Để Nàng Hạ Cánh

Chương 3:

Chương 3:
Đầu tháng năm, “Cô dâu Hà Thần” đang nổi như cồn ở Thượng Hải đột ngột lui về, gả cho đại thiếu gia quân chính Tần Tu Minh.
Tin tức nhanh chóng chiếm trang đầu các tờ báo ở Thượng Hải. Đám cưới kiểu Tây này xa hoa và lãng phí, cứ như thể nhà họ Tần có tiền đốt không hết.
Đám cưới tại Tần công quán quy tụ giới thượng lưu đủ mọi tầng lớp, có người Trung Quốc, người Âu Mỹ, và cả người Nhật Bản.
Tần lão gia tử nóng lòng giới thiệu Tần Tu Minh với các quan chức quân sự Nhật Bản.
“Tu Minh, đây là ngài Lưu Xuyên Tham Tam, tổng giáo quan của Hải quân trú Thượng Hải.”
Người đàn ông trung niên béo phì nhét khối thịt dày vào bộ quân phục Nhật Bản chật chội, trông thật bảnh bao giả tạo.
“Đôi ngọc bích này là quà cưới tôi tặng Tần Tang, chúc hai vị trăm năm hạnh phúc.” Hắn nói những lời khách sáo, nhưng ánh mắt lại không ngừng đảo qua tôi một cách tục tĩu. Cục thịt thối rữa này thật khiến người ta ghê tởm.
Cơn buồn nôn dâng lên trong lòng, tay tôi run lên, đôi ngọc bích vừa cầm trên tay đã rơi vỡ tan tành.
Bỗng chốc, cả phòng im phắc. Lưu Xuyên Tham Tam lập tức thu lại nụ cười, mặt Tần lão gia tử cũng tái xanh.
Đảo lại, Tần Tu Minh bên cạnh vẫn tươi cười đối đáp, “Ngài Lưu Xuyên có nghe câu cổ ngữ Trung Quốc ‘Ninh vi ngọc toái’ (Thà làm ngọc nát) chưa?”
Hắn dường như còn sợ chuyện chưa đủ lớn, cố ý tiến lên cụng ly.
Trong chốc lát, sắc mặt Tần lão gia tử xanh tím lẫn lộn. Trong mắt Lưu Xuyên Tham Tam cũng thoáng qua vài tia sát ý. Không khí tràn ngập mùi thuốc súng, tựa như một tia lửa nhỏ cũng có thể châm ngòi nổ tung.
Tần lão gia tử vội vàng ra mặt cười xòa, “Tu Minh muốn nói là 'toái toái bình an' (vỡ nát bình an) đó, Lưu Xuyên quân, con trai tôi ở trường quân sự Đức lâu ngày, tiếng Trung còn chưa thạo.”
Tần Tu Minh như chợt hiểu ra, giả vờ hối lỗi tạ lỗi, “Là lỗi của tôi, khiến ngài Lưu Xuyên không vui rồi, ly rượu này tôi tự phạt.”
Lưu Xuyên Tham Tam uy nghiêm đánh giá hắn một lượt, rồi bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, cười phá lên sảng khoái. Đàn ông phụ nữ già trẻ trong công quán cũng giả cười theo.
Tôi mới hiểu ra rằng, trong buổi giao tế mang tên đám cưới này, tôi chỉ là một vai phụ.
Cục thịt thối rữa kia lại kiêu ngạo lên tiếng, “Con trai tôi cũng tốt nghiệp trường quân sự Đức, nó là hạm trưởng hải quân xuất sắc nhất, chỉ tiếc là đã sớm hiến thân cho Thiên hoàng.”
“Tần công tử tài tuấn trẻ tuổi như vậy, nhàn rỗi ở nhà thật đáng tiếc. Vừa hay Hòa Bình quân thiếu một tham mưu đồn trú, tôi có thể tiến cử một phen.”
Người tinh ý đều nhận ra, nếu từ chối nữa thì có phần không biết điều rồi.
Mãi lâu sau, Tần Tu Minh mỉm cười tiến lên cụng ly, “Vậy thì đa tạ Lưu Xuyên quân.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất