Chương 99: Bát dực kim lan cùng Kê quan phượng hoàng quỳ
-
“Cảm giác như thế nào.” Trước một khối thủy tinh to, Nhã Phi nhìn khuôn mặt Tiêu Sắt trở nên bình thường hơn, cười nói.
Nhìn mình trong kính so với trước như hai người khác nhau, Tiêu Sắt cười, hài lòng nói: “Cũng không tệ lắm, cuối cùng sẽ không ai hoài nghi tuổi của ta.”
“Ngươi còn che giấu tuổi?” Nhã Phi có chút kinh ngạc nói.
Tiêu Sắt gật đầu, cười mà không nói, chợt lấy ngọc tạp từ nạp giới, đưa tới trước mặt Nhã Phi, nói: “Nhã Phi tỷ, tính tiền đi.”
“Tiền thì không cần... Đừng vội từ chối. Mặt nạ này cầm đi bán đấu giá cũng chỉ khoảng ba mươi vạn đồng vàng. Hôm nay ngươi giúp ta giải quyết phiền toái, về sau ta ở gia tộc Mễ Đặc Nhĩ sẽ thuận buồm xuôi gió hơn rất nhiều, coi như là tỷ tỷ ta tặng cho ngươi.” Nhã Phi mỉm cười lắc lắc đầu, bàn tay mềm đẩy ngọc tạp lại.
Nghe vậy, Tiêu Sắt yên lặng một chút, cuối cùng không từ chối, chợt lấy ra một cái hộp ngọc, mỉm cười nói: “Nếu Nhã Phi tỷ tỷ tặng đồ cho ta, vậy ta cũng đáp lễ.”
Nhã Phi nhận lấy hộp ngọc, có chút kinh ngạc hỏi: “Đây là cái gì?”
Tiêu Sắt đạm cười nói: “Mở ra nhìn sẽ biết.”
Nhã Phi nghe vậy mở hộp ngọc.
Trong phút chốc, toàn bộ căn phòng tràn ngập mùi hương kỳ lạ.
Hương thơm thấm vào ruột gan, khiến tinh thần người ta sảng khoái, nhịn không được mà hít nhiều hơn.
Trong hộp ngọc có một đóa hoa lan tám cánh, cánh hoa nhẹ nhàng run run, màu trắng tuyết, mang đến cảm giác cao quý không vướng bụi trần.
Tiêu Sắt nghiêm mặt nói: “Thứ này tên là Bát dực tiên lan, một dược thảo tiên phẩm, khác với những thiên địa kỳ dược ở đại lục Đấu Khí, nó có tính ôn hòa, mười phần tinh thuần, có thể bồi đắp căn nguyên, loại trừ tạp chất trong cơ thể. Sau khi ăn vào sẽ giải quyết vấn đề tốc độ tu luyện, trước lúc ngươi đột phá Đấu Linh, dược hiệu sẽ liên tục phát huy tác dụng với cơ thể.”
Nhã Phi mở to mắt, trong mắt tràn ngập chấn động cùng khó tin, run rẩy nói, “Tiêu Sắt đệ đệ, thứ này... Quá quý giá.”
Tiêu Sắt cười nói: “Dùng lời của ngươi mà nói, quan hệ giữa chúng ta còn cần so đo nhiều như vậy sao? Huống hồ tiên thảo này vô dụng với ta, cho ngươi thích hợp hơn. Nhanh ăn đi, không cần dùng phương pháp đặc biệt gì, cứ trực tiếp nhai nuốt là được, sau đó vận chuyển công pháp dung nhập vào cơ thể, chậm rãi hấp thu.”
Tiên thảo này có được từ lần trước dùng rượu Khẩu Nhai xuyên đến dị giới, nhập vào thân thể nữ hài nào đó.
Tuy rằng ký ức đã bị xóa đi, Tiêu Sắt không nhớ rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì nhưng trong nhận thức của hắn thì chỉ ở Băng hỏa lưỡng nghi nhãn trong Đấu La đại lục mới có loại tiên thảo này.
Trước khi đến Đế đô, Tiêu Sắt cũng đã xem xét những dược thảo thích hợp với người thân cận mình.
Nhã Phi đi sang một bên, ngồi xếp bằng rồi bỏ Bát dực tiên lan vào miệng, bắt đầu tu luyện.
Nhìn Nhã Phi tiến vào trạng thái tu luyện, Tiêu Sắt mỉm cười, thu trường bào Luyện dược sư lại, vung tay phóng xuất Hãn hải càn khôn tráo, sau đó lấy đài sen ra và ngồi lên, lại lấy thêm một gốc tiên thảo màu đỏ hồng.
Gốc tiên thảo này trông có vẻ đơn giản, từ bộ rễ đến thân là đều có màu đỏ hồng, đỉnh lá giống mào gà, gân lá màu vàng kim, vừa lấy ra thì nhiệt độ trong phòng liền tăng lên vài phần.
“Kê quan phượng hoàng quỳ này rất thích hợp đối với người tu luyện đấu khí thuộc tính hỏa.”
Lẩm bẩm một tiếng, vừa định nuốt vào thì Thất thải thôn thiên mãng chui ra khỏi ngực Tiêu Sắt.
Nó bò tới chỗ cổ tay nắm Kê quan phượng hoàng quỳ, mắt tím mở to, tỏ vẻ nhu nhược đáng thương.
“Ngươi muốn ăn cái này?” Tiêu Sắt có chút bất đắc dĩ nói.
“Anh.. Anh...” Con rắn nhỏ nhẹ nhàng gật đầu.
“Xin lỗi, gốc tiên thảo này rất quan trọng đối với ta, nếu không thì cho ngươi Tử Tinh Nguyên nha?” Tiêu Sắt lắc lắc đầu, lấy ra một lọ Tử Tinh Nguyên cho nó.
Con rắn nhỏ lắc lắc đầu, nhìn chăm chằm tiên thảo trong tay Tiêu Sắt.
“Mẹ nó, dĩ nhiên còn kén ăn.” Thu hồi Tử Tinh Nguyên, Tiêu Sắt bất đắc dĩ vỗ trán, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó. Chợt lấy ra một bộ rễ màu đỏ còn nóng cháy hơn Kê quan phượng hoàng quỳ, đây là rễ của Liệt hỏa hạnh kiều sơ, tuy rằng hắn không nhớ Liệt hỏa hạnh kiều cùng Bát giác huyền băng thảo bị ai ăn nhưng bộ rễ vẫn được giữ lại.
“Tiểu gia hỏa, nếu không thì ngươi ăn cái này đi.”
Con rắn nhỏ nghe vậy, ghé sát vào rễ Liệt hỏa hạnh kiều sơ phun lưỡi, khi cảm nhận được bên trong ẩn chứa năng lượng thuộc tính hỏa khủng bố, đuôi rắn co lại bắn tới bộ rễ trong tay Tiêu Sắt, một ngụm nuốt hết, sau đó thân thể nó lóe ánh sáng hồng nóng cháy, cuộn tròn lại, rơi vào ngủ say.
“Xem ra tiểu gia hỏa này cần ngủ say một thời gian để luyện hóa dược lực.” Thu rắn nhỏ vào Như ý bách bảo nang, Tiêu Sắt mỉm cười, ánh mắt chuyển sang Kê quan phượng hoàng quỳ, bắt đầu tiến hành luyện hóa.....
Thời gian dần dần trôi đi, đảo mắt đã ba canh giờ, dược lực của tiên thảo phát huy tác dụng khiến thân thể Tiêu Sắt cùng Nhã Phi xuất hiện biến hóa khác nhau.
Nhã Phi lẳng lặng ngồi xếp bằng trên mặt đất, trên người tản ra mùi hương đặc thù của Bát dực tiên lan, sương mù trắng nhàn nhạt chậm rãi bao phủ làn da nàng.
So với Nhã Phi, bộ dạng Tiêu Sắt khoa trương hơn nhiều, áo trên đã hóa thành tro tàn, lộ ra cơ bắp tráng kiện, dược lực của Kê quan phượng hoàng quỳ đang không ngừng thẩm thấu vào thân thể hắn, trên đỉnh đầu còn bốc hơi nóng, gương mặt trắng nõn đỏ bừng.
Tới chạng vạng, thái dương chậm rãi hạ xuống.
Có lẽ là bởi vì trước kia Tiêu Sắt ăn quá nhiều đan dược, cơ thể tích tụ nhiều dược lực nên Nhã Phi tỉnh lại sớm hơn hắn. Lười biếng duỗi người, mặt đẹp không giấu nổi sự vui vẻ, Tiên thảo Tiêu Sắt cho chẳng những giúp nàng khai thông kinh mạch tắc nghẽn mà còn giúp nàng từ Đấu Giả nhị tinh tăng lên đến Đấu Giả ngũ tinh, nàng tin rằng tương lai không xa, nàng sẽ không thua bất kỳ thiên tài nào trong gia tộc Mễ Đặc Nhĩ.
“Tiêu Sắt?” Chậm rãi đứng dậy, mắt đẹp nhìn quanh, khi nhìn thấy Tiêu Sắt ở trần, cả người bốc hơi nóng, ngồi xếp bằng trên một đài sen, Nhã Phi khiếp sợ, mặt đẹp bắt đầu đỏ ửng.
“Thật không ngờ, ngày thường trông tiểu gia hỏa này gầy gầy, thế mà khi cởi áo lại tráng kiện thế này.” Lẩm bẩm một tiếng, Nhã Phi xoay người ngồi vào ghế dựa cách không xa, tay chống mặt bàn, mỉm cười lẳng lặng chờ đợi.
Nhã Phi không phát hiện lúc nàng xoay người, hình ma kiếm ở cổ tay Tiêu Sắt lóe ánh sáng hồng....