Chương 69: Mỹ Đỗ Toa đột kích
Sâu trong hang động bên dưới sa mạc Tháp Qua Nhĩ, Thanh Lân đang nôn nóng chờ đợi, Tiêu Sắt đã đi xuống dung nham hơn một canh giờ mà vẫn chưa trở về.
Khoảng nửa canh giờ trước, dung nham còn bạo động một trận, may mà nhanh chóng khôi phục yên tĩnh, nếu không thì thân thể nhỏ xinh nhu nhược của nàng chắc chắn sẽ bị dung nham cắn nuốt.
Bỗng nhiên, một hơi thở cường đại xa lạ dũng mãnh tiến tới gần Thanh Lân, trong hơi thở còn kèm theo mùi máu, hiển nhiên chủ nhân của hơi thở kinh khủng này từng giết rất nhiều người, rất nhiều người.
Cảm nhận được chủ nhân hơi thở đang nhanh chóng tới gần, Thanh Lân rối rắm nhưng lại không thể làm gì, có chút tuyệt vọng.
Nàng chỉ có tu vi tam đoạn đấu khí, căn bản khó mà hoạt động trong thế giới dung nham này, nếu trở về theo đường cũ thì có khả năng gặp phải chủ nhân hơi thở này, chẳng khác gì chui đầu vô lưới, huống hồ nàng cảm thấy chủ nhân hơi thở cường đại này đã phát hiện nàng.
“Đại ca ca, mau trở lại đi!”
Tràn đầy tuyệt vọng, Thanh Lân chỉ biết yên lặng cầu nguyện, cầu nguyện Tiêu Sắt trở về trước, sau đó hai người trốn vào Hãn hải càn khôn tráo sẽ không bị phát hiện.
Mỹ Đỗ Toa nhanh chóng xuyên qua đường hầm, cung điện của nàng cách nơi này không xa, cho nên chỉ tốn không đến nửa canh giờ liền chạy tới vị trí hơi thở dị hoả biến mất.
Nhìn đường hầm ngoằn ngoèo, quanh co, nàng dám khẳng định cho dù có người lấy được dị hỏa cũng vẫn còn ở bên trong.
Bỗng nhiên Mỹ Đỗ Toa chậm lại, nàng cảm nhận được một hơi thở thân thiết, không nhịn được mà lên tiếng: “Đây là xà nhân.. Không... Không hoàn toàn, là bán xà nhân...”
Nói xong, toàn thân Mỹ Đỗ Toa được ánh sáng hồng bao phủ, không gian chung quanh vặn vẹo một cách quỷ dị, nàng biến mất trong nháy mắt.
Bên dưới dung nham, Tiêu Sắt đã lấy được Thanh liên địa tâm hỏa đang nắm lấy đuôi Hỏa linh xà hai đầu quay về.
Còn dị hỏa thì không thể đặt trong nạp giới hay đai lưng trữ vật, Như ý bảo nang, hắn cũng sẽ không ngây ngốc cầm trong tay cho nên đã sớm thu vào kho hàng hệ thống.
“Ca ca, không đến nửa nén hương nữa là chúng ta có thể ra ngoài.” Tiếng Hồng Quỳ chợt vang lên, trong giọng nói mang theo một chút hân hoan, hiển nhiên lần này Tiêu Sắt có thể thuận lợi thu lấy dị hỏa khiến nàng vui vẻ.
Nhưng khi vừa nói xong thì khuôn mặt Tiêu Sắt cùng Hồng Quỳ đồng thời trở nên nghiêm trọng.
Tiêu Sắt thông qua công năng thấu thị thấy một điểm đỏ đang dùng một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi, giống như thuấn di tới gần Thanh Lân, Hồng Quỳ tắc thì dùng linh hồn lực cảm ứng được.
“Ca ca, không tốt, có một hơi thở cường đại đang nhanh chóng tới gần Thanh Lân.” Hồng Quỳ vội vàng nhắc nhở.
“Ta cũng cảm nhận được, Long Quỳ, phiền ngươi nhanh mang ta đi.”
“Giao cho ta đi ca ca!” Hồng Quỳ bay ra khỏi hình ma kiếm trên cổ tay Tiêu Sắt, ôm eo hắn nhanh chóng bay vút, bỏ rơi Hỏa linh xà hai đầu ở phía sau.
Giờ này khắc này, hai bên đang so đấu tốc độ, xem ai có thể tới gần Thanh Lân trước.
Trong động, một giọng nói tinh tế vang lên.
“Tiểu cô nương, ngươi ở đây làm gì!”
Theo giọng nói vang lên, không gian gần Thanh Lân bỗng nhiên vặn vẹo.
Nhìn thấy cảnh này, đồng tử xanh biếc của Thanh Lân đột nhiên co rụt lại, theo bản năng lui về phía sau vài bước, không cẩn thận vướng vào một khối nham thạch ngã ngồi xuống, tay ngọc chống về phía sau, khuôn mặt nhỏ tràn đầy sự sợ hãi.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Thanh Lân, một bóng hình thướt tha, xinh đẹp chậm rãi xuất hiện.
Thân mặc váy màu đỏ, cơ thể hoàn mỹ giống như quả đào chín mọng thơm ngon. Dưới váy là một đoạn đuôi rắn màu tím tản ra hương thơm nhàn nhạt, dưới sự nâng đỡ của hai cánh đấu khí, cái đuôi uốn lượn trong không trung.
Đây là một nữ nhân cực kỳ yêu diễm đồng thời có thêm sự cao quý cùng ung dung.
Giờ khắc này, dù là Thanh Lân cũng đoán được thân phận của nàng: Nữ vương Xà nhân tộc, Mỹ Đỗ Toa.
“Đây là...” Mỹ Đỗ Toa lạnh nhạt nhìn Thanh Lân bị dọa đến ngã ngồi trên mặt đất, trong mắt đẹp có chút kinh ngạc, khi chú ý tới ba điểm nhỏ xanh biếc trong mắt Thanh Lân thì sự kinh ngạc liền biến thành chấn động.
“Khó trách thân là bán xà nhân lại có thể tồn tại đến nay, thì ra là thức tỉnh Bích xà tam hoa đồng. Đáng tiếc hiện tại còn quá non nớt.” Lẩm bẩm một tiếng, Mỹ Đỗ Toa phớt lờ khắc chế của Bích xà tam hoa đồng đối với loài rắn, chậm rãi bay đến trước mặt Thanh Lân, vung tay ngọc lên, đấu khí màu đỏ bao phủ, thân thể Thanh Lân tự động đứng lên, chậm rãi bay đến trước người Mỹ Đỗ Toa.
“Tiểu cô nương, bổn vương hỏi ngươi, là ai đưa ngươi tới nơi này, người kia đi đâu?” Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng hỏi.
Là cường giả Đấu Hoàng đỉnh, tu vi Thanh Lân thế nào, Mỹ Đỗ Toa liếc mắt liền nhìn thấu, thực lực này dù có ‘ Bích xà tam hoa đồng ’ cũng không cách nào thông những đường hầm quanh co kia đi đến đây.
“Ta không biết.” Tuy rằng Thanh Lân rất sợ hãi nhưng để nàng bán đứng Tiêu Sắt, người đối xử với nàng tốt nhất trên đời, coi nàng như người bình thường thậm chí thân nhân là chuyện không thể.
Nhìn bộ dạng quật cường của Thanh Lân, Mỹ Đỗ Toa nhíu mày, lại mở miệng nói: “Tiểu cô nương, sự kiên nhẫn của bổn vương có hạn, nếu không phải xem ngươi có nửa huyết mạch tộc nhân của ta, ngươi đã sớm là một bộ thi thể.”
“Ta.... Ta không biết ngươi đang nói gì.” Thanh Lân run rẩy mở miệng, trong mắt có chút tuyệt vọng cùng không nỡ, thật vất vả gặp được một người thật sự tốt với mình, không nghĩ tới lại chết sớm... Thanh Lân rất luyến tiếc.
Bên dưới dung nham, Tiêu Sắt và Hồng Quỳ đang lẳng lặng nhìn, hắn tới chậm một bước, luận thực lực, có lẽ Hồng Quỳ tương đương với Mỹ Đỗ Toa, nhưng Mỹ Đỗ Toa chẳng những ở gần mà còn nắm giữ bí pháp không gian nào đó, lập tức tới ngay chỗ Thanh Lân.
Tuy nói Mỹ Đỗ Toa là nữ thần kiếp trước của hắn, nhưng trong hoàn cảnh này thật sự không vui vẻ nổi.
Lấy ma kiếm ra rồi nhìn Long Quỳ, Long Quỳ ngầm hiểu, hóa thành tia sáng hồng bám vào thân thể Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt không lựa chọn đánh lén, nếu đánh lén, với năng lực của Hồng Quỳ phỏng chừng không thể đánh chết nhưng xác xuất trọng thương Mỹ Đỗ Toa vẫn rất lớn, nhưng về sau sẽ là cục diện không chết không ngừng, còn có khả năng sẽ lan đến gần Thanh Lân.