Dị Năng Giáo Sư

Chương 144: Danh ngạch bạn gái ta cũng rất hiếm (2)

Chương 144: Danh ngạch bạn gái ta cũng rất hiếm (2)


Thu Đồng trừng mắt nhìn Hạ Chí, nàng vốn muốn nói đây không phải tự tin, mà là tự luyến, nhưng đột nhiên nàng phát hiện, thoạt nhìn, hiện tại vẻ mặt Hạ Chí rất chân thành, trên người hắn cũng tản mát ra một loại khí chất rất tự tin, trước đây nàng luôn cảm thấy đây là Hạ Chí tự luyến, nhưng bây giờ, dường như hắn thật sự cảm thấy trường học này là trường tốt nhất?
"Đồng Đồng thân yêu, thân là trường trung học phổ thông tốt nhất thành thị này, chúng ta nhất định phải để tất cả mọi người hiểu, trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta không phải nơi bọn hắn muốn vào là có thể vào, mặc dù là nhi tử thủ phủ, hắn ta có thể vào trường trung học phổ thông này cũng là vinh hạnh của hắn ta, mà không phải vinh hạnh của trường học chúng ta. Chúng ta sẽ lan truyền chuyện hắn ta muốn đấu giá ra ngoài, nếu Trần Thiên Thành muốn thay đổi ý định, vậy đó là tổn thất của hắn ta, mà không phải tổn thất của chúng ta." Giọng điệu của Hạ Chí tuy bình thản, nhưng mơ hồ có một loại tự tin và kiêu ngạo phát ra từ tận xương, "Trở thành đệ tử của ta vốn là một loại vinh quang, mà cơ hội này không phải người nào cũng có."
Thu Đồng nhìn Hạ Chí, rốt cuộc tên hỗn đản này tự luyến đến mức tận cùng hay tự tin đến mức tận cùng? Lúc này, nàng thật không cách nào phân rõ.
"Được rồi, ngươi nói rất có lý, vậy chuyện này giao cho ngươi chịu trách nhiệm, cho dù là bán đấu giá danh ngạch lớp một hay là xây dựng công trình thể dục, ngươi đều đích thân đi giải quyết đi, dù sao ta một xu tiền cũng sẽ không cho ngươi." Rốt cục Thu Đồng cũng quyết định không thèm quan tâm tới chuyện này nữa, tùy Hạ Chí thích lăn qua lăn lại thế nào cũng được, cùng lắm thì đến lúc đó mọi thứ nguyên dạng, dù sao nàng cũng không tổn thất gì.
"Chuyên đơn giản như vậy lại để ta tự mình làm, thực sự là đại tài tiểu dụng." Hạ Chí lắc đầu thở dài, "Chẳng qua cũng không sao, ai bảo là Đồng Đồng thân yêu của ta để ta đi làm đây? Yên tâm, ta nhất định sẽ làm xong."
"Nhanh đi làm chuyện của ngươi!" Thu Đồng tức giận nói.
"Đồng Đồng, vậy ta đi làm việc trước." Hạ Chí cười xán lạn, xoay người đi ra phía ngoài.
Mới vừa đi đến cửa phòng, đột nhiên hắn lại xoay người, nhanh chóng đi ngược trở về trước mặt Thu Đồng, cả người ép về phía nàng, nhỏ giọng: "Đồng Đồng thân yêu, ta còn một chuyện rất quan trọng quên nói với ngươi."
"Chuyện gì?" Thu Đồng có chút ù ù cạc cạc, gia hỏa này bày ra vẻ mặt thần bí hề hề, chẳng lẽ hắn còn chuyện quan trọng gì đó sao?
"Thu Đồng tiểu thư mỹ lệ, danh ngạch làm bạn gái ta cũng rất hiếm, ngươi ngàn vạn lần không nên bỏ qua cơ hội!" Hạ Chí rất nghiêm túc nói xong câu đó, liền xoay người nhanh chóng rời đi.
Đáng thương cho Thu Đồng còn chưa kịp phản ứng, Hạ Chí đã biến mất, kết quả, vị băng sơn hiệu trưởng mỹ lệ này lại tức tới cắn răng, tên hỗn đản này sao không đi chết đi? Còn nói gì mà danh ngạch làm bạn gái hắn rất hiếm, có quỷ mới muốn làm bạn gái hắn!
Thế nhưng, cứ việc trong lòng mắng Hạ Chí, nhưng trong đầu Thu Đồng lại không tự chủ được xuất hiện một bóng người, vị hoa khôi cảnh sát Hạ Mạt mỹ lệ gợi cảm còn lạnh lùng hơn cả nàng kia, dường như khiến nàng cảm thấy uy hiếp vô cùng lớn.
Lúc này, Trần Thiên Thành đã ngồi vào Rolls-Royce, mà tài xế của hắn ta, nam nhân trung niên kia vừa lái xe vừa không nhịn được hỏi: "Trần tiên sinh, chuyện đã được giải quyết rồi sao?"
"Vị Hạ lão sư kia quả nhiên không phải lão sư bình thường." Trong giọng ôn hòa của Trần Thiên Thành mơ hồ có chút hoang mang, những năm gần đây, hắn ta kiến thức rộng rãi, dù là người kiểu gì hắn ta cũng đã gặp. Hắn ta tự nhận mình nhìn người rất chuẩn xác, rất nhiều người hắn ta chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn thấu nội tình, nhưng hắn ta lại hoàn toàn không nhìn thấu vị lão sư tên Hạ Chí này. Tuy vậy, vẫn có một điều hắn ta có thể xác định, đó chính là vị Hạ lão sư kia hoàn toàn không quan tâm tới thân phận thủ phủ của hắn ta.
"Đấu giá?" Trần Thiên Thành tự lẩm bẩm, chuyện này thật sự có chút thú vị đây.
Trên internet, tin tức về trường trung học phổ thông Minh Nhật vẫn đang không ngừng lên men, nhưng đối với đám sư sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật, bọn hắn cũng không quá quan tâm tới những tin tức kia, bọn hắn càng quan tâm tới những chuyện đã xảy ra trong trường học, tỷ như hiện tại, việc sắp xếp tiết thể dục của lớp thiên tài đã khiến vô số người hứng thú, muốn học cái gì là có thể học cái đó, đây đúng là lần đầu tiên bọn hắn nghe được chuyện tốt như vậy.
"Ta muốn tới lớp thiên tài, đáng tiếc ta không phải thiên tài."
"Thật ra ta càng muốn tới lớp thổ hào, như vậy có thể nói lên ta là thổ hào."
"Đều đừng nằm mơ nữa, loại phương pháp dạy học này không thể dạy quá nhiều người."
"Thật ra cũng có thể, dù sao thì nhiều hạng mục như vậy, chúng ta chỉ cần lựa chọn hạng mục giống với đám học sinh trong lớp thiên tài là được rồi, dạy một người là dạy, dạy mười người cũng là dạy..."
Đinh linh linh...
Tiếng chuông tan học vang lên chấm dứt tiếng nghị luận của mọi người, một đám người tới căn tin, một đám người đi ra ngoài trường, mà tại lúc này, tiếng phát thanh lại vang lên trong vườn trường: "Vương Tử Quốc đồng học lớp một khối mười hai, xin lập tức tới phòng làm việc của hiệu trưởng, xin lập tức tới phòng làm việc của hiệu trưởng..."
Vương Tử Quốc?
Phòng làm việc của hiệu trưởng?
Đám sư sinh đang chuẩn bị ăn cơm lại hưng phấn lên, đây là lại muốn đuổi học một đệ tử khác sao?
Mà trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Thu Đồng vừa đứng dậy chuẩn bị đi ăn cơm trưa càng ù ù cạc cạc, nàng kêu Vương Tử Quốc đến phòng làm việc của nàng bao giờ?
"Đồng Đồng, cùng đi ăn cơm trưa không?" Giọng nói quen thuộc truyền đến, đồng thời Thu Đồng cũng thấy được bóng người quen thuộc kia, mà ngay sau đó, nàng lập tức biết, vốn không phải nàng gọi Vương Tử Quốc đến phòng làm việc của nàng, mà là tên hỗn đản Hạ Chí này gọi Vương Tử Quốc tới!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất