Chương 142: Pháp Tướng Diệu Dụng
Chính ma chi khí va chạm, tiếng nổ kinh khủng vang lên, ánh sáng màu trắng đen bắn ra, hình thành một cây nấm nửa trắng nửa đen to lớn trên bầu trời, ánh sáng mặt trời cũng bị che khuất. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt kêu lên một tiếng đau đớn, lảo đảo bay ngược ra mấy chục dặm, bóng đen cũng bay ra ngoài, hai người cách dư âm vụ nổ đối mặt nhau. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có được tu vi như thế, ngươi ở Ma Tộc tuyệt không phải hạng vô danh, đến cùng ngươi là ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Xiềng xích xoay tròn, bay múa quanh người hắc ảnh giống như giao long, hắn dùng giọng nói phiêu đãng trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắc hắc! Thập Nhị Tiên Sinh không ngại thì đoán một chút đi? ͏ ͏ ͏ ͏
Lông mày Triệu Hân Duyệt giương lên, bỗng nhiên Giới Xích trong tay đập sang bên trái, oanh! Một bóng người từ bên cạnh chui ra, bóng người ở phía xa phiêu tán. ͏ ͏ ͏ ͏
Bóng đen cười quái dị, bay múa quanh người Triệu Hân Duyệt với tốc độ cao, xiềng xích trong tay không ngừng tập sát đến chỗ Triệu Hân Duyệt giống như rắn độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt liên tục vung Giới Xích trong tay ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ma Tộc, ngươi không thắng được ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói mơ hồ của bóng đen từ bốn phía truyền tới: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết, nhưng chỉ cần cuốn lấy ngươi là ta sẽ thắng, phía dưới, cường giả bất hủ của tộc ta xuất thế, còn ai có thể ngăn cản? ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên Triệu Hân Duyệt hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai nói với ngươi nơi này phong ấn Ma Tộc? ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải Bất Hủ Ma Tộc? Bóng đen vô ý thức dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ hội tốt! Giới Xích trong tay Triệu Hân Duyệt bay ra như lưu tinh, mang theo ánh sáng mịt mờ đánh thẳng tới chỗ Ma Ảnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc ảnh Ma Tộc giật mình, xiềng xích lập tức ngăn ở trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Phanh! Giới Xích đâm vào xiềng xích, đột nhiên một đạo ánh sáng đỏ rực nổ tung. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma ảnh kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức bắn ra ngoài, kéo dài trong không trung mấy ngàn mét mới dừng lại được, hắn cúi đầu nhìn bạch sắc hỏa diễm đang thiêu đốt ở trước ngực, khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Văn Đạo Chi Hỏa, không phải thư viện các ngươi luôn rêu rao quang minh chính đại sao? Tại sao lại đánh lén vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt cầm Xích Giới bay trở về, hừ lạnh một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Với Ma Tộc các ngươi, cần gì công bằng chính nghĩa? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Ma ảnh cười khằng khặc hai tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lo lắng phía dưới sao? Ta cho ngươi biết, phong ấn nhất định bị phá! Bọn hắn cũng đều chết chắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lo lắng nhìn thoáng qua phía dưới, Lý Bình An vẫn an nhàn đứng ở đầu thuyền như cụ già, không có một chút động tác dư thừa. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng nhiên Ma Ảnh xông về phía Triệu Hân Duyệt, một tiếng oanh thật lớn vang lên, đại chiến lại nổ ra lần nữa, giống như hai vị thiên thần một đen một trắng chém giết trên trời, không khí đều đang vặn vẹo. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Phía dưới, Lý Bình An đứng ở đầu thuyền, có chút chết lặng nhìn cửa vào trận pháp phong ấn, càng ngày hắc khí từ trong trận pháp tràn ra ngoài càng nồng nặc, thanh âm ô ô ô như quỷ khóc sói gào không ngừng truyền tới. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bất đắc dĩ, nếu có thể nhìn thấy tình huống bên trong như thế nào thì tốt, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa vào trận pháp, cửa vào không ngừng vặn vẹo, nhìn một lát liền thấy đầu váng mắt hoa, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy từng cái bóng đen vặn vẹo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ôm đầu, trong lòng dâng lên một cảm giác buồn nôn, giống như uống say vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết ở bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngươi không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong tinh không thức hải, linh hồn bay lên tiến vào tưởng tượng ra pháp tướng của Thượng Thanh Thiên Tôn, linh hồn giống như rơi vào trong suối nước nóng, ấm áp dễ chịu thoải mái, dường như cảm thấy một cái ý chí cực kỳ vĩ đại từ nơi sâu xa, uyên bác vĩ đại không thể miêu tả. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, lập tức đã nhận ra biến hóa của sư phụ, nếu như trước đó sư phụ hoà ái dễ gần, thì hiện tại sư phụ trở nên cao lớn tôn quý, khiến người ta không nhịn được muốn quỳ bái. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đứng phía dưới cũng lập tức phát hiện ra biến hóa của Lý Bình An, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, quán chủ vẫn không nhịn được muốn ra tay rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng đứng ở chỗ xa trong Ngự Thú Tông, cũng cảm giác được khí chất Lý Bình An biến hóa, khóe miệng co giật hai lần, cảm thấy ngực bị đau, vô ý thức lui ra phía sau hai bước, xoay người trốn ở đằng sau những người khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt và Ma Ảnh giao chiến trên bầu trời, cũng không nhịn được nhìn xuống phía dưới, khi phát hiện khí chất Lý Bình An thay đổi, khóe miệng lộ ra ý cười, ta còn tưởng rằng ngươi vẫn muốn ẩn giấu chứ! Tiếp theo ánh mắt lại nhìn về phía Ma Ảnh, hiện tại có thể cẩn thận đánh một trận với ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình thường Lý Bình An tưởng tượng ra pháp tướng đều dùng để tu luyện, đây là lần thứ nhất dùng vào việc khác, khi linh hồn chìm vào bên trong pháp tướng, liền dựa vào pháp tướng mờ nhạt của Thượng Thanh Thiên Tôn quan sát cái thế giới này, thế giới lập tức trở nên khác biệt, hắn có thể nhìn thấy rõ tro bụi lơ lửng trong không trung, nghe rõ tiếng Thanh Phong phàn nàn bên trong Tam Thanh Quan, rất có cảm giác thế nhân đều say mình ta tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏