Chương 252: Trực tiếp quất hắn là được (2)
"Hạ lão sư, là bọn hắn đùa bỡn chúng ta trước, nói cái gì mà Từ Hân Nghi ngực lớn, còn nói ta ngực phẳng, lời nói càng lúc càng khó nghe, thậm chí ta còn không thể nói ra miệng..." Ngô Ý hơi nóng nảy, hiển nhiên nàng cho rằng Hạ Chí thấy các nàng làm sai.
Tô Phi Phi vô thức quay đầu nhìn Hạ Chí, lấy độ cường thế của hắn trước mặt Băng Hoàng lúc mới rồi, rõ ràng đây không phải tác phong của hắn, lẽ nào hắn muốn ẩn giấu thực lực trước mặt người bình thường?
"Cho nên nói, ta cần dạy các ngươi một chút, nhớ kỹ, sau này nếu có người miệng mồm không sạch sẽ, các ngươi không cần mắng hắn ta, trực tiếp quất hắn ta là được." Hạ Chí rất bình tĩnh ngắt lời Ngô Ý, sau đó hắn trực tiếp tát hai tát.
"Bốp bốp!" Hai nam sinh của học viện thể dục trên mặt mỗi người đều trúng một tát, mà đồng thời, giọng nói của Hạ Chí cũng vang lên lần nữa: "Giống như vậy."
Đám sinh viên học viện thể dục vừa rồi còn cảm thấy Hạ Chí dễ bắt nạt lập tức trợn tròn mắt, Tô Phi Phi lại thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới bình thường.
"Oa, Hạ lão sư, ngươi quá đẹp trai!" Ngô Ý có chút hưng phấn, mà lúc này đám người Đổng Dũng rốt cục cũng yên lòng, đây mới đúng, đây mới là tác phong của Hạ lão sư!
"ĐCM..." Đám sinh viên học viện thể dục bị đánh rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại, mở miệng chửi thề.
"Bốp bốp!" Lại là hai cái tát đánh lên trên mặt hắn ta.
"Nếu như bọn hắn còn dám nói lời thô tục, vậy cứ tiếp tục quất hắn." Hạ Chí vẫn bày ra một bộ rất bình tĩnh như cũ, hiển nhiên hắn cũng không tức giận, thoạt nhìn, hắn thật sự chỉ đang dạy cho học sinh của mình mà thôi.
Sinh viên học viện thể dục kia nổi giận gầm lên một tiếng, một quyền vung về phía Hạ Chí, vừa rồi bị quạt mấy bạt tai, đương nhiên hắn ta đã không cách nào nhịn được nữa, lúc này hắn ta dứt khoát trực tiếp ra tay.
Hạ Chí rất tùy ý khẽ vươn tay, bắt được nắm tay của sinh viên học viện thể dục kia, hơi dùng lực, sinh viên học viện thể dục kia lập tức kêu rên thảm thiết, nghe như đã bị gãy tay.
Sau đó, Hạ Chí nhấc chân, trực tiếp đá thẳng lên bụng sinh viên học viện thể dục kia, tiếp theo hắn nhẹ buông tay, sinh viên học viện thể dục ngã lăn trên đất, ôm bụng, vẻ mặt thống khổ, không bò dậy nổi.
"Nếu như bọn hắn phản kháng, vậy thì đánh đến khi bọn hắn không thể phản kháng nữa mới thôi." Giọng nói của Hạ Chí vang lên lần nữa, "Nếu như các ngươi lo lắng bản thân đánh không lại bọn hắn, vậy thì phải nghiêm túc học thể dục. Hiện tại các ngươi hiểu chưa?"
"Đã hiểu rõ!" Sáu học sinh gần như trăm miệng một lời, mỗi người đều có chút hưng phấn, dưới cái nhìn của bọn họ, vừa rồi Hạ lão sư quá đẹp trai.
"Thật khốc!" Trong nhà ăn, trong đầu không ít sinh viên học viện thể dục lại có thể không tự chủ được mà xuất hiện ý nghĩ này, cứ việc Hạ Chí vẫn luôn một bộ nhẹ nhàng bình thản như mây gió, nhưng động tác nhìn như rất tùy ý, giọng điệu nhìn như rất bình tĩnh của hắn đều khiến người ta cảm thấy khốc huyễn, thậm chí còn khiến người ta có cảm giác trong lúc giơ tay nhấc chân có thể khiến người tan thành mây khói!
"Hiểu là tốt rồi, ta giới thiệu một người với các ngươi trước, đây là Tô Phi Phi lão sư, sau này nàng sẽ là lão sư âm nhạc của trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta." Giọng nói của Hạ Chí vang lên lần nữa.
"Chào Tô lão sư." Sáu người lại đồng thời chào hỏi Tô Phi Phi.
"Chào các em." Trong lòng Tô Phi Phi có cảm giác khác thường, nhưng vẫn mỉm cười lên tiếng chào bọn họ.
"Tốt rồi, hiện tại tất cả mọi người ngồi xuống, chuẩn bị ăn cơm đi." Hạ Chí cười cười, "Các ngươi đã gọi đồ ăn chưa?"
"Đã gọi, Hạ lão sư, ta đã gọi rất nhiều món!" Ngô Ý vừa ngồi xuống vừa nói.
Tám người cùng ngồi xuống bàn, tựa như chưa từng có chuyện gì xảy ra, mà sinh viên học viện thể dục kia rốt cục cũng bò từ dưới đất dậy, nhưng lúc này, hắn ta đã không dám động thủ nữa, cho dù hắn ta có ngu hơn nữa cũng biết bản thân mình vốn đánh không lại Hạ Chí.
"Oa, là hắn, thì ra là hắn!" Có nữ sinh đột nhiên hét ầm lên, sau đó nàng rời khỏi chỗ ngồi của mình, chạy về phía Hạ Chí, vẻ mặt hưng phấn, "Ngươi là Hạ lão sư, là Hạ Chí lão sư của trường trung học phổ thông Minh Nhật, đúng không? Bạn gái của ngươi là Thu Đồng, ta đã từng xem video trên mạng, Hạ lão sư, bạn gái của ngươi thực sự rất xinh đẹp!"
Nữ sinh này vừa hét lên như vậy, lập tức khiến vô số người kịp phản ứng, bọn họ còn đang nghĩ sao người này trông quen quá, thì ra đây là bạn trai của vị hiệu trưởng Thu Đồng đang vinh quang tột đỉnh trên mạng - Hạ Chí!
Không ít người ở đây cũng từng xem qua video kia, sau đó bọn hắn lại nhìn người vừa bị đánh đòn, tận đáy lòng bắt đầu hơi đồng tình với gia hỏa này, Hạ lão sư chính là vai dũng mãnh, trong màn súng đạn còn có thể tiếp tục khiêu vũ với bạn gái, đánh nhau với hắn, đây không phải là tự tìm đánh sao?
"Hạ lão sư, ngươi có thể ký tên cho ta không? Khi ngươi và Thu Đồng khiêu vũ thật sự quá đẹp trai!" Nữ sinh kia kích động nhìn Hạ Chí, ánh mắt kia như đang phát sáng.
"Ta không có hứng thú làm tài tử, càng không có hứng thú kí tên." Hạ Chí nhìn nữ sinh này, "Không quấy rầy người khác ăn cơm là phẩm chất cơ bản nhất."
Đáng thương cho nữ sinh vốn đang kích động vô cùng lại bị Hạ Chí trực tiếp giội một chậu nước lạnh, nữ sinh này lập tức buồn bực.
"Không ký thì thôi, có gì đặc biệt hơn người, người ta chỉ muốn được Thu Đồng kí tên!" Nữ sinh thở phì phò nói một câu, sau đó xoay người rời đi, mà vốn còn có người muốn tới xin ký tên, lúc này cũng rất tự nhiên mà lui lại.
"Hiện tại ngươi rất nổi tiếng?" Tô Phi Phi nhìn Hạ Chí, ánh mắt có chút cổ quái, hiển nhiên, chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của nàng.
Hạ Chí vẫn chưa trả lời, đã có một giọng nói khác truyền tới trước: "Tô lão sư? Sao ngươi lại ở đây?"