Đấu Phá Chi Dịch Bảo Hệ Thống

Chương 107: Mèo con bị đóng gói đưa đến

Chương 107: Mèo con bị đóng gói đưa đến


【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được Chu Trúc Thanh từ thế giới ‘ Đấu La đại lục ’ 】
“Mẹ nó!” Đứng trước cửa tổng bộ Hiệp hội Luyện dược sư, Tiêu Sắt nhịn không được thầm mắng một tiếng, từng đổi được đan dược, công pháp, thậm chí còn đổi được bộ phận ghê tởm nào đó, đầy là lần đầu tiên dùng bồn cầu đổi được người, còn là mèo con mà hắn thích nhất nữa.
Mở kho hàng hệ thống ra, nhìn thấy ba chữ 【 Chu Trúc Thanh 】 , Tiêu Sắt bắt đầu có chút khó xử, Tiêu Sắt biết, một khi lấy ra liền không thể bỏ trở lại, kho hàng hệ thống cũng không thể chứa đựng vật sống.
“Xin lỗi mèo con, hiện tại không thích hợp để thả ngươi ra, tạm thời chịu ủy khuất mấy ngày đi. Chờ đại hội Luyện dược sư kết thúc ta sẽ thả ngươi ra.” Tiêu Sắt bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Hắn thích mèo con, nếu đang ở Đấu La đại lục thì chắc chắn sẽ theo đuổi, nhưng đang ở đại lục Đấu Khí, ngay cả hắn cũng không hoàn toàn tránh khỏi nguy hiểm nói chi tới chuyện mang theo một tiểu cô nương.
“Tiêu Hoả Hoả tiên sinh, xin chờ một lát.” Tiêu Sắt vừa muốn trở về nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ thì có một giọng nói trong trẻo vang lên, tiểu công chúa cùng Liễu Linh chậm rãi đi xuống đài cao.
Nghe vậy, Tiêu Sắt quay đầu nhìn tiểu công chúa Yêu Nguyệt cùng với Liễu Linh đang chậm rãi đi tới, lẳng lặng chờ đợi đối phương.
“Tiêu Hoả Hoả tiên sinh.” Vừa đến gần, tiểu công chúa chần chờ một chút, mỉm cười nói: “Buổi tối có buổi tụ hội...”
“Xin lỗi, buổi tối ta còn có việc, liền không tham gia náo nhiệt.” Đối với chuyện vị tiểu công chúa bỗng nhiên tung ra cành ô liu, Tiêu Sắt cũng không bất ngờ, đây là hoàng gia cảm thấy ngươi có giá trị liền mượn sức, không giá trị liền vứt sang một bên, thậm chí còn vô duyên vô cớ gặp tai bay vạ gió....
“Như vậy thì Yêu Nguyệt không miễn cưỡng, nếu ngày sau có chỗ nào cần giúp, có thể tới tìm ta bất kỳ lúc nào.”Tiêu Sắt từ chối, không nằm ngoài dự đoán của tiểu công chúa, dù sao trước đó châm chọc mỉa mai người ta, chớp mắt liền chạy tỏ thiện ý, người có tôn nghiêm sẽ không tiếp nhận.
Tiêu Sắt gật đầu, xoay người hoà vào dòng người....
Nhìn Tiêu Sắt chậm rãi biến mất khỏi tầm mắt, Liễu Linh tiến lên vài bước, đứng bên cạnh tiểu công chúa, nghiêng đầu nói: “Hình như tiểu công chúa cảm thấy hứng thú với Tiêu Hoả Hoả?”
“Đúng vậy, đáng tiếc là trước đó ta quá mức háo thắng, để lại ấn tượng không tốt.” Yêu Nguyệt than nhẹ một tiếng, thản nhiên thừa nhận. Dù thiên phú, bề ngoài hay thực lực đều thuộc hàng tốt nhất, nếu có thể tiến vào hoàng thất Gia Mã, nói không chừng tương lai có thể có được một vị ‘ Đan vương Cổ Hà ’.
Nghe vậy, Liễu Linh nở nụ cười âm nhu, phe phẩy quạt, nói: “Chỉ là đấu võ mồm mà thôi, tiểu công chúa còn nhỏ, ta nghĩ Tiêu Hoả Hoả cũng không phải là một người tính toán chi li, ta tin rằng tiếp xúc thêm vài lần, hắn nhất định sẽ có cách nhìn khác đối với tiểu công chúa.”
“A?” Nghe vậy, tiểu công chúa hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc, rồi cười nói: “Liễu Linh đại ca, ta nhớ hình như lão sư Đan vương Cổ Hà của ngươi là trưởng lão Vân Lam tông nha, mà Nạp Lan Yên Nhiên lại là đồ đệ của Vân tông chủ, vừa rồi trông Nạp Lan Yên Nhiên có vẻ thân thiết với Tiêu Hoả Hoả, không có gì bất ngờ mà nói hẳn là nàng cũng muốn mượn sức, vì sao Liễu Linh đại ca không giúp Vân Lam tông mà lại lựa chọn giúp ta?”
Tuy rằng nàng điêu ngoa nhưng lại không ngốc, Liễu Linh không lý do mà đẩy Tiêu Sắt đẩy đến hoàng thất Gia Mã, chắc chắn có mưu đồ.
Liễu Linh cười, lắc lắc đầu, “Tiểu công chúa nghĩ nhiều rồi, ngươi cảm thấy hứng thú với Tiêu Hoả Hoả, còn ta thì không hy vọng Yên Nhiên bị nam nhân không rõ thân phận lừa gạt, đôi bên cùng có lợi, không phải sao...”
Tiểu công chúa bừng tỉnh, vươn tay nhỏ, mỉm cười nói: “Hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!” Liễu Linh cười cười bắt tay.
Hai tiểu hồ ly đạt thành liên minh chính trị ngắn ngủi.
...........
Rời Hiệp hội Luyện dược sư, Tiêu Sắt trực tiếp trở về phòng khách mà nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ sắp xếp cho hắn. Đóng cửa phòng, theo thói quen phóng thích Hãn hải càn khôn tráo, sau đó lấy hộp gỗ mua được ở sảnh giao dịch Hiệp hội Luyện dược sư ra.
“Ca ca, đây là thứ gì mà đáng để ngươi dùng đan dược tứ phẩm trao đổi.” Giọng nói trong trẻo chợt vang lên, tay phải Tiêu Sắt loé ánh sáng xanh, Long Quỳ chậm rãi bay ra khỏi ma kiếm, dừng bên cạnh Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt cười, lắc lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, cần kiểm tra một chút mới được.”
Vừa nói xong, ngón tay Tiêu Sắt bung ra, một ngọn lửa màu xanh lá phụt lên, tạo thành một quả cầu nhỏ trước người hắn.
Tiêu Sắt ném hộp gỗ vào quả cầu lửa.
Nhìn hộp gỗ tiến vào ngọn lửa, Tiêu Sắt lẳng lặng nhìn.
“Rốt cuộc thứ này làm bằng chất liệu gì đây? Gỗ mà có thể chống đỡ dị hỏa?” Nhìn hộp gỗ tiến vào Thanh liên địa tâm hỏa mà không có bị đốt cháy, Tiêu Sắt lập tức hít sâu một hơi, thúc giục đấu khí trong cơ thể, nhiệt độ Thanh liên địa tâm hỏa lại tăng lên.
Theo nhiệt độ không ngừng gia tăng, cuối cùng hộp gỗ cũng bị đốt thành tro tàn, để lộ toàn bộ miếng ngọc màu đen, miếng ngọc cũng bị hoà tan, hóa thành một bãi chất lỏng màu đen, nhộn nhạo trong quả cầu lửa, giống như có thứ gì đó sắp chui ra.
“Ca ca, hình như có thứ gì muốn chui ra.” Nhìn bãi chất lỏng màu đen, Long Quỳ mỉm cười nói.
Nghe vậy, Tiêu Sắt khẽ gật đầu, nhìn chăm chằm chất lỏng đang biến hoá.
Chất lỏng màu đen lưu động khoảng nửa khắc, bỗng nhiên bộc phát hắc quang, thoáng chốc, toàn bộ căn phòng đều bị hắc quang bao phủ, cũng may Tiêu Sắt đã phóng xuất Hãn hải càn khôn tráo, nếu không chắc chắn sẽ hấp dẫn sự chú ý của những người khác trong nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ.
Tuy hắc quang nồng đậm nhưng lại không chói mắt, Tiêu Sắt cùng Long Quỳ bị hắc quang bao phủ, hắc quang trước mắt cả hai dần dần hội tụ thành năm chữ đặc thù.
Ánh mắt đảo qua năm chữ này, cuối cùng dừng lại ở một hàng chữ nhỏ bên trái:
Hoả thần nộ —— Phân làm năm tầng, lấy dị hỏa làm cơ sở thi triển, mỗi một tầng đều cần tinh huyết huyết thuần khiết của dị thú viễn cổ mới có thể luyện thành.
“Dị hỏa ta đã có, còn tinh huyết thuần khiết của dị thú viễn cổ...” Tiêu Sắt trầm ngâm một lát bỗng bừng tỉnh, ámh mắt chuyển sang Thất thải thôn thiên mãng đã bò lên giường từ lúc nào, đang run bần bật, mỉm cười nói: “Tiểu gia hỏa... A không, nữ vương đại nhân, nữ vương bệ hạ, nữ vương lão... Đại nhân, Toa Toa?”
“Anh... Anh...” Con rắn nhỏ điên cuồng lắc đầu, mắt tím mở to, lộ vẻ nhu nhược đáng thương.
Nhìn Thôn thiên mãng không muốn, Tiêu Sắt bất đắc dĩ thở dài, xem ra chỉ có thể chờ nữ vương thức tỉnh rồi bàn điều kiện với nàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất