Chương 258: Ngươi phải đổi giới tính trước (2)
Mọi người có chút cạn lời, nói một lúc lâu, cuối cùng lại để bọn hắn chạy bộ, hơn nữa còn là chạy bộ dưới màn mưa lớn.
Tuy trong lòng bọn họ muốn than thở, nhưng lúc này mọi người cũng rất phối hợp, rất nhanh đã bắt đầu chạy.
"Đây quả thực là dùng cách xử phạt về thể xác, trời mưa lớn như vậy lại bị kéo ra ngoài chạy bộ." Có người nói thầm trong lòng, đáng tiếc, bọn hắn biết bản thân không cách nào kiện Hạ Chí được, hơn nữa đối với đám học sinh lớp thổ hào từ nhỏ đến lớn gần như chưa từng bị mưa xối ướt, dường như đây cũng có thể tính là một loại thể nghiệm đặc biệt.
"Ngô Mộng Tuyền, ngươi chờ một chút." Mới chạy vài bước, đột nhiên Hạ Chí lại kêu một tiếng.
Tất cả mọi người không tự chủ được ngừng lại, đều nhìn về phía một nữ sinh nhỏ nhắn gương mặt thanh tú.
"Hạ lão sư, ta… ta làm sao vậy?" Dường như Ngô Mộng Tuyền hơi bất an.
"Ngươi lập tức quay về ký túc xá, tắm nước nóng, sau đó nghỉ ngơi trong ký túc xá, hôm nay ngươi không cần lên lớp." Giọng điệu của Hạ Chí rất bình thản, "Hiện tại ngươi không thích hợp dính mưa."
"À, biết rồi." Ngô Mộng Tuyền cũng rất nghe lời, nhanh chóng xoay người rời đi, hiển nhiên nàng quay về túc xá.
"Hạ lão sư, thật ra ta cũng giống Ngô Mộng Tuyền, cũng không thích hợp dính mưa." Lúc này có một nam sinh mở miệng nói.
"Ngươi có thể thay đổi giới tính trước, sau đó lại nói lời này với ta." Hạ Chí thản nhiên nói.
"Ha ha ha..." Bên cạnh có mấy người cười rộ lên.
"Hạ lão sư, ngươi đang kỳ thị nam sinh!" Nam sinh bị cười đến có chút thẹn quá hoá giận.
"Quản Sâm Tường, ngươi đừng làm trò nữa, Ngô Mộng Tuyền là bà dì tới (1)." Có nữ sinh không nhịn được nói: "Lẽ nào ngươi cũng có bà dì?"
(1) Bà dì (đại di mụ) tới: thực ra là tới tháng, tới kỳ kinh nguyệt.
"Ha ha ha ha..." Những người khác lại càng cười to hơn, đương nhiên cũng có người nghi ngờ, sao Hạ lão sư biết Ngô Mộng Tuyền tới tháng?
Đáng thương cho nam sinh tên Quản Sâm Tường kia bị cười nhạo đến cả khuôn mặt đỏ bừng lên, sau đó hắn ta không thể nói thêm được gì nữa, trực tiếp cất bước chạy.
Những người khác cũng không nhiều lời, cũng cùng hắn ta chạy về phía sân vận động.
Mấy phút đồng hồ sau, trên sân vận động, một mình Hạ Chí đứng trong màn mưa xối xả, mà hai mươi sáu học sinh lớp thổ hào thì chạy ngay dưới màn mưa.
Hai vòng 800m thật ra cũng không phải cự ly quá dài, nhưng cũng không phải mỗi người đều có thể nhẹ nhõm chạy hết, cũng may là Hạ Chí không quy định thời gian, cho nên có một số người không chạy nổi liền dứt khoát đi bộ. Vì thế, không bao lâu, người nhanh nhất đã chạy xong hai vòng, người chậm nhất còn thiếu một vòng nữa.
"Hạ lão sư, đã chạy xong, hiện tại chúng ta làm gì?" Thiệu Phong chạy đến trước mặt Hạ Chí, đừng xem Thiệu Phong vừa đen vừa gầy, nhưng tốc độ chạy bộ của hắn ta khá nhanh, hắn ta là người đầu tiên chạy xong hai vòng trong số đám người.
"Các ngươi muốn làm gì cũng được." Hạ Chí thản nhiên nói: "Chỉ cần vận động liên tục là được, như vậy mới có thể giữ vững nhiệt độ cơ thể. Trước khi hết tiết, các ngươi không thể rời khỏi sân vận động, các ngươi có thể tiếp tục chạy bộ, cũng có thể lựa chọn phương pháp vận động khác, tỷ như hít đất, gập bụng, thậm chí là tập thể dục theo đài cũng được. Đúng rồi, bên kia còn có xà kép, các ngươi cũng có thể tới chơi."
"Vậy Hạ lão sư, ta có thể đá bóng không?" Thiệu Phong hỏi.
"Đương nhiên có thể." Lúc này Hạ Chí trả lời rất dứt khoát.
Sau năm phút.
Trên đường chạy đã không còn người nào chạy bộ, có mười mấy người, kể cả nam sinh lẫn nữ sinh, đứng ở bên kia đá bóng, còn có mấy người hít đất, cũng có người đang nằm gập bụng, cũng có người đi chơi xà đơn. Không thể không nói, trong lúc trời mưa như thác đổ, muốn chơi những thứ này cũng không dễ dàng, nhưng mỗi học sinh đều biết, ngoại trừ tiếp tục vận động, bọn hắn không còn lựa chọn nào khác.
"Nếu các ngươi té xỉu, vừa lúc bên ngoài có chiếc xe cứu thương." Vừa rồi Hạ Chí còn nói những lời này, mà những lời này cũng khiến đám học sinh bỏ đi suy nghĩ lười biếng trong đầu.
"Hít đất không phải chỉ là loại vận động của nam sinh, nữ sinh cũng có thể hít đất, cũng giống vậy, gập bụng cũng không phải loại vận động chuyên thuộc về nữ sinh."
"Nhớ kỹ, khi nằm gập bụng, không nên dùng hai tay ôm đầu, ngươi phải sử dụng lực eo..."
"Đá bóng là đá bóng, không phải đá người..."
Lâu lâu Hạ Chí lại chỉ đạo một câu, từ phương diện này có thể nói, giáo viên thể dục là hắn vẫn tương đối xứng chức.
Tiết thể dục hơn bốn mươi phút dần dần kết thúc, khi Hạ Chí hô lên hết tiết, có ít người còn cảm thấy chưa thỏa mãn.
"Hiện tại, mỗi người dùng tốc độ nhanh nhất quay về ký túc xá, sau đó dùng nước nóng tắm rửa." Dưới lời dặn dò của Hạ Chí, đám học sinh lớp thổ hào sôi nổi nhanh chóng rời đi, nhưng Hạ Chí cũng không lập tức rời đi.
Hắn chậm rãi quay đầu nhìn về một phương hướng, giọng nói trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều: "Ngươi xem lâu như vậy, cũng nên xuất hiện."
Một bạch bào thanh niên dung mạo tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện, hắn ta nhìn Hạ Chí, sắc mặt có chút kỳ dị: "Cho tới bây giờ ta mới thật sự tin tưởng, hiện tại ngươi là lão sư thật."
"Có chuyện gì nói thẳng, nói xong mau chóng cút." Giọng điệu của Hạ Chí rất hờ hững.
"Hiện nay Thiên Binh chia năm xẻ bảy, ta và Phượng Hoàng, Lôi Thần mỗi người đều có một nhóm tùy tùng, ngươi đã không có hứng thú với vị trí thủ lĩnh Thiên Binh, vậy tất nhiên trong số ba người chúng ta sẽ có một người trở thành thủ lĩnh." Sắc mặt bạch bào thanh niên có chút ngưng trọng, "Hạ Chí, ta cần ngươi cho ta một đáp án chính xác, ngươi sẽ giúp Phượng Hoàng sao?"
Dừng một chút, bạch bào thanh niên còn nói thêm: "Nếu như ngươi giúp nàng, vậy hiện tại ta sẽ từ bỏ việc tranh đoạt."