Chương 216: Không cần cảm ơn ta (2)
Thu Đồng ở bên cạnh có chút cạn lời, vốn là một hội từ thiện tốt đẹp dường như đã bị Hạ Chí làm rối. Chẳng qua, từ trong đáy lòng Thu Đồng còn có chút ủng hộ Hạ Chí. Phải biết rằng, từ sau khi đài truyền hình nói để Thu Thiên Lương thay mặt gia gia nàng lãnh thưởng, nàng đã không có bất kỳ thiện cảm gì với hoạt động từ thiện Phong Vân Bảng này, mà bây giờ, tuy Trương Thanh đã nói muốn quyên một viên kim cương hồng giá trên trời, nhưng Thu Đồng vẫn cảm thấy trong chuyện này có vấn đề.
"Thưa các vị khách mời, thưa các vị nữ sĩ, thưa các vị tiên sinh, thật ra tất cả mọi người đều vì sự nghiệp giáo dục của thành phố Thanh Cảng, cho dù mọi người hiến ra vật phẩm có giá trị bao nhiêu thì tấm lòng cũng đều giống nhau..." Lúc này, nam MC nỗ lực hoà giải.
"Đúng là như vậy, thứ quan trọng không phải tiền bạc mà là tấm lòng, là tấm lòng từ thiện của mọi người với nền giáo dục..." Nữ MC cũng theo ở bên cạnh phụ họa.
"Nếu quan trọng không phải tiền bạc, vậy các ngươi có đột nhiên đổi địa điểm đến nơi này không?" Một giọng nói lười biếng vang lên, người nói chuyện đương nhiên vẫn là Hạ Chí, mà lời của hắn lập tức khiến hai vị MC á khẩu không trả lời được. Về phần những người khác, cho dù bọn họ không có cảm tình gì với Hạ Chí, nhưng lúc này bọn họ cũng cảm thấy Hạ Chí nói rất đúng, cái gì mà tấm lòng như nhau, đó chỉ là chuyện ma quỷ, nói trắng ra vẫn là xem ai quyên tiền càng nhiều hơn. Cuộc từ thiện Phong Vân Bảng này vẫn luôn căn cứ số tiền được quyên góp ra để xếp hạng.
"Hạ Chí, ngươi thật không thể nói lý..." Thoạt nhìn rốt cục Trương Minh Hải cũng sắp bạo phát, bởi vì hắn ta biết rõ, cái gọi là hâm nóng không khí buổi đấu bán đã hoàn toàn bị Hạ Chí làm rối, hiện tại những người khác tuyệt sẽ không quyên đồ vật ra để đấu giá.
"Minh Hải, quên đi, mỗi người đều có chí khác nhau, không thể cưỡng cầu." Lại đúng lúc này, giọng nói của Trương Thanh vang lên, ngăn cản Trương Minh Hải bộc phát. Sau đó, Trương Thanh quét mắt nhìn bốn phía, "Thật ra mọi người đều là người bận rộn, vậy chúng ta cũng không cần hâm nóng buổi đấu giá gì nữa, chẳng qua vẫn cần cho mọi người một chút thời gian suy tính, vì thế ta kiến nghị nên cử hành lễ trao giải trước. Sau khi lễ trao giải kết thúc, chúng ta lại tiến hành đấu giá kim cương hồng."
"Trương tổng nói không sai." Tiếp lời lại là Mạc Vong, "Hôm nay chúng ta tới nơi này để tham gia hoạt động từ thiện Phong Vân Bảng, không nên bỏ cội rễ mà theo ngọn ngành."
Lời này vừa ra mọi người liền hiểu, nhìn như Mạc Vong đang ủng hộ Trương Thanh, nhưng trên thực tế, hắn ta lại đang nói Trương Thanh giọng khách át giọng chủ, vốn là điển lễ từ thiện Phong Vân Bảng lại bị biến thành buổi bán đấu giá kim cương hồng, thật sự trở thành kịch một vai của Trương Thanh.
Chẳng qua, gần như tất cả mọi người đều biết quan hệ của Mạc Vong và Trương Thanh cũng không tốt, đương nhiên, thật ra có thể nói Mạc Vong có quan hệ không tính là tốt với toàn bộ phú hào thành phố Thanh Cảng, chỉ có điều, quan hệ giữa hắn ta và Trương Thanh càng kém hơn mà thôi.
"Vậy nếu mọi người đều không có ý kiến, chúng ta bắt đầu lễ trao giải trước đi." Nam MC đã bị bầu không khí nơi này làm cho có chút tan vỡ, vì thế người dẫn chương trình là hắn ta lộ vẻ buổi lễ này không cách nào tiếp tục tiến hành dựa theo dự định, hiện tại hắn ta chỉ có thể lâm trận phát huy.
"Bởi vì cái gọi là thu phong tống sảng, kim quế phiêu hương..." Nữ MC bắt đầu đọc lời dạo đầu.
"Có thể trực tiếp một chút không? Đã nói là trao giải mà." Giọng nói không hợp thời lại vang lên, mọi người đều nhìn về phía Hạ Chí, lại là tên gia hỏa này, hắn không thể bình thường một chút sao?
Ngay cả Thu Đồng cũng có chút cạn lời, MC người ta đọc vài lời dạo đầu thì đã sao?
"Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta rất bận rộn, ta đã đặt sẵn căn hộ tình lữ." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội.
"À..." Không thiếu thanh niên lộ ra một bộ biểu tình như vậy, trên mặt đã có hiểu ý lại có đố kị, thì ra gia hỏa này vội vã muốn trải qua thế giới hai người với Thu Đồng.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?" Thu Đồng tàn nhẫn véo Hạ Chí, giọng nói rất nhỏ, còn kèm theo chút nghiến răng nghiến lợi.
"Đồng Đồng, ta cũng không nói là đi thuê phòng với ngươi." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội, "Chúng ta không cần thuê phòng."
Thu Đồng đáng thương lại càng thêm tức giận, tên hỗn đản này có ý gì vậy? Hắn muốn đi thuê phòng với người khác sao?
Không nói tới Thu Đồng đang tức giận, hiện tại MC trên đài càng tan vỡ hơn nàng, đây là loại người gì vậy, hắn có thù oán gì với đài truyền hình bọn họ đúng không? Có để người ta dẫn chương trình cho xong không?
Việc đã đến nước này, MC cũng không còn cách nào khác, nói một cách tương đối, dường như nữ MC càng bình tĩnh hơn một chút, nàng mở miệng lần nữa: "Hiện tại, lễ trao giải hoạt động từ thiện giáo dục Phong Vân Bảng lần thứ chín của thành phố Thanh Cảng chính thức bắt đầu."
Rốt cục nam MC cũng kịp phản ứng, lập tức tiếp lời: "Từ thiện giáo dục Phong Vân Bảng mỗi năm một lần, vẫn lấy khoản quyên góp cho hoạt động từ thiện giáo dục làm tiêu chuẩn, bình chọn ra thập đại lương nhân giáo dục của thành phố Thanh Cảng chúng ta. Hôm nay là ngày nhà giáo, đầu tiên chúng ta xin cảm ơn tất cả các vị lão sư, cảm ơn các vị đã có cống hiến kiệt xuất cho sự nghiệp giáo dục, đặc biệt cảm ơn các vị lão sư đang có mặt ở đây..."
"Không cần cảm ơn ta, ta biết ngươi đang hận ta." Đột nhiên, tại lúc này Hạ Chí lại nói một câu, thương cảm cho nam MC này cứ bị nghẹn như vậy, ngay cả một câu cũng không thể nói hoàn chỉnh.
"Nói chung, chúng ta cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ cho sự nghiệp giáo dục." Nữ MC lại kịp phản ứng, tiếp lời, sau đó nàng quyết định trực tiếp đi vào chủ đề chính, "Các vị nữ sĩ, các vị tiên sinh, các vị khán giả đang ngồi trước tivi xem trực tiếp, người thu được danh hiệu thủ thiện giáo dục năm nay chính là Trương Thanh tiên sinh. Trương Thanh tiên sinh là doanh nhân nổi tiếng của thành phố Thanh Cảng..."
Nữ MC tận lực nhắc nhở những vị đang xem trực tiếp, sau đó lại chuẩn bị giới thiệu Trương Thanh một chút, vào thời điểm này, thông thường đều phải tuyên truyền một chút cho các nhà từ thiện.
Thế nhưng vào lúc này, lại có một giọng nói truyền tới: "Trương Thanh không phải thủ thiện."