Chương 87: Lần thứ nhất giao thủ với Đấu Hoàng
Sau khi đưa công pháp cùng Tụ khí tán cho Tiêu Ngọc, Tiêu Sắt ở lại Tiêu gia hai ngày.
Tiêu Ngọc tốn một ngày để điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất, dưới sự trợ giúp của Tiêu Sắt, ngày thứ hai thành công đột phá đến Đấu Giả, chuyển tu công pháp.
Có lẽ bởi vì Tiêu Sắt vừa trở về liền nhẹ nhàng đánh bại Tiêu Trữ, vốn yên lặng vô danh giờ lại được mọi người trong Tiêu gia biết đến, cộng thêm vẻ ngoài tuấn tú của Tiêu Sắt khiến Tiêu Mị cùng đông đảo thiếu nữ Tiêu gia muốn liếc mắt đưa tình.
Nhưng hết thảy chẳng liên quan gì đến Tiêu Sắt.
Ngày thứ ba, Tiêu Sắt cho Tiêu Ngọc một ít đan dược cơ sở, hẹn gặp lại ở học viện Già Nam, trước ánh mắt lưu luyến của Tiêu Ngọc rời khỏi Tiêu gia.
“Nhân loại đáng chết, dĩ nhiên dám đối đãi với bổn vương như thế.” Trên đường đi đến nhà đấi giá Mễ Đặc Nhĩ, tiếng Mỹ Đỗ Toa chợt vang lên bên tai Tiêu Sắt.
Bên hông Tiêu Sắt lại xuất hiện hai dấu răng nho nhỏ.
“Ta nói này nữ vương, sao cứ thích cắn ta vậy?” Tiêu Sắt trợn trắng mắt, hiển nhiên đã quen với chuyện Mỹ Đỗ Toa khống chế Thất thải thôn thiên mãng cắn hắn.
“Ngươi hỏi bản thân mình đi, rốt cuộc làm cái gì?” Mỹ Đỗ Toa tức giận nói.
“Ách..” Tiêu Sắt có chút xấu hổ, ở Tiêu gia ba ngày, tự nhiên là hắn không có khả năng ăn không ngồi rồi, tu luyện rất nhiều, đột nhiên nhớ tới Tiêu Viêm trong nguyên tác luyện từng luyện chế Tử hỏa đan, dứt khoát lấy non nửa ly nước bọt của Thất thải thôn thiên mãng, sau đó phối hợp với Tử Tinh Nguyên cùng với một ít dược liệu thuộc tính hoả để luyện chế ra đan dược này.
Ai kêu chiêu số có thể vượt cấp đối địch của hắn quá ít đây.
Biên pháp duy nhất là thông qua dị hỏa, tăng phẩm giai 《 Xích viêm kiếm - Phá cực 》 lên Địa giai trung cấp nhưng thật sự là chưa đủ.
【 Đinh, hệ thống nhắc nhở, kiểm tra thấy ký chủ còn chưa sử dụng lần trao đổi tháng này, còn mười ngày nữa sẽ đổi mới, xin sử dụng kịp thời. 】
Nghe tiếng hệ thống nhắc nhở, Tiêu Sắt hơi sửng sốt, chợt nhớ tới thời gian mình cắn nuốt dị hỏa đều ở trạng thái mất đi ý thức, bất tri bất giác liền trôi qua hơn một tháng.
“Hệ thống, dùng cây dược liệu thuộc tính hoả trong tay ta để trao đổi.” Tiêu Sắt lấy ra một cây dược liệu dư lại sau khi luyện chế Tử hoả đan rồi hô trong đầu.
Qua hơn một năm, hắn đã tìm được một quy luật, tuy rằng dùng vật phẩm cùng loại hình có thể gia tăng tỷ lệ đổi nhưng tỷ lệ nhỏ đến đáng thương, vật phẩm tùy tiện chuẩn bị thì tỷ lệ đổi được thứ tốt lại lớn hơn.
【 Đinh, chúc mừng ký chủ đổi được một gốc Long huyết thảo trong di tích hoang thuộc thế giới “Kiếm đạo độc tôn”. 】
“Long huyết thảo?” Tiêu Sắt cảm thấy vui vẻ, đây chính là thứ tốt, là fan trung thành của 《 kiếm đạo độc tôn 》 ở kiếp trước, Tiêu Sắt cũng đọc Kiếm đạo độc tôn vài lần, biết Long huyết thảo sinh trưởng nơi cự long ngã xuống, sinh ra từ máu tươi của cự long, bên trong ẩn chứa một tia long lực, nếu luyện hóa liền có thể chuyển long lực thành khí lực của bản thân, có thể khiến một người trở thành cao thủ luyện thể trong khoảng thời gian ngắn, tăng cường năng lực cận chiến. Diệp Trần trong nguyên tác chỉ luyện hóa ba bốn gốc liền tăng khí lực đến mấy chục vạn cân.
Một gốc Long huyết thảo khiến tâm trạng Tiêu Sắt tốt lên trong tức khắc, bước chân không khỏi nhanh hơn vài phần, có thứ này thì thực lực của hắn lại có thể tiến bộ một mảng lớn.
Đi được một lúc thì Tiêu Sắt dần dần phát hiện có gì đó không đúng, quãng đường từ Tiêu gia đến nhà đấu giá Mễ Đặc Nhĩ cũng không quá xa, chỉ cần vòng qua mấy con hẻm, đi đến cuối đường lớn là tới, nhưng hiện tại hắn đã đi quanh hẻm nhỏ vài vòng mà vẫn chưa thể ra khỏi.
“Long Quỳ, nữ vương, các ngươi có cảm thấy có gì đó không ổn không?” Tiêu Sắt gọi hai nàng.
“Giờ ngươi mới phát hiện, nhưng đối phương không có sát ý, chút việc nhỏ này tự ngươi giải quyết đi.” Tiếng Mỹ Đỗ Toa chậm rãi vang lên sau đó liền yên lặng.
“Ca ca, có muốn ta...” Long Quỳ còn chưa nói xong thì Tiêu Sắt đã cắt lời, “Không cần, ta đã đoán ra là ai, ngươi không cần bại lộ, nếu ta đánh không lại thì lão nhân Hải Ba Đông kia sẽ chạy tới, không được nữa thì còn có nữ vương, nếu ta chết sẽ không có ai giúp nàng luyện chế Dung linh đan.”
Cả ba âm thầm giao lưu, sương đen lan tràn khắp hẻm nhỏ, bao phủ, che đậy tất cả.
Giờ khắc này, cảnh vật chung quanh như bị đóng băng, dải lụa, chim chóc dừng lại giữa không trung, không gian như bị quét lên một màu xám trắng.
Đồng thời dùng công năng thấu thị cùng linh hồn cảm ứng, Tiêu Sắt nhanh chóng tìm được chủ nhân sương đen, tay phải cầm ma kiếm, nhẹ nhàng vung lên lạnh lùng nói: “Xuất hiện đi gia hoả lén lút.”
Khi nói chuyện, tay trái Tiêu Sắt lặng yên sờ vào hông, ba cây châm bôi độc thật nhỏ xuất hiện trong kẽ ngón tay.
Tay phải nắm chặt ma kiếm tiến lên, tay trái vung ba cây châm độc ra, cả ba theo đường cong từ ba phương hướng khác nhau bắn về phía bóng đen.
Hiển nhiên bóng đen không ngờ Tiêu Sắt có thể dễ dàng phát hiện vị trí của hắn, không kịp tránh né chỉ có thể rút loan đao bên hông ngăn cản.
Keng keng keng...
Tiếng va chạm trong trẻo vang lên, châm độc bị đánh văng, bóng đen biết mình đã bại lộ nên đi ra khỏi sương đen, duỗi người nói: “Tiểu tử, cảm giác không tồi, dĩ nhiên có thể phát hiện chỗ ta ẩn thân.”
Nhìn bóng đen hiện thân, sắc mặt Tiêu Sắt trở nên nghiêm trọng, Lăng Ảnh chung quy vẫn không nhịn được ra tay với hắn, tuy rằng chỉ là thử, nhưng một tên Đấu Hoàng cao giai đã đủ cho hắn chật vật.
“Ngươi là ai?” Tiêu Sắt híp mắt, biết rõ nhưng vẫn cố hỏi.
“Chịu người nhờ vả, lấy tánh mạng của ngươi.” Vừa nói xong, Lăng Ảnh hóa thành sương đen biến mất khỏi tầm mắt của Tiêu Sắt.
Tiêu Sắt hoảng sợ, hắn phát hiện linh hồn lực không thể nào bắt giữ được hành tung của đối phương, may mà thông qua thấu thị có thể nhìn thấy. Hai tay nắm chặt ma kiếm, thân kiếm mang theo kiếm khí mạnh mẽ chém vào sương đen trong một góc.
“Đang...”
Ma kiếm cùng loan đao giao nhau, mang theo kình phong cường đại thổi tan sương đen bao phủ Lăng Ảnh, để lộ một người mặc áo đen đeo mặt nạ.