Chương 143: Cầu Tam Thanh Phù Hộ
Lý Bình An nhìn vào trong trận pháp phong ấn, ánh mắt trực tiếp xuyên qua tầng tầng phong ấn, nhìn thấy chỗ sâu nhất trong trận pháp có một cái không gian hư vô, ở đó có một cái quan tài óng ánh phiêu đãng, trên mặt quan tài khắc hoạ từng trang kinh thư nho giáo, bên trong quan tài là một người đàn ông trung niên mày kiếm đang nằm, toàn thân áo đen hai mắt nhắm nghiền giống như ngủ say, tứ chi đều có một cột sáng màu trắng hiện lên, nối tiếp hư không, trước ngực có một cột sáng trắng đứt gãy ảm đạm đang tràn ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lập tức hiểu ra, đây chính là Tà Thần bị phong ấn? Nhưng nhìn cũng không tính là quá xấu! Dáng dấp cũng rất đẹp trai. ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên người áo đen ngủ say mở to mắt, ánh mắt hai người trong ngoài trận pháp giao nhau, trong lòng Lý Bình An dâng lên một cái suy nghĩ không hợp lẽ thường, hắn phát hiện ra ta rồi? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Người áo đen cúi đầu nhìn cột sáng trên người, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhẹ, thì thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng ta cũng có thể đi ra! ͏ ͏ ͏ ͏
Bịch một tiếng, nắp quan tài vỡ nát, người áo đen từ bên trong quan tài chậm rãi ngồi dậy, cột sáng khóa lại trên người liên tiếp đứt đoạn, hóa thành các điểm sáng bay đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ở đầu thuyền, sợ hãi hô lên một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không tốt! Mau trốn... Tà Thần sắp ra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nội tâm tất cả mọi người bên trong sơn cốc run lên, mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, trốn sao? Trốn đến chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Oanh! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vừa dứt lời, không gian trận pháp ầm ầm nổ tung, một đạo khí thể màu đỏ thẫm phóng lên trời, lan tràn ra giống như mây đen cuồn cuộn, đảo mắt đã phủ kín bầu trời, từng đạo thiểm điện màu hồng xẹt qua mây đen. ͏ ͏ ͏ ͏
Mây đen lan tràn, Thương Man sơn mạch chậm rãi biến thành đêm tối. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ở trong Tam Thanh Quan, ngẩng đầu lên nhìn trời nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết mà, quán chủ ra ngoài không bao giờ có chuyện tốt, xem đi! Xảy ra chuyện rồi kìa? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới chân núi, người Đại Thạch Thôn kinh hoảng tụ tập ở trên quảng trường, một con cóc to lớn bị bọn họ vây ở trung tâm, tất cả thôn dân nhìn bầu trời đột nhiên đen nhánh lộ ra vẻ sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng thôn! Làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng thôn! Đây là chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng thôn! Có phải là ông trời nổi giận không? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thôn dân đều kinh hoảng kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng trưởng thôn cũng rất sợ hãi, nhưng vẫn mạnh mẽ lấy hết dũng khí, nói to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả yên lặng, không có chuyện gì lớn. Cho dù có chuyện, không phải còn có Tam Thanh Quan ở đây sao? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sai, chúng ta đi Tam Thanh Quan! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi, đi Tam Thanh Quan. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu Tam Thanh Đạo Tổ phù hộ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả thôn dân lập tức yên lặng xuống, nghe thấy danh hiệu của Tam Thanh Quan, giống như tìm được người tâm phúc vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ thôn dân Đại Thạch Thôn đi ra ngoài, dưới sự thấp thỏm bất an cầu xin người chết phù hộ, đi đến Tam Thanh Quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Những thôn khác cũng là một mảnh bối rối, vô số sơn dân kinh hoảng quỳ xuống đất cầu nguyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả dã thú, hung thú bên trong sơn mạch đều hoảng sợ náo động, có con chui vào trong sơn động run lẩy bẩy, có con kết đội chạy loạn bốn phía, núi rừng hỗn loạn tưng bừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Tầng mây đỏ thẫm tiếp tục lan tràn ra ngoài, dần dần, các thành trì xung quanh cũng rơi vào một mảnh hắc ám, rất nhiều người quỳ gối trước mặt thần miếu khẩn cầu, từng đầu dã thú, hung thú bị chém giết, ném vào trong tế đỉnh trước mặt thần miếu, hóa thành một trận khói nhẹ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phàm nhân không thể nhìn vào U Minh Giới, từng tòa thành trì thần linh lơ lửng trên không giống như mặt trời huy hoàng, tất cả quỷ binh đã sẵn sàng chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều quỷ thần cũng bị hốt hoảng, vậy mà Tà Thần lại thoát ra, chẳng lẽ Thập Nhị Tiên Sinh không thể phong ấn Tà Thần sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Về phần dựa vào lực lượng chính mình ngăn cản Tà Thần? Các quỷ thần căn bản không có loại loại ý nghĩ xa vời này, phải biết đó là Tà Thần mà phu tử tự mình phong ấn, làm sao bọn hắn có thể ngăn cản. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong tầng mây màu đen, Quỷ Ảnh Bất Hủ Tộc ngẩng đầu âm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự không phải là Bất Hủ Tộc ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lo lắng nhìn phía dưới, tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như tạo thành mầm tai hoạ, ta chắc chắn giết ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Ma Ảnh nhìn về phía Triệu Hân Duyệt, con mắt đỏ như quỷ hoả nhảy lên, cười khặc khặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Coi như không phải Bất Hủ Tộc ta, nhưng có thể cho thư viện thêm chút phiền phức, ta cũng rất tình nguyện! ͏ ͏ ͏ ͏