Chương 144: Bình An Trấn Ma Hồn
Phía sau khí tức màu đỏ thẫm của Tà Thần là vô số ma hồn đang rít gào, mấy vạn Ma Ảnh từ bên trong trận pháp phong ấn xông ra, hóa thành từng đạo bóng đen nhanh chóng bỏ chạy, những chỗ đi qua từng con dã thú, hung thú đổ xuống, huyết dịch toàn thân bị hút khô. ͏ ͏ ͏ ͏
Nội tâm Lý Bình An hơi động, không được! Những ma hồn này chạy ra, không có trận pháp áp chế, tu vi sẽ nhanh chóng tăng lên, lúc đó toàn bộ Thương Man Sơn Mạch sẽ không còn sinh cơ, trong lòng vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hệ thống, lấy ban thưởng “Luận Ngữ” ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Đinh! Đã lấy ra “Luận Ngữ”. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay chụp ở trước mặt một cái, một quyển sách ngưng hiện từ trong hư vô, bị Lý Bình An nắm ở trong tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cầm lấy “Luận Ngữ” trong lòng thoáng hiểu ra, mình có thể mượn nhờ “Luận Ngữ”, thi triển ra hạo nhiên chi khí của người viết quyển sách này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An để “Luận Ngữ” xuống, nhỏ giọng thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên địa có chính khí, hỗn loạn nhưng vẫn tồn tại... ͏ ͏ ͏ ͏
Một vòng mặt trời, một vòng ngân nguyệt hiện lên từ phía sau Lý Bình An, mặt trời hạo nhiên, ngân nguyệt mát lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
-... Dưới là non sông, bên trên là nhật tinh. Nhân viết hạo nhiên, bái hồ tắc thương minh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lấy Lý Bình An làm trung tâm, hạo nhiên chính khí màu trắng giống như đại dương mênh mông dậy sóng, bao trùm ra bốn phía, những nơi đi qua mây đen tiêu tán, vạn thú thần phục, ma hồn run rẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong sơn cốc, Bạch Vân thản nhiên vuốt râu, sự tình trong dự liệu, chỉ là không nghĩ tới quán chủ còn có loại loại lực lượng này, hình như không phải lực lượng đạo môn thì phải! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác khiếp sợ nhìn Lý Bình An gánh nhật nguyệt đứng ở đầu thuyền, vậy mà hắn... Hắn mạnh như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên rất nhiều người nghĩ đến, hình như vừa rồi mình có nói qua muốn tìm đứa bé cướp giật kia tính sổ, toàn thân lập tức rùng mình một cái, mồ hôi lạnh ào ào chảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Đại Thạch Thôn đang đi đến Tam Thanh Quan, dừng lại ngẩng đầu nhìn bầu trời đã khôi phục ánh sáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Có người nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trưởng thôn, bầu trời đã khôi phục, chúng ta còn đi hay không? ͏ ͏ ͏ ͏
Trưởng thôn kiên định nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi, nhất định phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn dân tiếp tục lên núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bách tính cầu nguyện trong các thành trì xung quanh, càng phát ra tiếng hoan hô chấn thiên, thần linh hiển linh, xua tan tà ác, tâm tình hiến tế càng thêm tăng vọt. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong sơn cốc, Lý Bình An nhìn mấy vạn ma hồn bị hạo nhiên chính khí trói buộc, cảm nhận cánh tay chỉ điểm ra hạo nhiên chi khí như hoà thành một thể với mình, trong lòng dâng lên một cỗ suy nghĩ có lẽ có thể làm như vậy, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân, lấy một bình rượu tới đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng vội vàng đi tới, cung kính nịnh nọt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, chỗ ta có! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đưa tay lấy một bình rượu bằng sứ từ trong ngực ra, cung kính đi lên trước hai bước, vận dụng nguyên khí nâng bình rượu bay về phía Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp nhận bình rượu, tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn người có chút quen mắt. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Phong Thiên Dưỡng co giật hai cái, cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tại hạ cai quản không nghiêm, đã từng xung đột một lần với quán chủ, may mắn được quán chủ tha cho một mạng, Phong Thiên Dưỡng vô cùng cảm kích, nhất định sau này sẽ như thiên lôi để quán chủ sai đâu đánh đó. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tùy ý gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhớ ra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Những người còn lại bên trong sơn cốc đều ghen ghét nhìn Phong Thiên Dưỡng, vậy mà cũng nhấc lên quan hệ với vị đại lão này. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng khiêm tốn cúi đầu xuống, khóe miệng lộ ra một nụ cười đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đưa tay mở nắp bình ra, dốc ngược bình rượu lên trút hết rượu trong bình xuống, một giọt cũng không thừa. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng hơi có chút đau lòng, đó toàn là rượu ngon đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngón tay Lý Bình An hơi vẽ vào trong không trung, thử lấy hạo nhiên chính khí vẽ bùa, vậy mà thật sự được, một đạo quỷ phù lóe lên bạch quang, lơ lửng ở giữa không trung, ánh mắt Lý Bình An hiện ra vẻ vui mừng, cánh tay vỗ lên phía trên phù triện, phù triện lập tức dán vào đáy bình, trên thân bình hiện lên một đạo lưu quang. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An quay miệng bình về phía mấy vạn ma hồn, quát: ͏ ͏ ͏ ͏
- Câu linh! ͏ ͏ ͏ ͏
Miệng bình lập tức phát ra một cỗ hấp lực kinh khủng, mấy vạn ma hồn không có chút lực phản kháng nào, ô ô kêu khóc, hóa thành từng sợi khói đen tràn vào trong bình, chỉ một chút thời gian tất cả ma hồn đã biến mất không còn, Lý Bình An lại phất tay vẽ một tấm bùa chú dán ở miệng bình, cái bình không ngừng lắc lư lập tức khôi phục lại bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Lý Bình An lộ ra nụ cười mỉm, hệ thống nói không sai, thật ra hạo nhiên chính khí nho gia và linh khí đạo môn có chút liên hệ, thật sự là có thể sử dụng vẽ bùa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, nhật nguyệt lơ lửng phía sau Lý Bình An chậm rãi tán đi, hạo nhiên chi khí ngưng tụ ở giữa thiên địa cũng phiêu dật giống như bèo trôi không rễ, Lý Bình An không khỏi thở dài trong lòng một tiếng, đều nói trong ngực đại nho giấu nhật nguyệt sơn hà, quả thật không giả chút nào! ͏ ͏ ͏ ͏