Đấu Phá Chi Truyền Kỳ Tái Khởi

Chương 9: Đột phá

Chương 9: Đột phá
"Gửi thư báo cho Tiêu Chiến bên kia, đồng thời thông báo đám thủ vệ bên ngoài mau mau kết thúc đi" ông lão tiếp tục ra lệnh.
"Vâng, tộc lão"
"Ừm, các ngươi ở đây bảo vệ, ta đi sang chỗ Tiêu Chiến xem tình hình thế nào" ông lão lập tức không đợi mọi người đáp lời đã triển khai đấu khí đôi cánh, xông thẳng lên bầu trời.
"Cung tiễn tộc lão" Đại trưởng lão cùng mọi người trên mặt mang theo vẻ kính cẩn, khom người nói.
Tại Gia Liệt tộc địa, Tiêu Chiến đang ra lệnh cho Tiêu Chấn dẫn người truy bắt những tộc nhân còn lại của Gia Liệt bộ tộc.
"Tiêu Chiến, xem ra bên các ngươi cũng diễn ra thuận lợi rồi" Từ phía chân trời xa xa, một đạo thanh ảnh bắn như điện lao xuống, rơi xuống bên cạnh Tiêu Chiến.
"Hà, là thúc tổ, xem ra thúc tổ bên kia cũng đã bắt được Áo Ba bộ tộc rồi" Tiêu Chiến vui vẻ nói.
"May mắn không phụ sự kỳ vọng, đã bắt được Áo Ba Mạt" Ông lão cười to nói.
...
Ngày hôm sau, một tin tức khiến toàn thành chấn động lan truyền khắp Ô Thản Thành: Gia Liệt và Áo Ba hai tộc bị Tiêu gia diệt tộc chỉ trong một đêm!
Khi tỉnh giấc, các đại gia tộc ở Ô Thản Thành phát hiện ra rằng trụ sở của Gia Liệt và Áo Ba bộ tộc cùng toàn bộ cơ sở kinh doanh của các gia tộc trong thành đều đã bị người của Tiêu gia tiếp quản. Toàn thành im bặt, bao trùm trong một bầu không khí quỷ dị.
Đúng lúc này, một tin tức truyền đến: Tiêu Chiến, tộc trưởng Tiêu gia, yêu cầu các đại gia tộc ở Ô Thản Thành đến Tiêu gia họp bàn. Ô Thản Thành chỉ có ba đại gia tộc có tiếng nói, nay Gia Liệt và Áo Ba đã bị Tiêu gia diệt tộc, những gia tộc nhỏ còn lại đều nơm nớp lo sợ khi nhận được tin này và vội vàng đến gặp Tiêu gia. Trước khi đi, các vị gia chủ đều bí mật dặn dò người nhà, thầm nghĩ liệu vị Sát Thần Tiêu gia này có chuẩn bị diệt luôn cả bọn họ, những kẻ "cá tạp" này.
Một đám gia chủ nơm nớp lo sợ bước xuống xe ngựa, dừng lại trước tộc địa Tiêu gia. Sau khi nhìn nhau cười khổ, tất cả cùng nhau hướng về phòng nghị sự của Tiêu gia.
Tiêu Chiến và một đám trưởng lão ngồi ở vị trí chủ tọa đại sảnh, mặt không biểu cảm nhìn các vị gia chủ vào chỗ.
Thấy mọi người đã gần như tề tựu đông đủ, Tiêu Chiến ho khan một tiếng, thu hút ánh mắt của các gia chủ đang mang nhiều tâm tư về phía mình. "Mọi người đã đến gần đủ rồi. Hôm nay ta Tiêu Chiến triệu tập mọi người đến đây là có một tin tức muốn báo cho đại gia."
"Gia Liệt và Áo Ba hai tộc đã cấu kết với những đoàn lính đánh thuê lẩn trốn quanh biên giới đế quốc để tập kích Ô Thản Thành, âm mưu diệt tộc này đã bị Tiêu gia phát hiện. Hiện nay, thế lực của Gia Liệt và Áo Ba bộ tộc đã bị Tiêu gia tiếp quản. Ai tán thành? Ai phản đối?" Tiêu Chiến đứng lên, nhìn quanh mọi người.
Phía dưới, một đám gia chủ đã sớm bị khí thế mang theo mùi máu tươi của Tiêu Chiến dọa cho câm như hến.
"Ừm, được. Xem ra đại gia đều đồng ý. Vậy cứ thế đi" Tiêu Chiến nhìn những người không nói lời nào phía dưới, hài lòng gật đầu rồi nghênh ngang rời đi.
Trong đám người, chủ nhân của cửa hàng vũ khí lớn nhất Ô Thản Thành, họ Vương, nhìn bóng lưng Tiêu Chiến rời đi, lo lắng nói với một vị gia chủ gia tộc nhỏ bên cạnh: "Chẳng mấy chốc Ô Thản Thành sẽ thay đổi người lãnh đạo rồi."
Ra khỏi phòng khách, Tiêu Chiến quay sang phân phó cho Đại trưởng lão bên cạnh: "Đại trưởng lão, mau chóng tiếp quản sản nghiệp của Gia Liệt và Áo Ba hai tộc. Phải sắp xếp người của Tiêu gia vào thay thế. Gần đây, ngươi cần phải dồn nhiều tâm sức vào việc này."
"Vâng, tộc trưởng" Đại trưởng lão đáp lời.
Tiêu Viêm và Dược Lão nhìn đám gia chủ của các gia tộc nhỏ đang rời đi khỏi Tiêu gia.
"Trận chiến này đã đặt nền móng cho vận mệnh trăm năm của Tiêu gia. Từ nay về sau, Tiêu gia chính là bá chủ tuyệt đối của Ô Thản Thành" Tiêu Viêm cười nói với Dược Lão.
"Cha của ngươi, Tiêu Chiến, vẫn rất quyết đoán" Dược Lão khẳng định nói.
"Được rồi, hiện tại mọi việc đã xong xuôi. Ngươi cũng đã tích lũy đủ rồi, là thời điểm đột phá tấn thăng Đấu Giả rồi" Dược Lão cười như không cười nói.
"Vâng, lão sư" Tiêu Viêm kinh hỉ đáp lời.
Trong gian phòng, Dược Lão một tay nâng lên Cốt Linh Lãnh Hỏa, trên bề mặt bạch sắc hỏa diễm đang sôi trào, một viên đan dược có chút loang lổ màu lam nhạt đang không ngừng được tôi luyện cho sạch sẽ, êm dịu. Chốc lát, tay trái Dược Lão đột nhiên vỗ nhẹ lên bàn, lấy một chiếc bình ngọc, đem đan dược bỏ vào, sau đó ném chiếc bình ngọc cho Tiêu Viêm.
Dược Lão nhìn Tiêu Viêm đang ngoan ngoãn ngồi khoanh chân, đôi mắt chớp chớp nhìn mình, bật cười nói: "Nếu ngươi muốn tấn công Đấu Giả, thì cần dùng đến Tụ Khí Tán này. Ngươi xem sư phụ luyện chế Tụ Khí Tán này thế nào?"
Tiêu Viêm kích động tiếp nhận bình ngọc, khẽ ngửi một cái. Một luồng dị hương quen thuộc tỏa ra từ bên trong, khiến tinh thần hắn rung động.
"Ha hả, đừng vui mừng quá sớm. Tận dụng lúc trạng thái ngươi đang tốt, mau mau tấn công Đấu Giả đi, ngưng tụ khí chi vòng xoáy đi. Sư phụ sẽ hộ pháp cho ngươi" Dược Lão khẽ mỉm cười.
"Đúng rồi, sau đó khi hấp thu Tụ Khí Tán để áp súc đấu khí trong cơ thể, nhất định phải nhanh lên, nếu không sẽ công dã tràng" Dược Lão nhắc nhở lần nữa.
"Được rồi, lão sư" Tiêu Viêm nắm chặt bình ngọc, hít sâu một hơi, nuốt trọn viên đan dược trong bình ngọc. Trong nháy mắt, đan dược bắt đầu tan ra, một luồng dược lực tinh khiết bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể.
Tiêu Viêm mau chóng vận lên đấu chi lực trong cơ thể để biến đan dược thành năng lượng tinh khiết, hấp thu vào trong kinh mạch. Theo năng lượng trong kinh mạch ngày càng nhiều, Tiêu Viêm bắt đầu chủ động dẫn dắt nguồn năng lượng này theo kinh mạch bắt đầu chu thiên tuần hoàn, đi xung kích những kinh mạch tắc nghẽn cần thiết để đột phá Đấu Giả.
Một lần, hai lần, ba lần...
Dưới sự nỗ lực không ngừng của Tiêu Viêm, những kinh mạch tắc nghẽn cuối cùng cũng bị phá tan, đồng thời ngày càng nhiều kinh mạch được khai thông.
"Tiêu Viêm, nhanh, áp súc đấu chi lực, ngưng tụ khí chi vòng xoáy" Giọng nói của Dược Lão vang lên bên tai nhắc nhở.
Tiêu Viêm âm thầm chuyên tâm, bắt đầu dùng sức mạnh tinh thần áp súc đấu chi lực trong cơ thể. Theo Tiêu Viêm không ngừng áp súc, xoay tròn, đấu khí trong cơ thể dường như đột phá một giới hạn, đấu chi lực được ngưng tụ ở mức độ cao bắt đầu ở dưới đan điền, muốn tạo thành một vùng xoáy đang dần hình thành.
"Hô" Tiêu Viêm mở hai mắt ra, phun ra một luồng khí màu trắng nhạt, nhìn bóng dáng già nua trước mắt nói: "Lão sư, con đã thành công!"
"Ừm, Tiêu Viêm, ngươi đã thành công đột phá Đấu Giả. Cho dù là ở Trung Châu đầy rẫy thiên tài, ngươi cũng được xem là một tiểu quái vật" Dược Lão nói với một chút kiêu ngạo nhàn nhạt.
"Ha ha ha, lão sư, con đã không làm người thất vọng" Tiêu Viêm tràn đầy đắc ý. "Khụ khụ, đúng rồi, lão sư, nếu con đã đột phá Đấu Giả, có phải con có thể được tu luyện cái công pháp thần bí mà lần trước ngài nói, có tiềm năng trưởng thành vô hạn kia không?"
Âm thầm xoa tay, Tiêu Viêm khiến Dược Lão cười ha hả. "Ha ha ha, đây không phải là lão sư ta dụ dỗ ngươi, ngươi cũng đừng hối hận." Nói rồi, Dược Lão từ trong nạp giới lấy ra một quyển sách màu đen.
"Ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Không hối hận chứ?" Dược Lão đặt quyển sách màu đen trước mặt Tiêu Viêm, lần thứ hai xác nhận.
"Đồ nhi không hối hận" Tiêu Viêm nắm lấy quyển sách màu đen trong tay Dược Lão. "Ha hả, đây chính là Phần Quyết đại danh đỉnh đỉnh a, ai hối hận ai là kẻ ngu si" Tiêu Viêm thầm nhủ.
Nói rồi, Tiêu Viêm mở quyển sách ra, lực lượng linh hồn ngâm vào bên trong. Lượng lớn thông tin trong quyển sách cũng bắt đầu tràn vào trong đầu Tiêu Viêm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất