Chương 126: Hoàn Thành Chuẩn Bị
Khánh đế vẫn giận đùng đùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nó sai chính là sai ở chỗ quá xem trọng Thập Nhị tiên sinh, Thập Nhị tiên sinh sớm muộn gì cũng phải quay lại thư viện, sau này khó gặp lại, nó làm tốt bổn phận của mình là được, lại vì tranh sủng trước mặt Thập Nhị tiên sinh mà đi làm khó dễ Ninh Khuyết, mặt mũi Khánh quốc ta đều bị hắn làm mất hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cúi đầu, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Điện hạ tuổi nhỏ, thiếu niên ái mộ là chuyện nhân chi thường tình. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh đế khựng bước chân, vẻ mặt biến ảo nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi là nói hắn sinh ra ái mộ với Thập Nhị tiên sinh? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù sao Thập Nhị tiên sinh quá ưu tú. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh đế vỗ một chưởng lên án kỷ, bành một tiếng, kim ti án giá trị không nhỏ vỡ nát, mảnh vụn văng khắp nơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công vội vàng quỳ xuống nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ bớt giận! ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Khánh đế biến đổi mấy lần, đổi chủ đề nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong Thương Man Sơn Mạch có người cách không ra kiếm, chém thánh chỉ của trẫm? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công kính cẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ phải! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi mời Thánh Đường Tài Quyết Ti ti tọa tới, nói ở Thương Man Sơn Mạch gặp Bạch Mãnh, còn những cái khác không cần nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nô tài tuân lệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công đứng dậy lui ra, sau khi ra khỏi đại điện thì xoay người sải bước đi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sáng sớm của bốn năm ngày sau, mặt trời nhô lên, Lý Bình An mang theo mấy tiểu đạo sĩ chậm rãi đánh Thái Cực Quyền trong sân đạo quan, vài cỗ khí lưu chầm chậm lưu chuyển quanh thân ba người, cuốn lên lá rụng và bụi đất tạo thành bốn thái cực nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần chỉ có thể đứng bên cạnh ngưỡng mộ vô cùng mà nhìn, thành thật khoa tay múa chân, bên kia Đại Bạch Trư theo Thanh Ngưu hướng về phía ánh dương hít thở hấp thu triêu dương chi khí tu luyện, mắt nhỏ thỉnh thoảng liếc Bạch Hiểu Thuần, đầy trong mắt đều là đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi ép tay thu thế, khí lưu xoay chuyển quanh thân tản đi, bụi đất lá rụng tản ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo cũng ép tay thu thế theo, khí kình quanh thân cũng theo dó mà tán, lá rụng bay đầy sân viện. Lý Bình An lớn tiếng gọi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong quét dọn vệ sinh! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong đang đứng dựa trên cây đào, nghe tiếng kêu của Lý Bình An thì ngáp một cái, uể oải nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt tay cầm một quyển sách, đi ra từ hậu viện, khẽ mỉm cười lộ ra hai lúm đồng tiền nhạt gọi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi qua cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hân Duyệt, còn phải một lúc nữa mới ăn cơm. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lườm hắn, không vui nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chẳng lẽ trong mắt Lý công tử, ta chỉ biết ăn thôi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thản nhiên cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đùa chút mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý công tử, việc chuẩn bị gia trì phong ấn đều đã hoàn thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lộ vẻ ngưng trọng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi nào thì bắt đầu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An kinh ngạc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái gì? Bây giờ! Sao lại gấp như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Công tác chuẩn bị đã xong, gia trì phong ấn rất đơn giản, cho nên muốn mời Lý công tử đi quan lễ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thận trọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên, cho dù xảy ra sai lầm, ta vẫn có thủ đoạn cuối cùng của sư phụ ban tặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thủ đoạn cuối cùng? Lý Bình An lúc này mới yên tâm, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy được, lần quan lễ này ta đi, ta cũng rất tò mò chuyện phong ấn ma đầu này. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu Lý công tử đã đồng ý, vậy bây giờ chúng ta đi luôn nhé! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngạc nhiên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ? Sớm như vậy à? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vũ Trần bọn họ đã tới Phong Ma Cốc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An la lớn một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tập hợp! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân chuẩn bị nấu cơm ở hậu viện, bọn Thanh Tuyết ở tiền viện rối rít tụ tập trước mặt Lý Bình An, tò mò chờ đợi. Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thập Nhị tiên sinh sắp phong ma, vi sư đi quan lễ, còn các ngươi ở lại trong đạo quan tu luyện thật tốt nha! ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt Thanh Vũ sáng lên, đi lên ôm cánh tay Lý Bình An nũng nịu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, sư phụ, con cũng đi được không? Con còn chưa từng thấy phong ma đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cũng ngo ngoe muốn động, ánh mắt hừng hực nhìn Lý Bình An, phong ma đó! Có phải rất náo nhiệt không. Bạch Hiểu Thuần bắt đầu thấp thỏm, phong ma nghe rất nguy hiểm, sẽ không lan đến gần đạo quan chứ! Sư phụ đi rồi, ai sẽ bảo vệ ta? Liếc nhìn một vòng sư huynh sư tỷ hình như còn chưa lớn bằng mình, một chút cảm giác an toàn cũng không có, hầy... ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại Thanh Tuyết rất lạnh nhạt, cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ thưa sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ lại chạy tới trước mặt Triệu Hân Duyệt, kéo bàn tay thon của Triệu Hân Duyệt, ngẩng đầu làm nũng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hân Duyệt tỷ, ta cũng đi được không? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên có thể! ͏ ͏ ͏ ͏