Dạy Hắn Đùa Sao Cho Đúng

Chương 5

Chương 5
Máy bay chưa cất cánh, tôi đã cảm thấy có ai đó đá vào ghế ngồi của mình.
Quay lại, hóa ra là thằng nhóc nghịch ngợm lúc nãy ở sân bay đã lột quần Chu Duệ.
Nó khiến Chu Duệ mất mặt, nên tôi có chút thiện cảm với nó.
Vừa định mở miệng ngăn hành động của nó, chợt nghĩ lại, đây chẳng phải cơ hội tuyệt vời để đổi chỗ sao?
Tôi sẽ ngồi cạnh Chu Duệ và dạy cho anh ta một bài học.
Tôi gọi nữ tiếp viên.
"Chị ơi, chị có thể giúp tôi đổi chỗ được không?"
Rất nhanh sau đó, tôi đã ngồi bên cạnh Chu Duệ như kiếp trước.
-
Ngồi xuống xong, tôi hỏi nữ tiếp viên.
"Chị gái xinh đẹp, chị có thể cho em xin WeChat được không?"
Nữ tiếp viên vui vẻ rút điện thoại ra quét mã.
Thấy vậy, Chu Duệ cũng bắt chước, "Chị đẹp, cho em xin WeChat nhé."
Nữ tiếp viên dường như không nghe thấy.
Anh ta lại chỉ vào thẻ tên trên ngực cô ấy, cố gắng tìm chuyện để nói: "Chị tên là Hà Mỹ Vân đúng không? Tên thật hay đấy."
"À này, chiếc máy bay này chẳng thoải mái bằng cái xe Lamborghini của em đâu. Sau khi hạ cánh, chị có muốn thử ngồi xe em không?"
Nữ tiếp viên có vẻ hơi bối rối.
Cô ấy rõ ràng sợ rằng từ chối thẳng sẽ làm phật lòng khách hàng.
Tôi liếc mắt nhìn Chu Duệ, chỉ thấy buồn cười.
Một kẻ nghèo khó năm nào cũng xin trợ cấp, giờ lại mơ mộng lái siêu xe?
Nói ra thật khiến người ta cười rụng răng.
Tôi bật cười "phụt" một tiếng.
"Chu Duệ, nếu cậu thật sự giàu có, thì hãy sắm cho mình một cái quần tử tế trước đi, chứ không thì lần này khóa quần mở ở sân bay, lần sau sẽ là khóa quần mở ở sân bóng đấy."
"Hahaha."
Trong khoang máy bay rõ ràng có người từng chứng kiến cảnh tượng lúc nãy, không nhịn được cười thành tiếng.
Chu Duệ không ngờ tôi lại nhắc đến chuyện xấu hổ nhất của anh ta trước mặt nữ tiếp viên, mặt đỏ như gan heo.
Tất nhiên, anh ta không thừa nhận.
"Phương Lộ, dù cô ghen tị vì tôi mời những cô gái khác ngồi Lamborghini của mình, cũng không cần vu khống tôi như thế."
Tôi lắc lắc điện thoại, "Vậy thì để mọi người cùng xem video lúc nãy nhé."
Chu Duệ lập tức hoảng loạn, giả vờ rộng lượng xua tay.
"Cô đừng mà, tôi không tính toán với cô nữa được chưa?"
Tôi nhướng mày, "Là tôi lười tính toán với cậu thôi, hiểu chưa?"
Dường như để gỡ gạc lại, Chu Duệ đột nhiên lớn tiếng: "Ê, các người có ngửi thấy mùi gì kỳ lạ không?"
Vừa nói, anh ta vừa ngửi ngửi về phía tôi.
"Phương Lộ, hình như mùi lạ phát ra từ người cô đấy."
"Tôi nhớ hình như cô bị bệnh hôi…."
"Chát!"
Anh ta chưa kịp nói hết câu, tôi đã giáng một cái tát mạnh lên mặt anh ta.
Đánh cho đầu anh ta nghiêng hẳn sang một bên.
Chu Duệ ngây người.
Sau khi phản ứng lại, nhưng không thể đánh lại phụ nữ, anh ta chỉ có thể nghiến răng chịu đựng trong uất ức.
"Phương Lộ, cô làm cái gì thế?"
Nhìn anh ta giận đến đỉnh điểm, lửa cháy ngùn ngụt nhưng vẫn phải cố kìm nén, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tôi chỉ nhẹ nhàng nhún vai, bắt chước giọng điệu thường ngày của anh ta.
"Ôi, đùa chút thôi mà, làm gì căng thế?"
Chu Duệ tức đến mức bốc khói cả bảy lỗ, ngực phập phồng không ngừng.
Tôi vừa định châm thêm dầu vào lửa, thì điện thoại đột nhiên reo lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất