Theo thời gian dần trôi, Liễu Linh dần phát hiện Nạp Lan Yên Nhiên chẳng những càng lớn càng xinh đẹp, thiên phú cũng vượt quá tưởng tượng, mười hai tuổi bát đoạn đấu khí, mười ba tuổi đột phá Đấu Giả, đánh vỡ ghi chép mấy chục năm của Vân Lam tông, quả thực chính là một nửa hoàn mỹ. Quan trọng nhất chính là Nạp Lan Yên Nhiên là người duy nhất trong Vân Lam tông khiến hắn yêu thích.
Liễu Linh dần dần trầm mê, không cách nào kềm chế.
Dù sao thứ không chiếm được thường thường là thứ tốt nhất
“Người tiếp theo.” Nghe Thiết Mễ Nhĩ, Liễu Linh mỉm cười nói với Tiêu Sắt: “Vị huynh đài này, mời ngươi trước.”
Tiêu Sắt gật gật đầu, lấy bình ngọc ra khỏi nạp giới, chậm rãi đi tới dụng cụ đo lường, là thanh niên tốt thế kỷ hai mươi mốt, hắn ghét nhất chính là lễ nghi phiền phức, sở dĩ không đo lường trước hoàn toàn là do lười xếp hàng.
Liếc mắt nhìn bình ngọc trong tay Tiêu Sắt, ánh mắt Thiết Mễ Nhĩ chuyển đến khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ của hắn, thấy hắn không có ý định mở miệng thì nhíu mày, chủ động dò hỏi: “Tiêu Hoả Hoả, ngươi tinh luyện bao nhiêu lần?”
Tiêu Sắt không có trả lời liền mà để bình ngọc để vào trong dụng cụ rồi mới nói: “Mười lần.”
Lời này vừa ra, bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh.
Sau đó là những lời châm chọc.
“Ngu xuẩn, thật sự cho rằng có thể tuỳ tiện báo số lần tinh luyện sao?” Tiểu công chúa ăn thiệt thòi trước đó khi nghe Tiêu Sắt báo ra mười lần, lập tức cười lạnh, lên tiếng châm chọc. Nàng không tin, Tiêu Sắt chỉ là Luyện dược sư nhị phẩm mà có thể tinh luyện Thiết mộc linh diệp, một loại dược liệu cực kỳ mẫn cảm với lửa đến mười lần, phải biết rằng, cho dù là lão sư nàng, phó hội trưởng tổng bộ Hiệp hội Luyện dược sư cũng không dám bảo đảm có thể tinh luyện mười lần.
Liễu Linh đứng phía sau Tiêu Sắt cũng tỏ vẻ khinh thường, nở nụ cười lạnh.
Thế này mà được Vân tông chủ tán thưởng là thiên tài sao? Một kẻ lừa đảo thì chính xác hơn, nói dối không chớp mắt.
Chỉ có Áo Thác cùng Nạp Lan Yên Nhiên không có tỏ vẻ nghi ngờ. Áo Thác đã biết một phần thực lực của Tiêu Sắt, rất có lòng tin. Nạp Lan Yên Nhiên tin tưởng lão sư tông chủ của mình, đối với Luyện dược sư thiên tài có thể thu phục dị hoả, hơn nữa còn nắm giữ đấu kỹ phi hành, không thể dùng lẽ thường để suy đoán.
Quả nhiên, còn không đợi Liễu Linh cùng đám người tiểu công chúa dẹp đi nụ cười lạnh, giây tiếp theo, dụng cụ trắc nghiệm chợt phát ra ánh sáng hồng mãnh liệt, khi ánh sáng tan đi, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, kim đồng hồ chấn động một chút, không có di chuyển, nhưng con số đại biểu cho sự hoàn mỹ chợt sáng lên.
“Hoàn mỹ, sao có thể?”
Tiếng châm chọc tắt ngay, bầu không khí lại trở nên yên tĩnh.
Nhìn con số đỏ đậm kia, giờ phút này, đồng tử của mọi người, bao gồm cả Thiết Mễ Nhĩ đều co rút lại.
Ngạc nhiên nhìn con số trên dụng cụ đo lường, trong lòng Thiết Mễ Nhĩ có chút phức tạp. Xem ra ánh mắt của mình vẫn còn kém.
Nạp Lan Yên Nhiên hoảng sợ, chăm chú nhìn Tiêu Sắt. Tuy rằng nàng không hiểu luyện dược nhưng cũng biết, tinh luyện dược liệu đến độ tinh khiết cao nhất có ý nghĩa gì. Ý nghĩa là luyện dược thuật của người này đã đạt tới một cảnh giới cực cao, vượt xa tất cả Luyện dược sư dự thi, thậm chí vượt qua Luyện dược sư tứ phẩm. Đến giờ phút này, Nạp Lan Yên Nhiên mới biết được vì sao lão sư nhà mình tôn sùng thiếu niên lớn hơn mình vài tuổi này như thế. Luyện dược sư có thể khống chế dị hỏa, quả nhiên bất phàm.
Tiểu công chúa Yêu Nguyệt cắn chặt môi, khuôn mặt tràn đầy sự chấn động, ánh mắt quét về phía Tiêu Sắt, nhớ tới thái độ trước đó của mình, trong lòng hối hận không thôi. Lần này ngoại trừ tới đây tăng thêm kiến thức, nàng còn gánh vác trọng trách giúp hoàng thất Gia Mã mượn sức những Luyện dược sư trẻ tuổi ưu tú, kết quả nàng lại kiêu căng ngạo mạn đối với một Luyện dược sư có tiền đồ vô lượng, thậm chí còn dùng ngôn ngữ đả kích đối phương, hiện giờ muốn kết giao, muốn mượn sức rất khó.
So với biểu cảm của đám người Thiết Mễ Nhĩ, Nạp Lan Yên Nhiên, Yêu Nguyệt, sắc mặt Liễu Linh lại âm trầm. Giờ phút này, trong lòng hắn là kinh ngạc xen lẫn tức giận đan xen. Vốn định dùng đối phương như đá kê chân, trăm triệu lần không nghĩ tới ngược lại khiến mình trở thành vai hề. Ánh mắt hắn chuyển sang Nạp Lan Yên Nhiên, quả nhiên phát hiện giờ phút này, ánh mắt Nạp Lan Yên Nhiên nhìn Tiêu Sắt trở nên khác biệt.
“Lão bằng hữu, ánh mắt thật sự độc ác, ta xa xa không bằng.” Nghiêng đầu vỗ vỗ bả vai Áo Thác, Thiết Mễ Nhĩ định tuyên bố thành tích của Tiêu Sắt.
Bỗng nhiên, tiếng Liễu Linh vang lên:“Phó hội trưởng Thiết Mễ Nhĩ, xin chờ một chút.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất